Thông tin truyện: GIA ĐÌNH CỰC PHẨM
Tiêu đềGIA ĐÌNH CỰC PHẨM
Mô tảNăm 1983, khi chân của thủ trưởng bị rắn độc cắn, bố tôi, bác sĩ quân y tháp tùng, lại đang ở nhà chăm sóc em gái tôi sắp sinh. Kiếp này, tôi không còn vội vạng chạy về nhà gọi bố nữa mà quỳ xuống, hút từng ngụm một nọc độc trên chân thủ trưởng. Bởi vì kiếp trước, sau khi tôi gọi bố quay về, nước ối của em gái tôi bất ngờ vỡ. Bố tôi được tiến cử làm viện trưởng bệnh viện thành phố nhờ công cứu chữa, nhưng em gái tôi lại gào thét trong đau đớn ở nhà rồi ch vì khó sinh. Bố tôi chỉ nói rằng em gái tôi số khổ, không liên quan gì đến tôi, nhưng ngay ngày tôi sinh, ông ấy lại cùng mẹ ném tôi vào chuồng lợn. Tôi đau đớn đến toát mồ hôi hột, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào. “Không chỉ có mình tôi là bác sĩ đi theo thủ trưởng, sao cô cứ phải gọi tôi thế? Tôi thấy cô muốn thăng quan đến phát điên rồi!” Mẹ tôi nhìn tôi đầy oán hận: “Con gái bé bỏng của tôi, đến giờ tôi vẫn không thể quên được cái ch thảm khốc của con bé! Cô phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần thì tôi mới hả dạ!” Trước khi ch, tôi nghe thấy tiếng khóc đau đớn của đứa bé trong bụng, cuối cùng cả hai mẹ con tôi đã bị lũ heo trong chuồng xông lên cắn xé. Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về cái ngày mà thủ trưởng bị rắn độc cắn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem6,408
Số chương8
Thể loạiNữ Cường, Vả Mặt, Trả Thù, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20253950
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20259840
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20258120
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20259070
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20257830
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20258360
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20259980
Chương 8HẾT2/4/20255380
GIA ĐÌNH CỰC PHẨM

GIA ĐÌNH CỰC PHẨM

GIA ĐÌNH CỰC PHẨM
6408
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:09 02/04/2025

Mô tả

Năm 1983, khi chân của thủ trưởng bị rắn độc cắn, bố tôi, bác sĩ quân y tháp tùng, lại đang ở nhà chăm sóc em gái tôi sắp sinh.

Kiếp này, tôi không còn vội vạng chạy về nhà gọi bố nữa mà quỳ xuống, hút từng ngụm một nọc độc trên chân thủ trưởng.

Bởi vì kiếp trước, sau khi tôi gọi bố quay về, nước ối của em gái tôi bất ngờ vỡ.

Bố tôi được tiến cử làm viện trưởng bệnh viện thành phố nhờ công cứu chữa, nhưng em gái tôi lại gào thét trong đau đớn ở nhà rồi ch vì khó sinh.

Bố tôi chỉ nói rằng em gái tôi số khổ, không liên quan gì đến tôi, nhưng ngay ngày tôi sinh, ông ấy lại cùng mẹ ném tôi vào chuồng lợn.

Tôi đau đớn đến toát mồ hôi hột, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

“Không chỉ có mình tôi là bác sĩ đi theo thủ trưởng, sao cô cứ phải gọi tôi thế? Tôi thấy cô muốn thăng quan đến phát điên rồi!”

Mẹ tôi nhìn tôi đầy oán hận: “Con gái bé bỏng của tôi, đến giờ tôi vẫn không thể quên được cái ch thảm khốc của con bé! Cô phải chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần thì tôi mới hả dạ!”

Trước khi ch, tôi nghe thấy tiếng khóc đau đớn của đứa bé trong bụng, cuối cùng cả hai mẹ con tôi đã bị lũ heo trong chuồng xông lên cắn xé.

Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về cái ngày mà thủ trưởng bị rắn độc cắn.