Ai thở dài nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Cô không muốn trải qua ngày cuối tuần của mình trong khu cắm trại. Cô thích bọn trẻ, giáo sư và cả Ran nhưng cô muốn dành thời gian của mình để nghiên cứu thêm về APTX-4869 vẫn còn đang dang dở. Cô biết cô đang nghiên cứu đúng hướng, dù cho hiệu quả của thuốc vẫn không đủ dài. Ai biết rằng cô đã gần đạt được giải pháp. Tuy nhiên, tên Kudo chết tiệt nào đó đã bắt cô phải tham gia buổi dã ngoại cuối tuần này để cô có thể thông báo với mọi người rằng cậu ta đã bị cảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Shinichi Kuda đã bị tổ chức áo đen truy lùng. Tất cả những gì cậu ta nói qua điện thoại sáng hôm đó là cậu ta đã gặp chuyện và hiện nay cậu ta phải làm theo gợi ý cùng với FBI. Ai không muốn dính dáng bất cứ điều gì đến tổ chức. Ít nhất là bây giờ. Đầu óc cô đang rất bận rộn với những thức khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô mệt mỏi, lặng lẽ tựa má vào cửa sổ mát lạnh. Cô sẽ dành cả ngày để chơi đùa với đám trẻ, và có lẽ sẽ có một chút thời gian riêng vào ban đêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai hướng mắt ra ngoài cửa sổ, cô đã nghe nói về cơn giông hôm qua. Nếu đánh giá khung cảnh bên ngoài, từ những hàng cây gãy dọc đường thì đêm qua quả là một đêm kinh hoàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chúng ta đến nơi rồi cô bé” cô nhìn lên kính chiếu hậu, thấy người tài xế taxi đang mỉm cười với côĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cảm ơn chú” Ai vươn vai định thần lại trước khi bước ra khỏi xe và với tay lấy tiền, trong khi người tài xế đang giúp cô lấy túi xách ra khỏi cốp xe. Chiếc taxi sau đó nhanh chóng rời đi, Ai một mình đứng trước túp lều gỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô thở dài một hơi, nụ cười nở trên môi. Bằng cách nào đó, cô đã mong đợi được bọn trẻ chào đón ngay khi cô đến. Nhưng có lẽ lũ trẻ đang chơi trốn tìm, không có ai cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chào buổi sáng” Cô gọi và cầm lấy túi xách của mình để mang lên cầu thang. Cánh cửa không khóa và điều đó sẽ không làm cô khó chịu nếu không có một mùi lạ. Nó có mùi kim loại.. Ai cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Chờ đã, cô biết mùi hương này! Nuốt nước bọt, cô đẩy cửa mở và bước bào trong. Không có tiếng động nào, không một âm thanh nào phát ra từ bên trong, không có tiếng chân chạy trên sàn gỗ, cũng chẳng có tiếng nấu ăn phát ra từ bếp dù đã đến giờ ăn trưa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ duy nhất, mùi hương đó… mùi máu. Ai khẽ rùng mình, đặt túi xách của mình xuống và nhìn xung quanh. Trên sàn có một vệt máu đỏ. Cô không muốn đi theo nhưng đôi chân không tự chủ được. Đó là lúc cô nghe được âm thanh gì đó. Có người đang lặng lẽ rên rỉ, cũng có cả những tiếng nức nở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chà, là Sherry bé nhỏ của ta”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai cảm thấy tim mình ngừng đập. Xác người nằm trên sàn và máu khắp nơi. Cô nhận ra cuốn sổ của Mitsuhiko và đôi giày thể thao cũ kỹ của Genta. Còn có Ran và giáo sư nữa! Tất cả đều nằm trên mặt đất, chảy máu, bất động. Họ chết rồi sao? Cô muốn ngay lập tức lao đến bên họ. Có lẽ cô vẫn có thể làm điều gì đó! Nhưng ở đó, phía trên họ là… hắn taĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bụng cô quặn lên khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen đứng dậy từ ghế sofa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mái tóc bạc của hắn rủ xuống chiếc áo khoác đen, bao quanh đôi mắt xanh lạnh lùng và nụ cười tự mãn mà cô biết quá rõ. Hắn ôm Ayumi vào lòng, khuôn mặt con bé ướt đẫm nước mắt và máu. May mắn, con bé vẫn còn sống!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cuối cùng ta cũng tìm được cô”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai muốn hét lên trước giọng điều đắc thắng của hắn. Cô muốn quay đầu chạy trốn nhưng toàn thân cô như bị đóng băng tại chỗ. Ánh mắt hắn như thôi miên cô, giữ cô tại chỗ. Hắn thả Ayumi xuống, con bé đã không còn có thể khóc nữa. Hắn chậm rãi tiến lại gần cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô trốn giữa nhiều nhiều người vô tội” Hắn lắc đầu với nụ cười lạnh “Thật sự đáng tiếc, họ đã van xin rất tử tế”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh.. Anh đã làm gì.. tại sao.. tại sao phải làm vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thật dễ để có thể tìm lại cô” Khuôn mặt hắn tiến sát lại cô. Đến nỗi, cô có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi của hắn trên da cô, cùng với chiếc Beretta lạnh lẽo áp vào bên hông cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có thể ngửi thấy mùi của những kẻ phản bội. Còn nhớ chứ, Sherry bé nhỏ yêu dấu của ta?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“KHÔNGGG”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Này! Này, cháu gái”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai rùng mình dữ dội, nhìn xung quanh với sự hoảng sợ đến từng thớ thịt trên cơ thể. Cô ấy vẫn còn ở trên taxi và hắn ta không ở đây. Ôm chiếc áo khoác trước ngực, cô cố gắng xoa dịu trái tim đang đập loạn của mình. Cảm giác như vô tận cho đến khi cô có thể thở tự do trở lại. Một giấc mơ ngớ ngẩn. Đó chỉ là một giấc mơ ngớ ngẩn thôi. Cô lặng lẽ cười về bản thân nhưng ngay cả trong tai cô, điều đó cũng có vẻ gượng ép."Cháu ổn chứ, cháu gái?"Nhớ tới tài xế taxi, Ai vội gật đầu và nở nụ cười run rẩy qua gương chiếu hậu. “Cháu ổn ạ”Người đàn ông nhìn cô với vẻ nghi ngờ nhưng anh ta không được trả tiền để trông trẻ. Vì thế anh tiếp tục lái xe, chẳng mấy chốc rẽ vào một lối đi giữa hai cây thông cao, trước khi dừng lại trước một túp lều gỗ."Ừ, thế thôi."Ai liếc ra ngoài cửa sổ với một cảm giác kỳ lạ trong lòng. Túp lều trông khác với cái trong giấc mơ của cô. Tất nhiên là có! Đó chỉ là một giấc mơ và cô chưa từng đến nơi này trước đây. Lắc đầu, cô trèo ra khỏi xe và lấy túi xách từ tay tài xế taxi, trước khi rút tiền và nhìn anh tài xế lái xe đi.Không hiểu sao việc nhìn thấy chiếc xe đó rời đi lại khiến cô cảm thấy khó chịu."Ai!" Tiếng kêu xé cô ra khỏi những suy nghĩ đen tối và khoảnh khắc tiếp theo cô cũng gần như bị xé toạc khỏi chân mình. Ayumi cười rạng rỡ với cô ấy và trên mặt cô ấy không có nước mắt hay máu."Ồ, chào Ayumi. Chào các cậu.""Ai, rất vui được gặp bạn", Mitsuhiko chào cô trong khi Genta nhìn xung quanh."Conan không muốn tới sao?""Conan? Ah..." Cô chớp mắt khi Mitsuhiko lấy túi của cô và Ayumi nắm lấy tay cô để kéo cô vào trong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cậu ấy... cậu ấy bị cảm lạnh và không muốn lây bệnh cho người khác nên ở nhà."“Awww…” Âm thanh thất vọng tập thể khiến Ai mỉm cười. Chỉ có Genta cười toe toét."Này, cũng không tệ lắm đâu! Đúng không? Vậy lần này chúng ta có thể tự mình giải quyết vụ án này!"“Đừng nói thế, Genta,” Ayumi phàn nàn, trông gần như bị tổn thương. "Conan bị ốm và cậu vui vì điều đó à?""Thành thật mà nói, Genta." Ngay cả Mitsuhiko cũng lắc đầu với bạn mình."Tớ không hài lòng về điều đó! Chỉ là cậu ấy luôn nhanh nhẹn và giỏi giang! Tớ cũng muốn giải quyết một vụ án một lần."Ai cười lặng lẽ. Mọi chuyện dường như vẫn ổn và giấc mơ của cô gần như bị lãng quên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ồ, bạn sẽ không tin được chuyện gì đã xảy ra đâu, Ai!" Ayumi vỗ tay đầy phấn khích."Đúng vậy, chúng ta đã tìm thấy một con ma!""Đừng ngốc thế, Genta. Anh ấy không phải là ma", Mitsuhiko sửa lại. "Anh ấy là một con người.""Ma? Con người?" Nghiêng đầu Ai nhìn họ. "Ý cậu là gì?""Ồ, bạn thấy đấy-" Ayumi bắt đầu, nhưng im lặng khi Beetle của Giáo sư Agasa lái đến túp lều. "Họ đã trở lại!"Ai không hiểu tại sao chiếc xe của Giáo sư lại là nguồn vui đến nỗi cả ba người đều chạy về phía đó. Rốt cuộc thì đó chỉ là Giáo sư mà thôi. Cô gần như muốn mắng họ vì đã bất cẩn khi xe dừng lại và ông già bước ra ngoài. Giơ tay lên cười, ông ấy cố gắng làm họ bình tĩnh lại bằng cách nào đó, trong khi họ liên tục đặt câu hỏi cho ông ấy.“Heh, thật trẻ con…”, Ai lẩm bẩm, mỉm cười với chính mình khi cánh cửa kia mở ra.Có người bước ra khỏi xe, tim cô đập thình thịch.Mái tóc bạc lấp lánh dưới nắng. Tóc dài. Mái tóc không thể nhầm lẫn.Nụ cười của cô đông cứng thành mặt nạ kinh hoàng ngay lúc người đàn ông quay lại và đôi mắt xanh tìm thấy cô."...Gin..."Điều này không thể được. Đây vẫn chỉ là một giấc mơ! Ai cảm thấy bụng mình co thắt vì sợ hãi. Người đàn ông đằng kia... Cô ấy biết anh ta. Cô thuộc lòng khuôn mặt anh. Đó là Gin!Anh ta không mặc áo khoác đen cũng không đội mũ. Anh ấy thực sự đã mặc thứ gì đó màu trắng bên dưới chiếc áo khoác len màu đỏ và cô ấy gần như bật cười vì hoảng sợ. Nó trông thật sai lầm.Đừng đến gần anh ấy! cô muốn hét lên. Chạy đi nhanh nhất có thể! Nhưng cô chỉ có thể bất động nhìn ba đứa trẻ tụ tập quanh anh.Đó là khoảnh khắc cô nhận thấy sự chú ý của anh đã chuyển sang bọn trẻ thay vì cô và cô dùng cơn buồn nôn ập đến để tự nhéo mình."Ối."Đây... Đây không phải là một giấc mơ? Gin đã ở đây?!Ai cảm thấy một tiếng hét dâng lên cổ họng và lẽ ra cô đã phát ra tiếng đó nếu bàn tay đặt trên vai cô không khiến cô nuốt nó xuống."Ai, em tới rồi." Khuôn mặt tươi cười của Ran lấp đầy tầm nhìn của cô. Cô ấy vẫn còn sống. Ơn Chúa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net