[Một lưu ý nho nhỏ trước khi đọc: Tớ viết truyện này thi thoảng thay đổi người kể chuyện, các cậu khi đọc cố gắng chú ý một chút để tránh nhầmlẫn nhé. Tớ cảm ơn<3!]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
---Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gia đình tôi chuyển đến thành phố A sinh sống. Ngay sau đó tôi cũng đăng ký học ở một trường cấp 3 mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tên là Hạ Lãng Nguyệt, 16 tuổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cứ cho rằng cuộc sống ở trường sẽ hết đỗi bình thường, nhưng tôi lại sai hoàn toàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Do học lực tốt tôi được xếp vào lớp chọn. Ban đầu khi nhận lớp mới bạn học nữ đối với tôi rất thân thiện. Tôi kết bạn với họ. Những ngày sau đó, họ nhờ tôi những việc đơn giản như mua đồ ăn, thức uống, mang cặp sách giúp họ. Tất nhiên là với tư cách bạn bè nên tôi thực hiện một cách thoải mái. Nhưng về sau tôi nhận ra rằng họ coi tôi là kẻ hầu hạ. Ngày qua ngày yêu cầu của đám bọn họ trở nên quá đáng hơn. Bọn họ ép tôi nhường áo đồng phục, thậm chí nhận tội trước mặt giám thị thay họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng tôi quyết định từ chối thực hiện yêu cầu mà họ đưa ra. Điều tôi không ngờ là đằng sau những khuôn mặt xinh đẹp ấy lại chứa đựng sự á.c đ.ộ.c đến nhường nào. Khi tôi nói ‘không’ trước những lời ‘nhờ vả’, bọn chúng rất nhanh lộ bộ mặt thật. Ban đầu, chúng vẫn nói được những câu ngọt ngào nhưng sau khi thấy tôi khăng khăng từ chối, bọn chúng liền sử dụng v.ũ l.ự.c.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vốn dĩ nhút nhát và yếu đuối, không dám chống trả lại. Kể từ hôm ấy tôi mới thực sự bước vào chuỗi ngày làm người hầu cho bọn chúng. Cứ thế mà tôi chịu đựng mọi thứ…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào tiết học toán, tôi vô tình sửa đáp án của Phong Linh – cô gái cầm đầu đám b.ắ.t n.ạ.t tôi. Bố cô ta là giám đốc của một công ty khá có tiếng tăm nên luôn tỏ ra kiêu ngạo. Tôi lại lỡ làm cô ta xấu hổ trước mặt cả lớp, chẳng tưởng tượng nổi kết cục của bản thân nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chập tối hôm ấy, tôi bước ra khỏi cổng trường và tiến thẳng về nhà. Nhưng chưa đi được bao xa Phong Linh và đám bạn của cô ta chặn đường tôi. Bọn chúng vây xung quanh, dồn tôi vào hàng rào phía sau lưng. Tôi biết chúng muốn làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mày giỏi lắm”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người trong đám bọn họ lên tiếng với giọng điệu vừa khinh bỉ lại vừa như thị uy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi…tôi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mày ăn gan hùm hay sao mà dám động đến cậu ấy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi xin lỗi…tôi không-“Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chát!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cơn đau giáng xuống bên má trái của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Loại người như nó, nói miệng không biết sợ đâu, phải chăm sóc ‘kĩ lưỡng’ chút thì mới hiểu chuyện được”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phong Linh vừa tát tôi liền nói một câu không thể nực cười hơn. Còn tôi, vẫn cố gắng cầu xin cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi không cố ý…Xin cậu…Xin cậu tha cho tôi”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nước mắt tôi bắt đầu chảy dàn dụa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn chúng cười phá lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ôi chú cún con khóc rồi kìa..! Tội nghiệp quá đi. Co nên tha cho nó không nhỉ các cậu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phong Linh hỏi khiến bọn chúng cười còn lớn hơn nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghe bảo nó không có bố, vậy để chúng ta thay mặt ông ta dạy nó một trận, các cậu thấy sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phong Linh đưa mắt ra lệnh cho đám bạn giữ chặt hai cánh tay tôi lại. Tôi hoảng sợ đến nỗi chẳng dám cầu xin, mắt nhắm chặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dừng lại.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net