Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnGiữa bầu trời sao năm ấy
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Sủng
Số chương5
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngTầm trưa, Uyển Nhi và Thiên Hoàng cũng về đến nhà. Đến trước cổng nhà, thấy cổng bị đóng, Uyển Nhi vội lục tung khắp người mới nhớ ra mình đã quên chìa khóa. Lại nhớ đến lời bố mẹ dặn dò, bố mẹ cô đi ...

Giữa bầu trời sao năm ấy: Chương 3

Tầm trưa, Uyển Nhi và Thiên Hoàng cũng về đến nhà. Đến trước cổng nhà, thấy cổng bị đóng, Uyển Nhi vội lục tung khắp người mới nhớ ra mình đã quên chìa khóa. Lại nhớ đến lời bố mẹ dặn dò, bố mẹ cô đi có việc, phải tầm chiều tối mới về cô liền quay sang nhìn Thiên Hoàng đang mở cửa chuẩn bị vào nhà ở cách đó không xa. Cô nhìn cậu ta chằm chặp. Một cảm giác ớn lạnh sống lưng truyền đến, cảm giác có điều kỳ quặc, anh liền quay sang, nơi có cô gái đang nhìn mình nở nụ cười “gian tà”. Bất lực, anh đẩy cửa ra, nhìn cô rồi nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Vào đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Như chỉ chờ có thế, cô liền phi như bay vào nhà anh. Còn anh chỉ bất lực thở dài nhìn theo rồi đi vào như thể việc này đã xảy ra vô số lần. Ba mẹ cô và anh là bạn thân, hai nhà còn là hàng xóm, phải nói là rất thân thiết. Từ nhỏ, cô đã luôn bám theo anh. Anh ngay từ khi còn nhỏ, đã tỏa ra một khí chất ngút trời, phải nói là cuốn hút rất nhiều cô gái xung quanh. Tuyệt nhiên, anh không để ý đến họ, thậm chí còn đến mức né như né tà. Dường như anh cảm thấy tụi con gái này thật phiền nhiễu. Thế nhưng, đối với Uyển Nhi, trong anh lại có cảm xúc khác lạ. Anh không những không chán ghét cô, trái lại còn rất thích cô bám theo mình. Giống như cái đuôi vậy. Anh chỉ nghĩ vậy thôi chứ không có dám nói ra. Nếu nói ra cô sẽ đánh anh mất. Khoảng tầm 14 giờ chiều, trời tối sầm lại, báo hiệu cơn mưa sắp đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay, bố mẹ Hoàng cũng đi vắng nên chỉ có mình cậu ở nhà. Nhìn ngoài trời, cơn giông đang dần kéo đến, Hoàng quay sang nhìn Nhi rồi hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Bao giờ bố mẹ cậu về?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Cũng không biết nữa. Chắc khoảng tối. Mà cậu là đang ý muốn đuổi tôi về á hả? - Nhi ngồi trên sô-pha ăn bim bim coi tivi, quay ra nhìn Thiên rồi đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Không phải. Chỉ là tôi sợ cậu về trễ. - Cậu đáp lời, định nói thêm gì nữa nhưng lại thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trời bắt đầu mưa. Cơn mưa rào cuối hạ như gột rửa đi cái ngột ngạt oi bức, như lời báo hiệu đón nhận cái mát mẻ của mùa thu. Như gáo nước mát lạnh tưới lên tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trời bắt đầu chuyển sang tối, từng đợt mưa ào ào như trút nước vẫn không có dấu hiệu dừng. Uyển Nhi ngao ngán nhìn trời rồi thở dài. Thiên Hoàng thấy vậy quay sang nhìn cô rồi hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Sao đấy? Chán ở nhà tôi đến vậy à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô lắc đầu không đáp. Cùng lúc đó, điện thoại cô vang lên. Cô cầm máy lên nghe, khuôn mặt ỉu xìu nhìn sang Hoàng. Mặt mếu như sắp khóc. Hoàng hốt hoảng, vội hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Cậu làm sao đấy? Tôi… tôi lỡ nói gì sai hả?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô lắc đầu, rồi đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Mẹ tôi vừa gọi, bảo tối nay bố mẹ tôi bận có lẽ sáng mai mới về. Cậu đừng đuổi tôi ra khỏi nhà nhé! Tôi mà chết đói chết rét là tôi thành ma tôi ám cậu đấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hoàng nhìn cô mếu mà phì cười. Hóa ra cô nhóc này sợ cậu đuổi cô ra khỏi nhà. Anh xoa đầu cô rồi trả lời:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Rồi rồi, không khóc nữa nhé. Tôi không đuổi cậu đi đâu. Cậu đói chưa? Để tôi nấu cơm cậu ăn nhé?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghe vậy, cô không mếu nữa, nhoẻn miệng cười nhìn Hoàng gật đầu. Cậu cũng bất lực với cô nhóc này. Dễ cười, dễ khóc, dễ giận giống như là đứa trẻ vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi ăn cơm xong xuôi, để đỡ áy náy vì đã “ăn nhờ ở đậu”, cô xung phong đi rửa bát. Nhưng Hoàng đã từ chối, bảo cô ra sô-pha ngồi nghỉ ngơi, vì cô là khách, không nên đụng vào. Anh nói vậy thôi chứ nào dám để cô đụng tay đụng chân vào thứ gì. Một lúc sau, anh ra, thấy cô ngồi thu mình trên ghế, nhìn ra ngoài trời vẻ đăm chiêu nghĩ ngợi. Thấy vậy, anh liền đi lại, cốc nhẹ vô đầu cô một cái rồi hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Nghĩ gì thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Không có gì. - Bị cốc vào đầu, cô như thoát khỏi những ý nghĩ mông lung rồi nhanh chóng đáp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- À này. - Như nghĩ ra gì đó, cô lên tiếng hỏi. - Cho tôi mượn phòng tắm chút được không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Cậu tính làm gì hả? - Hoàng hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Đi tắm chứ còn làm gì nữa? Bộ cậu ngốc hay gì? - Uyển Nhi đáp lời, không quên mắng anh một câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- À được, vậy đi đi, để tôi lấy quần áo cho cậu thay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ chờ có thế, cô lao như bay vào nhà tắm. Gột rửa đi hết bụi bặm bám lên người cả ngày trời, thật khiến người ta cảm thấy sảng khoái. Một lúc lâu sau, cô bước ra khỏi phòng tắm, trên người mặc chiếc áo phông và quần đùi của tên Hoàng kia. Cô nhìn anh, mái tóc còn ướt, nhỏ vài giọt xuống khuôn mặt khả ái, càng làm tăng lên vẻ mỹ miều của cô hơn. Anh cũng nhìn cô chằm chặp. Mặc dù biết cô nhóc này xinh đẹp, nhưng anh không thể ngờ cô có thể đẹp đến như vậy. Đây cũng là lần đầu tiên anh nhìn cô chăm chú đến thế. Khuôn mặt khả ái, hai mắt bồ câu to tròn long lanh sáng như vì sao trên trời, chiếc mũi dọc dừa nhỏ nhắn, miệng đỏ hồng khi cười còn lộ chiếc răng khểnh trông rất tinh nghịch, đáng yêu. Cô nhìn anh không chớp mắt rồi hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Sao cậu nhìn tôi chằm chặp thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bị hỏi bất chợt khiến anh giật mình vội quay đi. Tai khẽ ửng đỏ, vội đáp lại:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Tôi đâu có nhìn cậu, là cậu nhìn tôi ấy chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô bĩu môi nhìn anh. Thấy mặt anh ửng đỏ, cô thấy lạ liền tiến tới hỏi han:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

- Sao mặt cậu đỏ thế kia? Cậu bị ốm à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hoàng né tránh cái nhìn của cô, ra hiệu cô đừng qua đây. Nhi không nghe, đã vậy cô còn với lấy cánh tay mình áp sát lên trán anh, kiểm tra coi có bị sốt hay không. Bất chợt, cô mất thăng bằng ngã nhào về phía trước, cùng với đó là đấy Hoàng ngã nhào về phía sau theo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net