Thông tin chương 1: Chương 1
Tên truyệnHÀNG XÓM HÃM LÒN
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiHiện Đại, Nữ Cường, Vả Mặt
Số chương8
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 1
Tóm tắt chươngSau Tết khó mua vé về thành phố, tôi tốt bụng cho mấy người trong làng quá giang xe tôi về.Ai dè lại bị một mụ vong ơn bội nghĩa, lắm mưu nhiều kế chất vấn:"Sáu người mà cô đòi mỗi người năm chục tệ, ...

HÀNG XÓM HÃM LÒN: Chương 1

Sau Tết khó mua vé về thành phố, tôi tốt bụng cho mấy người trong làng quá giang xe tôi về.Ai dè lại bị một mụ vong ơn bội nghĩa, lắm mưu nhiều kế chất vấn:"Sáu người mà cô đòi mỗi người năm chục tệ, coi bọn tôi chưa đi xe bao giờ chắc?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vé tàu từ Nam Ninh đến Thị trấn A có 119 tệ thôi, cô hét giá bắt bọn tôi đưa ba trăm tệ, không phải kiếm tiền bẩn thì là gì?""Đằng nào cô chẳng đi Thị trấn A, cùng làng cùng xóm cả, sao cô mặt dày lấy tiền của bọn tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tham cái lợi nhỏ này không sợ sét đánh à!""Cái trò này cô làm năm năm liền rồi, kiếm chác của mọi người bao nhiêu tiền bẩn hả, tôi nói cho mà biết, cô phải trả lại tiền cho bọn tôi!"Mấy người khác cũng hùa theo bắt tôi trả tiền, làm tôi tức muốn bật cười.Thẳng tay tấp xe vào trạm dừng chân ngủ qua đêm luôn, đằng nào tôi cũng chả vội đi làm, xem ai lì hơn ai!1Ra khỏi cây xăng, tôi gửi ảnh chụp màn hình thanh toán vào nhóm chat, nói với sáu người ngồi sau:"Tổng tiền xăng là 578.9 tệ, mọi người cứ như đã thống nhất trước đó, mỗi người góp cho tôi năm chục là được."Tôi đưa mẹ đi Thị trấn A du lịch, đúng lúc mấy người trong làng bảo không mua được vé về, nhờ chúng tôi cho đi nhờ một đoạn.Trước khi đi, họ chủ động đề nghị góp tiền xăng, tôi liền nói cứ như mọi năm, mỗi người đưa tôi năm chục là được.Ai nấy đều vui vẻ đồng ý.Ai ngờ, tôi nói xong ba giây mà đằng sau không một ai lên tiếng.Tôi tưởng mọi người ngủ hết rồi, ai dè quay lại thì thấy họ đang nháy mắt ra hiệu cho nhau, mặt mày cau có khó coi, chẳng biết đang thì thầm cái gì.Điện thoại của năm người đều bị cô Lý giữ chặt, hình như là ngăn họ chuyển tiền cho tôi.Thấy vậy, tôi đỗ xe lại, hỏi họ làm sao.Hỏi liền hai tiếng mà chẳng ai đáp, toàn giả vờ nhìn ra ngoài cửa sổ.Đến tiếng thứ ba, cô Lý đột nhiên đập vào lưng ghế tôi, lớn tiếng chất vấn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Trương Đình, tôi có mấy chuyện muốn hỏi cô đây."Nhìn cái bộ dạng hùng hổ như muốn hỏi tội của bà ta, mặt tôi nghệt ra.Mẹ tôi nhẹ nhàng hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"A Liên, có gì từ từ nói, sao thế?""Từ từ nói?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ con bà coi bọn tôi là lũ ngốc để bắt nạt à, còn nói từ từ thế nào được nữa?"Bà ta trợn mắt lườm tôi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi hỏi cô, sao cô lại đổ đầy bình xăng?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có phải định nhân cơ hội moi tiền của bọn tôi không?"Tôi cạn lời, bật cười: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Từ đây đến Thị trấn A hơn tám trăm cây số, đổ đầy một lần còn chưa đủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Với lại, gần sáu trăm tệ tiền xăng, tôi chỉ bảo mọi người đưa ba trăm, phần dư ra tôi tự trả hết, giờ phí cầu đường cũng thu lại rồi, tôi cũng đâu bắt mọi người chia sẻ, sao lại thành moi tiền được?"Lý Liên càng kích động, nước bọt b.ắ.n tứ tung: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Không thể tính thế được!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xe này là của cô, xăng nhiều hay ít cũng là cô dùng, bọn tôi có được lợi lộc gì đâu!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô chịu phần dư là đúng rồi!"Nhưng bọn tôi là hành khách, phải tính theo vé tàu mới đúng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vừa tra rồi, vé tàu rẻ nhất từ Nam Ninh đi Thị trấn A chỉ có 119 tệ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chia trung bình cho mỗi người chưa đến hai chục tệ, vậy mà cô đòi bọn tôi năm chục!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô có thấy mình ác quá không hả!"Tôi thật sự bị bà ta chọc cho tức cười.Hỏi bà ta: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vé tàu là 119 tệ một người, bây giờ mọi người chỉ cần đưa tôi năm chục, là lời hay lỗ cô tính không ra à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hay là cô mua một vé tàu mà sáu người cùng lên được?"Bà ta cười khẩy, chế nhạo tôi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đừng tưởng mỗi cô là sinh viên đại học, mỗi cô biết tính toán!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lão nương đây hai mươi năm trước cũng là sinh viên đại học đấy nhé!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đại học thời đó chất lượng hơn của cô bây giờ nhiều!"Lúc lão nương đi tàu hỏa, cô còn đang b.ú sữa mẹ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tính toán với tôi á?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô tính nổi không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói thẳng cho cô biết nhé, hôm nay không có bọn tôi thì cô cũng phải đi Thị trấn A, đáng lẽ cô phải tốn mấy trăm tệ tiền xăng, giờ có bọn tôi gánh bớt cho, cô phải cảm ơn bọn tôi mới đúng!"Bà ta càng nói càng hăng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhưng không ai bắt nạt người như cô đâu, rõ ràng mỗi người chỉ cần đưa hai chục là đủ, cô lại đòi năm chục!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vừa hỏi rồi, cô thu tiền kiểu này năm năm liền, mỗi năm Quốc khánh một lần, sau Tết một lần, tính ra mỗi người bị cô thu một trăm tệ, sáu người là sáu trăm tệ, năm năm là ba nghìn tệ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba nghìn tệ đấy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bằng cả tháng lương của bọn tôi rồi!"Bà ta vỗ tay bôm bốp, toàn nói tránh né trọng tâm, toàn tung ra mấy lời lẽ kỳ cục.Tôi lười đôi co với bà ta, hỏi thẳng những người khác: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chú, thím, mọi người thấy sao?"Những người khác cúi gằm mặt, một lúc lâu sau mới lí nhí nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đình Đình, cô Lý của cháu nói cũng có lý, ba chục tệ tuy không nhiều, nhưng là tiền ăn cả ngày của bọn chú/thím rồi, cháu làm vậy hơi quá."Tôi cười nhạt, tiện tay mở khóa cửa xe."Tiền nong không cần đưa nữa, tất cả xuống xe cho tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net