Tôi không dám quay đầu, tăng tốc bước chân, đi thẳng về phía trước. Đi được một lúc, sương mù phía trước đột nhiên tan đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cây cầu xuất hiện trước mặt, trên cầu đầy rêu phong, dưới cầu là một con sông màu đen.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con sông rất rộng, cây cầu ở trên dường như không thấy điểm cuối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bước lên cầu, trên mặt cầu b.ắ.n tung những bụi phấn màu đen, thân thể của mẹ đột nhiên nặng hơn rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Càng bước nhiều bước trên cầu, t.h.i t.h.ể mẹ tôi càng nặng hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi dốc hết sức từng bước đi, cánh tay của mẹ tôi như hai thanh sắt, đè nặng khiến tay tôi đau nhói, chân tôi cũng càng lúc càng kiệt sức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không thể dừng lại. Hai chân mẹ cũng không được chạm đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thấy một mũi chân của mẹ chạm vào mặt đất, sợ hãi vội vàng đứng thẳng người dậy, tiếp tục đi về phía trước. Sợi chỉ đỏ cũng truyền đến một chút lực, kéo tôi qua cầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa cầu, trên một bệ đá. Hứa bà bà đứng trên bệ, nhìn tôi cười, đưa một cái bát đến trước mặt tôi: "Nhóc con, mệt rồi chứ? Đến nơi rồi, đặt mẹ con xuống, uống một bát nước đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến nơi rồi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thở phào một hơi, vừa định đặt mẹ xuống để lấy bát nước, nhưng sợi chỉ đỏ trên người tôi lại kéo một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không đúng! Sợi chỉ đỏ vẫn còn ở phía trước, chưa đến điểm cuối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không dám nhìn Hứa bà bà đang ở trước mặt, sợ hãi vội vàng cúi đầu, tiếp tục đi về phía trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và ngay lúc này, t.h.i t.h.ể mẹ tôi đột nhiên nhẹ đi, giống như lúc ban đầu, nhẹ bẫng, thân thể tôi lập tức nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhóc con, đừng đi nữa, đi nữa là đến Quỷ Môn Quan rồi, con sẽ không quay về được đâu!" Hứa bà bà trên bệ đá đột nhiên lên tiếng với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi do dự một chút, nhìn sợi chỉ đỏ, lại nhớ đến những lời Hứa bà bà đã nói với tôi ở nhà, liền không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cầu sắp đến điểm cuối rồi. Hứa bà bà xuất hiện ở đầu bên kia của cây cầu, kéo sợi chỉ đỏ và nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thở phào một hơi, muốn đi nhanh đến, nhưng lại cảm thấy quần áo bị thứ gì đó kéo lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhóc con, đừng quay đầu, từng bước từng bước đi qua, đừng sợ!" Hứa bà bà ở đầu cầu vội vã gọi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau lưng tôi lại vang lên giọng nói của mẹ: "Vũ Đồng, đừng qua, con qua đó là không có đường quay về đâu!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giật mình dừng bước. Cái lực kéo quần áo tôi càng lúc càng mạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà ở đầu cầu dùng sức kéo sợi chỉ đỏ, trên tay bà cũng rỉ máu, giọt m.á.u đó chảy dọc theo sợi chỉ đỏ đến người tôi, cái lực kéo quần áo tôi lập tức biến mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi loạng choạng, đi liền mấy bước, đến trước mặt Hứa bà bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà nắm tay tôi, vội vã nói: "May mà qua được rồi. Vừa nãy mà chậm hai bước nữa thôi, con đã bị kéo về rồi, con có biết không?! Trời sắp sáng rồi, mau cõng mẹ con vào quan tài đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gật đầu, nhả viên đá trong miệng ra, cùng Hứa bà bà đi đến nghĩa địa trên núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi và mấy người trong thôn đã đào xong mộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi được đặt vào quan tài, nhưng đôi mắt vẫn mở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội đứng bên cạnh, hỏi Hứa bà bà: "Cô ta đã qua cầu Nại Hà... sao vẫn chưa nhắm mắt?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà nói khẽ: "Oan khí nặng như vậy, đầu thất chưa qua, làm gì dễ nhắm mắt thế? Bà cũng đừng quá sợ hãi, người đã được chôn cất rồi, sau này bà đối xử tốt với hai đứa cháu gái, cô ấy sẽ tha cho bà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội ném em gái đang ôm trong lòng cho tôi, liếc xéo tôi một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi và mấy người trong thôn đậy nắp quan tài của mẹ lại, rồi lấp đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ đã được chôn cất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những chú gà trống trong thôn bắt đầu gáy, trời cũng đã sáng hơn một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội và ba tôi cùng những người khác xuống núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà giúp tôi ôm em gái, nắm tay tôi không buông. Đến chân núi, bước chân của bà chững lại rõ rệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhóc con. Mẹ con có chạm đất không?" Giọng Hứa bà bà rất khẽ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giật mình. Bởi vì lúc cõng mẹ, mũi chân của mẹ quả thật đã chạm vào mặt đất, còn có phải cả hai chân đều chạm đất không thì tôi cũng không để ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà quấn một sợi chỉ đỏ vào cổ tay tôi và nói: "Chân chạm đất, mắt mẹ con sẽ không nhắm lại được. Đêm đầu thất, khi ngủ con phải đóng cửa, nhắm mắt lại, bất kể có chuyện gì xảy ra, con cũng đừng mở mắt. Sợi chỉ đỏ này con mang theo, có thể giữ được mạng sống của con."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi kinh ngạc nhìn Hứa bà bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa bà bà không nói nhiều nữa, nhanh chân xuống núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về đến nhà. Em gái vẫn nằm trên giường, đói đến mức khóc oa oa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội hoàn toàn không nhớ lời Hứa bà bà, thấy tôi ôm em gái khóc, bà trợn mắt mắng: "Khóc, đồ của nợ, khóc cái gì mà khóc? Cút hết ra ngoài cho tao, nhà này sau này không có gì cho chúng mày ăn, muốn ăn thì đi làm ăn mày đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi đứng bên cạnh can ngăn: "Mẹ, đừng mắng nữa! Vũ Đồng mới mười bốn tuổi, đứa nhỏ này mới sinh, mẹ muốn chúng đi đâu?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội lạnh giọng nói: "Tao không cần biết. Hai cái của nợ này ở trong nhà, làm sao mày cưới vợ được nữa? Đừng quên ba mày trước khi c.h.ế.t đã nói gì, nhà họ Trương mà tuyệt hậu, tao c.h.ế.t làm sao có mặt mũi gặp ông ấy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy câu này, bà nội thường xuyên nói. Trong mắt bà ấy, không có gì quan trọng hơn việc có một đứa cháu trai để nối dõi tông đường cho nhà họ Trương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng bên cạnh nghe, không nhịn được lên tiếng: "Hứa bà bà đã nói, bà phải chăm sóc tốt cho chúng con. Nếu bà không chăm sóc tốt cho em, mẹ con sẽ về tìm bà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội cầm cây chổi dưới đất lên định đánh tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net