Mắt Từ Tâm Duyệt lại trợn to hơn nữa. "Trợn nữa lên đi, sao không trợn cho lòi cả tròng mắt ra luôn?" Tôi gắp một miếng sườn thơm nức bỏ vào miệng. Ngon thật. Đi một vòng từ Quỷ Môn Quan trở về, lá gan của tôi cũng to hơn hẳn. Chết còn chẳng sợ, hà cớ gì phải sợ một con “trà xanh”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ Tâm Duyệt tức đến sôi máu, vừa mở miệng đã bị bố nuôi ngắt lời: "Nhất Nhất, thi không tốt cũng đừng trút giận lên chị. Bố đã đăng ký cho con một lớp học thêm mới giá 30.000 tệ rồi, chỉ cần con chịu khó học, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ cắm mặt vào ăn. Ngoài mặt thì nói vì tôi, nhưng thực chất là vì ai, trong lòng ông ta rõ nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con không đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con bắt buộc phải đi! Ngoài ra, cuối tuần này có cuộc thi vật lý, con và Duyệt Duyệt cùng tham gia."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ nhỏ đến lớn, bất kể Từ Tâm Duyệt làm gì, tôi đều phải đi cùng. Chị ta thi hát, tôi cũng phải thi. Chị ta thi múa, tôi cũng phải múa. Khác biệt duy nhất là chị ta luôn đứng đầu, còn tôi thì luôn đứng nhất... từ dưới lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bố, sao lại bắt nó đi? Một đứa phế vật đi làm gì chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con không đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng tôi và Từ Tâm Duyệt đồng thời vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chị ta lườm tôi sắc lẻm: "Đồ vô dụng như mày có đi cũng chỉ phí suất thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chợt nhận ra, hình như Từ Tâm Duyệt không hề biết chuyện trao đổi khí vận. Chị ta đơn giản là ghét tôi thôi. Chị ta thản nhiên hưởng thụ một cuộc đời thuận buồm xuôi gió, còn tôi thì bị coi như cái bao cát trút giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng mà Từ Tâm Duyệt ơi, tất cả những thứ đó vốn dĩ là của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười khẩy, đặt bát đũa xuống rồi đứng dậy. Lúc bước lên cầu thang, tôi nghe giọng mẹ nuôi: "Duyệt Duyệt, mẹ đã nói rồi, giấy vụn còn bán được tiền, thì đồ bỏ đi đương nhiên cũng có giá trị của nó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngoảnh đầu lại, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Từ Tâm Duyệt. Chị ta cười vô cùng ngạo mạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cũng cười, bởi vì con số trên thanh tiến độ đã nhảy lên 7%. Ngày tháng còn dài, chúng ta cứ chờ xem.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào ngày thi vật lý, bố nuôi lái xe đưa chúng tôi đến cổng trường. Ông ta dặn dò Từ Tâm Duyệt đủ điều, rồi quay sang nhìn tôi đầy ẩn ý: "Nhất Nhất cũng cố gắng lên nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vâng ạ." Tôi mỉm cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ Tâm Duyệt vênh mặt: "Có cố nữa cũng vô dụng thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn chiếc xe đi xa dần rồi quay người đi về hướng ngược lại với phòng thi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ Tâm Duyệt vội túm lấy tay tôi: "Mày đi đâu đấy? Mày tính bỏ thi à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hất tay chị ta ra. "Đúng thế." Tôi mỉm cười. "Chúc chị thi tốt nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt Từ Tâm Duyệt đen như đ.í.t nồi. "Từ Nhất Nhất, mày điên à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi điên đấy. Chị có thuốc không? Không có thì đừng lắm mồm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay đầu bỏ đi, mặc cho chị ta đứng đó chửi đổng. Tôi muốn xem, rời xa tôi rồi, chị ta còn có thể thi tốt được nữa không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lượn lờ ra công viên ngồi hết buổi sáng, vừa cho mèo hoang ăn vừa nhìn điểm buông thả tăng lên 18%. Quá tuyệt! Ngày thoát khỏi nhà họ Từ chỉ là chuyện sớm muộn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngân nga hát, vui vẻ đi về trường. Nhưng khi vừa về đến chỗ ngồi, tâm trạng tôi liền tụt dốc. Trên mặt bàn chi chít những dòng chữ: "ĐỒ VÔ DỤNG", "ĐỒ HÈN NHÁT", "ĐỒ ĂN BÁM", kèm theo hình một con rùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lấy giấy ăn lau nhưng không sạch. Cô bạn cùng bàn đột nhiên lên tiếng: "Lau làm gì? Chẳng phải người ta viết đúng lắm còn gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Là Từ Tâm Duyệt bảo cậu viết đúng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ta thản nhiên thừa nhận: "Đúng thế thì sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không sao cả." Tôi mỉm cười, rồi nhân lúc mặt cô ta còn đang ngơ ngác, tôi lật phăng bàn học của cô ta. RẦM!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cốc nước đổ ập vào sách vở. Tiếng bàn đổ hòa cùng tiếng hét của cô ta lập tức thu hút sự chú ý của cả lớp. Thầy chủ nhiệm vừa bước vào cũng giật mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em muốn đổi chỗ ạ." Tôi nói trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lông mày thầy chủ nhiệm nhíu chặt. "Suốt ngày chỉ có em là gây chuyện! Học hành thì dốt mà cứ gây sự. Em thử hỏi xem có ai muốn ngồi cùng bàn với em không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả lớp im phăng phắc. Phải rồi, ai lại muốn ngồi cùng một đứa học dốt, xui xẻo chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chỗ ngồi nhất định phải đổi. Tôi trực tiếp khiêng bàn của mình xuống dãy cuối cùng. Không ai muốn ngồi cùng tôi, vậy thì tôi tự ngồi một mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thầy chủ nhiệm lại có vẻ mặt kỳ quái. "Em muốn ngồi cùng bàn với Cảnh Hạo à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn chưa kịp trả lời, cả lớp đã nháo nhào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nó muốn ngồi cạnh trùm trường á? Điên rồi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cảnh Hạo có bao giờ cho ai ngồi cạnh đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net