Cảnh Hạo là trùm trường, nổi tiếng nóng tính, khó chơi, thành tích luôn đội sổ. Dãy cuối trống hoác, bàn của cậu ấy một mình một chỗ. Ờ thì... tôi muốn sống buông thả thật, nhưng đâu phải muốn đi tìm chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vừa định phản đối thì cửa lớp kẹt một tiếng. Tôi ngoảnh lại. Cảnh Hạo đến rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trơ mắt nhìn cậu ấy bước vào, lúc đi về chỗ còn liếc tôi một cái. Tôi thậm chí còn nghe có người thì thầm: "Liệu Cảnh Hạo có đá nó một cước không nhỉ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng điều bất ngờ là Cảnh Hạo chỉ lạnh lùng ngồi xuống, không nói một lời. Dần dần tôi phát hiện ra, trùm trường toàn ngủ trong giờ học. Xem ra cũng là người biết điều đấy chứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tan học, tôi nhìn Từ Tâm Duyệt leo lên chiếc Maybach của gia đình. Theo lịch, bây giờ tôi đáng lẽ phải lết xác đến lớp học thêm thứ năm trong tuần, ngồi đến 11 giờ đêm. Thật sự, đến con lừa cũng không bận bằng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đảo mắt một vòng, đi thẳng vào một quán thịt nướng mà tôi đã thèm từ lâu. Thịt nướng thơm nức mũi, điểm buông thả cũng tăng dần, cuối cùng dừng lại ở con số 28%.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay đúng là một chiến thắng vang dội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng tâm trạng vui vẻ này đã tan thành mây khói ngay khi tôi bước vào cửa nhà. Bố mẹ nuôi đang ngồi trên sofa chờ sẵn, sắc mặt không tốt cho lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lờ họ đi, định bước thẳng lên lầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhất Nhất, qua đây nói chuyện."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nhúc nhích. "Có chuyện gì ạ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố nuôi nhíu mày. "Nhất Nhất, dạo này con liên tục phạm lỗi. Con cần phải kiểm điểm lại bản thân cho tốt. Viết một bản kiểm điểm dài 10.000 chữ đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khẽ nhướng mày. "Vậy sao? Người cần viết kiểm điểm phải là Từ Tâm Duyệt mới đúng chứ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nó là chị của con!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cũng đâu phải ruột thịt." Tôi thản nhiên bổ sung. "Hai người cũng thế mà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt họ thoáng vẻ kinh ngạc. Đúng lúc này, tôi thấy Từ Tâm Duyệt mặc một bộ lễ phục lộng lẫy đứng trên cầu thang. "Đây là lễ phục mẹ đặt riêng cho tao đấy. Ghen tỵ không? Tao sẽ biểu diễn múa đơn trong lễ kỷ niệm của trường. Nam thần Lâm Kha sẽ đệm đàn cho tao. Hơn nữa, thầy hiệu trưởng sẽ tuyên dương tao đạt giải nhất cuộc thi trước toàn trường."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chị ta cười một cách đắc ý. "Một đứa học dốt như mày, có lẽ cả đời cũng không có được cơ hội như vậy đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên sân khấu, Lâm Kha đệm dương cầm, Từ Tâm Duyệt một mình múa dưới ánh đèn. Phía dưới, bố mẹ nuôi đang đón nhận những lời khen ngợi, cười toe toét.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con gái anh chị ưu tú quá, nghe nói còn đạt giải nhất cuộc thi vật lý nữa phải không ạ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ nuôi cười đến híp cả mắt. "Ôi dào, vẫn chưa công bố đâu ạ, nhưng chắc chắn là giải nhất rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau màn biểu diễn là lễ trao giải. Phó hiệu trưởng bước lên sân khấu đọc danh sách tuyên dương... không có tên Từ Tâm Duyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười thầm. Bố mẹ nuôi không ngồi yên được nữa. Bố nuôi cau mày hỏi: "Có phải đọc sót không ạ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thầy phó hiệu trưởng liếc bố nuôi một cái rồi đọc lại danh sách một lần nữa. Sau đó, thầy còn rung rung tờ giấy như muốn nói: "Thấy chưa? Thật sự không có."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hành động này khiến tôi bật cười thành tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố nuôi quay sang thầy trưởng phòng giáo vụ. "Tôi nghi ngờ có khuất tất, không thể nào không có tên Tâm Duyệt được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nào ngờ, thầy phó hiệu trưởng còn không khách khí hơn. "Chính là không có! Từ Tâm Duyệt thi được hạng nhất... từ dưới lên."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời này vừa thốt ra, cả hội trường như ong vỡ tổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố mẹ nuôi được mời vào hậu trường. Họ lại lôi cả tôi vào. Lúc chúng tôi bước vào, Từ Tâm Duyệt đang ôm Lâm Kha khóc nức nở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố nuôi nhấn mạnh: "Thầy Trương, thầy phải cho chúng tôi một lời giải thích. Tâm Duyệt trước nay luôn đứng trong top 3 của khối, không thể nào thi kém như vậy được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trừ phi..." Lời ông ta chợt dừng lại, rồi dồn ánh mắt về phía tôi. "Nhất Nhất, có phải con đã không tham gia kỳ thi vật lý không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ Tâm Duyệt á lên chói tai: "Nó không đi! Bố ơi, chắc chắn là nó đã hại con!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhất Nhất, trả lời câu hỏi của bố. Con có tham gia kỳ thi đó không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt ông ta. "Không đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả hậu trường chìm vào im lặng. Sắc mặt bố mẹ nuôi tái mét. Một lúc lâu sau, bố nuôi mới nghiến răng: "Tốt lắm, Từ Nhất Nhất, mày đã học được cách phản kháng rồi. Xem ra bọn tao đã quá nhân từ với mày. Nuôi mày lâu như vậy, không ngờ lại nuôi phải một con sói mắt trắng. Quỳ xuống nhận lỗi cho tao!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net