Thông tin chương 2: 2
Tên truyệnHOA NỞ HOA TÀN
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNữ Cường, Hiện Đại, Ngược, Trả Thù
Số chương7
Chương số2
Tiêu đề chương2
Tóm tắt chương4 Thái độ thân thiện của viên cảnh sát không khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn. Từ sau chuyện xảy ra vào 20 năm trước, tinh thần tôi lúc nào cũng căng như dây đàn. Nhưng cái tên "Liên Huy" lại khiến t...

HOA NỞ HOA TÀN: 2

4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thái độ thân thiện của viên cảnh sát không khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn. Từ sau chuyện xảy ra vào 20 năm trước, tinh thần tôi lúc nào cũng căng như dây đàn. Nhưng cái tên "Liên Huy" lại khiến tôi có một chút cảm giác thân thuộc khó diễn tả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vì mẹ chồng tôi cũng họ Liên. Bà ấy là ánh sáng của nửa cuộc đời tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi 32 tuổi rồi, không còn là cô gái nhỏ nữa." Tôi cười gượng với cảnh sát Liên. "Nhưng chồng tôi chỉ mới 26 tuổi, hắn mới đúng là thanh niên trẻ tuổi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông ta bật cười khiến cho bầu không khí trong phòng thẩm vấn nhẹ nhàng hơn một chút. Tôi bắt đầu kể về chuyện của tôi và chồng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Hắn là hàng xóm của tôi. Nhưng hồi nhỏ, tôi không thích chơi với hắn lắm. Dù sao tôi cũng lớn hơn hắn 6 tuổi, khi tôi có thể ra đồng làm việc, hắn vẫn còn đang nghịch bùn đất. Tôi không thích hắn, nhưng tôi rất thích mẹ hắn là dì Liên."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Dì Liên?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đúng vậy, trùng hợp quá phải không viên cảnh sát? Dì ấy từng kể với tôi rằng dì có một người anh trai, tính ra chắc cũng tầm tuổi của ông. Dì đối xử với tôi rất tốt, đến mức sau khi dì qua đời, tôi cũng yêu quý con trai dì ấy theo lẽ tự nhiên. Vậy nên, năm 16 tuổi, tôi vừa đi rửa bát thuê vừa dành dụm tiền. 70% đưa cho cha tôi, 30% dành để nuôi hắn đi học. Năm tôi 22 tuổi, hắn cũng đã 16, chúng tôi tổ chức tiệc rượu trong làng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi kể đến đây thì hơi mệt, bèn xin một cốc nước. Liên cảnh sát vừa đưa nước cho tôi, vừa giấu đi ánh mắt sắc bén đằng sau vẻ ngoài ôn hòa, như thể vô tình mà nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tôi cũng đọc qua cuốn Khô Héo rồi. Thật khó tin rằng một đứa bé 12 tuổi có thể viết được câu truyện như thế. Cô có khí chất và sự hiểu biết vượt xa một người từng bị gián đoạn việc học hành ở nữ giới..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vừa định cảm ơn thì ông ta bất ngờ đổi giọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Vậy ra, cô g.i.ế.c chồng mình là vì hắn vong ân bội nghĩa, đạo văn tác phẩm của cô?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Không hổ danh là cảnh sát kỳ cựu, tôi thừa nhận, tôi oán hận hắn vì đã ăn cắp tác phẩm của tôi..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chưa kịp nói hết câu thì viên cảnh sát trẻ ban nãy đột ngột bước nhanh vào, ghé sát tai Liên cảnh sát thì thầm mấy câu. Tôi không nghe rõ, chỉ thấy hắn liếc tôi bằng ánh mắt đầy thù địch. Sắc mặt Liên cảnh sát lập tức thay đổi. Ông ta chỉ kịp dặn tôi chờ một chút rồi vội vã rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong phòng thẩm vấn chỉ còn lại mình tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên. Có vẻ như... họ đã tìm ra rồi. Nhưng lần này, họ để tôi đợi rất lâu. Tôi không biết họ đang tranh luận điều gì bên ngoài, cũng chẳng rõ thời gian đã trôi qua bao lâu. Trong phòng không có đồng hồ, tôi chẳng thể đếm được từng giây từng phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cũng may là tôi đã quen với sự cô độc. Một mình ngồi đây, lần giở lại những ký ức quá khứ, với tôi mà nói, không phải điều gì quá khó khăn, đặc biệt là với một kẻ không còn tương lai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết bao lâu sau, hai viên cảnh sát quay lại. Lần này, vẻ mặt ôn hòa của Liên cảnh sát đã bị thay thế bởi sự nặng nề. Ông ta lấy ra một bức ảnh, nhưng không đặt úp xuống trước mặt tôi mà giữ chặt nó trong tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cô biết chúng tôi đã tìm thấy gì trong vườn nhà cô không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi thở dài, lắc đầu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đừng thử tôi nữa, cảnh sát. Nhà tôi không có vườn rau."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nhà tôi chỉ có một hầm chứa đã bị bịt kín suốt 26 năm qua."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Liên cảnh sát im lặng vài giây, sau đó lật bức ảnh lại. Trong ảnh là một bộ hài cốt gần như nguyên vẹn, vừa được đào lên từ dưới hầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông ta nhìn tôi, giọng trầm xuống:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tất cả những gì cô nói nãy giờ... đều là giả dối!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

6.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bị đùa giỡn hai lần liên tiếp, ngay cả khi trầm ổn như cảnh sát Liên cũng có chút tức giận. Giọng ông ta trầm xuống vài phần:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nếu cô đã tự thú, vậy hãy thành thật khai báo tội danh của mình."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cười khổ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Xin lỗi, đồng chí cảnh sát, nhưng tôi là một nhà văn viết tiểu thuyết trinh thám. Ông biết đấy, những người như tôi mà không nói chuyện vòng vo một chút thì..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Thì không nói chuyện bình thường được à?" Viên cảnh sát trẻ bực bội cắt ngang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đúng vậy, cảm ơn vì đã hiểu." Tôi vui vẻ hưởng ứng, hài lòng khi thấy sắc mặt anh ta lại xấu đi vài phần. "Nhưng thực ra, tôi chưa từng nói rằng 'Khô Héo' thực ra là viết về mẹ ruột của tôi. Tôi chỉ nói về người mà tôi coi như mẹ. Bà ấy thực chất là mẹ chồng của tôi, là dì Liên của tôi. Xin hãy để tôi kể lại câu chuyện của 'Khô Héo'. Có lẽ lần này, các anh sẽ muốn lắng nghe chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảnh sát Liên gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc. Và thế là tôi bắt đầu thuật lại ký ức bị đóng kín bấy lâu nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net