Thuộc hạ đã lùng sục khắp vùng ngoại ô Kinh Thành mà không tìm thấy tung tích. Đến khi Phương đại nhân trở về thì mang theo vị cô nương thành thân hôm nay. Hắn nói với bên ngoài đó là biểu muội của mình. Vì thấy Phương đại nhân bình an trở về nên thuộc hạ không trình báo, tất cả là do thuộc hạ thất trách, xin tướng quân trách phạt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghe xong liền nói: “Không trách ngươi, ta chỉ lệnh cho ngươi bảo vệ hắn an toàn, chưa từng bảo phải báo cáo hành tung của hắn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suy nghĩ một lát, ta lại hỏi: “Nửa năm ta không có mặt, Phương phủ có gì khác thường không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ám vệ hồi tưởng, hạ giọng đáp: “Những chuyện khác thì không có gì lạ, chỉ là không lâu sau khi Phương đại nhân trở về, thư đồng bên cạnh hắn đã bị thay.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta trầm mặt xuống. Phương Hoài Bắc từng nói thư đồng ấy là người hắn tin tưởng nhất, vậy mà đột nhiên đổi người?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuyện này quả thực đáng ngờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu có thể tìm được thư đồng kia, có lẽ sẽ biết Phương Hoài Bắc đã trải qua điều gì trong ba ngày mất tích ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lập tức hạ lệnh cho ám vệ tìm người, hắn lĩnh mệnh rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn bầu trời Kinh Thành tối đen, nỗi bất an trong lòng ngày càng lớn dần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phương Hoài Bắc, ngươi… còn có thể quay về không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng sớm hôm sau, vừa mới rửa mặt xong, ta đã nhận được tin từ môn đồng, Thái tử gửi thiệp mời, mời ta đến trà lâu Phúc Lai hàn huyên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quanh năm chinh chiến ở biên cương, không thân quen với vị Thái tử này, cũng không cảm thấy có gì để ôn chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ta vẫn đến đúng hẹn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa lên lầu hai, ta đã thấy Thái tử cười rạng rỡ đứng trong gian phòng riêng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lập tức hành lễ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái tử mời ta ngồi, sau đó tuôn ra hàng loạt lời khen không tiếc lời: “Lục cô nương quả nhiên là anh hùng trong nữ tử. Lần này cô nương bình định thổ phỉ, giải trừ mối lo trong lòng phụ hoàng, sau này ắt có trọng thưởng. Cô nương tuổi còn trẻ, mới hai mươi, thật sự có phong thái của Lục lão tướng quân năm xưa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cung kính đáp: “Thái tử quá lời, đây chỉ là bổn phận thần tử mà thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng lại nghĩ đến một câu: "Chồn chúc Tết gà, chẳng có ý tốt."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn ta cố ý gọi ta là "Lục cô nương", chứ không phải "tướng quân".Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi tâng bốc một hồi, cuối cùng hắn cũng vào chủ đề chính: “Chuyện hôn lễ tại Phương phủ hôm qua, ta đã nghe nói. Phương thị lang làm vậy thực sự quá đáng, hoàn toàn giẫm nát thể diện của Lục gia. Phụ hoàng đặc biệt phái ta tới hỏi xem cô nương có suy nghĩ gì không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thầm hiểu ra, hắn ta là đến để thăm dò thái độ của ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng… chuyện này chỉ qua một đêm đã truyền vào cung?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ e rằng không đơn giản như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đúng lúc để lộ vẻ giận dữ: “Phương thị lang quá đáng lắm rồi! Dù thần và hắn từng có giao tình thuở nhỏ, nhưng hắn công khai sỉ nhục thần như vậy, Phương - Lục hai nhà từ đây chấm dứt hôn ước, cũng đoạn tuyệt quan hệ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết có phải ảo giác của ta không, nhưng khi ta nói "hôn ước chấm dứt", sắc mặt Thái tử dường như giãn ra một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn ta lại hỏi: “Chuyện lớn thế này, Lục cô nương muốn được bù đắp thế nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đáp: “Thần không dám đòi hỏi, xin nghe theo thánh ý.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái tử nghe xong liền đứng dậy cáo từ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc đi ngang qua ta, hắn ta dường như vô tình nói một câu: “Lục cô nương chớ buồn, thiên hạ này không thiếu anh tài. Phương Hoài Bắc chẳng qua là một kẻ ngốc mà thôi, cô nương nên nhìn về phía khác.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một cơn gió thổi qua, rèm lụa trước mắt ta khẽ tung bay, thân ảnh cao ráo của Thái tử ẩn hiện trong đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cúi mắt, đáp: “Điện hạ nói phải.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi Thái tử rời đi, ta vẫn chưa vội đi ngay, mà ngồi trên lầu hai nhìn xuống đường phố.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta có đôi mắt rất tinh tường, lập tức nhận ra góc phố xa xa có một cô nương xa lạ bị một đám nam nhân vây quanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nỗi sợ hãi trên mặt nàng ta vô cùng rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những người qua đường vội vã bước đi, không ai dám dừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta bỗng nhớ đến chính mình năm mười hai tuổi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ta vừa bước qua tuổi mười hai, mẫu thân đột nhiên ý thức được rằng, ta tuy múa thương rất giỏi nhưng lại chẳng thể may vá được gì cho phu quân mình. Bà lo lắng hỏi: “Ở Kinh Thành này, ai sẽ cưới một cô nương như vậy cơ chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net