Thông tin chương chuong-3-van-con-cuu-van-duoc: Chương 3: Vẫn còn cứu vãn được!
Tên truyệnHoàn Khố Vương Phi Muốn Trèo Tường
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, HE, Hài Hước, Sủng, Xuyên Không, Tổng Tài, Ngọt, Truy Thê
Số chương26
Chương sốchuong-3-van-con-cuu-van-duoc
Tiêu đề chươngChương 3: Vẫn còn cứu vãn được!
Tóm tắt chương“Vương gia, ngài…” Một nam nhân vận y phục xanh vội vã chạy đến trước mặt Dung Thiên Trần. Thế nhưng, ngay khi vừa ngẩng đầu, y liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng đầy âm trầm của Vương gia. Y thoáng sững ...

Hoàn Khố Vương Phi Muốn Trèo Tường: Chương 3: Vẫn còn cứu vãn được!

“Vương gia, ngài…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một nam nhân vận y phục xanh vội vã chạy đến trước mặt Dung Thiên Trần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế nhưng, ngay khi vừa ngẩng đầu, y liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng đầy âm trầm của Vương gia. Y thoáng sững người, rồi lập tức cúi đầu, cung kính hành lễ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dung Thiên Trần trầm giọng ra lệnh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Theo bổn vương trở về! Gọi Liễu Hành Vân đến ngay!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tuân lệnh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nam nhân áo xanh – Tiêu Lục – lập tức nhận lệnh, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đây là lần đầu tiên Vương gia chủ động triệu thần y. Chẳng lẽ thân thể người có vấn đề?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không dám chậm trễ, bọn họ lập tức trở về phủ với tốc độ nhanh nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong thư phòng, Liễu Hành Vân đã có mặt từ trước, nhàn nhã chờ đợi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người này tuy là thần y danh tiếng lẫy lừng, nhưng không phải lão nhân râu tóc bạc phơ như người ta vẫn tưởng. Y chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, trên người khoác bộ y phục sặc sỡ, hoa hòe hoa sói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Diện mạo tinh xảo, nhưng khí chất lại lông bông, bất cần. Một kẻ vừa nhìn đã thấy rõ ràng mang dáng vẻ lưu manh, cợt nhả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đẹp thì có đẹp, nhưng chẳng ai có thể nhầm y là nữ nhân, trái lại chỉ cảm thấy… rất đáng bị đánh!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa trông thấy Dung Thiên Trần, khóe môi Liễu Hành Vân lập tức nhếch lên thành một nụ cười gian xảo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nha, đây chẳng phải là Chiến Vương gia sao? Trước kia không phải ngài còn tuyên bố không cần ta chữa trị sao? Hôm nay sao lại đích thân triệu ta đến thế này?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Y hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô cùng hả hê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người khác muốn gặp y một lần còn khó, vậy mà mỗi lần y tự mình đến Vương phủ lại bị ghét bỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hôm nay Vương gia lại chủ động mời đến?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không nhân cơ hội khoe khoang một phen, chẳng phải quá uổng phí sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dung Thiên Trần hờ hững liếc nhìn y, giọng nói trầm thấp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lại đây, để bổn vương xem thử!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Liễu Hành Vân bĩu môi, lười nhác đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta thấy sắc mặt ngươi tuy trắng bệch chẳng khác gì quỷ, nhưng vẫn chưa đến mức nguy kịch. Vậy mà còn bắt ta – một thần y danh chấn thiên hạ – đến bắt mạch cho ngươi? Ngươi nghĩ thời gian của ta rảnh rỗi lắm sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Miệng tuy không ngừng than vãn, nhưng tay y đã tự nhiên đặt lên cổ tay Dung Thiên Trần bắt mạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt vốn cợt nhả bỗng chốc thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sự hờ hững ban đầu nhanh chóng bị thay thế bằng một tia nghiêm túc hiếm thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sắc mặt Liễu Hành Vân trầm xuống, y liên tục bắt mạch thêm vài lần để xác nhận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dung Thiên Trần thấy vậy thì cau mày, mất kiên nhẫn rút tay về, nhàn nhạt phất tay áo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thế nào? Nhìn ra được gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Biểu hiện của Liễu Hành Vân khiến hắn càng thêm khẳng định suy đoán của mình - viên thuốc kia, quả nhiên là độc dược!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ cần nghĩ đến chuyện Phong Thanh Thiển ép hắn nuốt viên thuốc đó bằng thủ đoạn uy hiếp…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hừ! Nghĩ rằng dùng độc dược thì có thể khiến hắn khuất phục sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật nực cười!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên người hắn, thương tích chồng chất, trúng độc bao nhiêu lần rồi, thêm một lần nữa thì có gì đáng sợ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong khi Dung Thiên Trần còn đang suy tính, thì Liễu Hành Vân đột nhiên kích động hẳn lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng y không che giấu nổi vẻ phấn khích:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngươi ra ngoài lần này… có phải đã gặp kỳ nhân không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngươi có biết không? Độc trong cơ thể ngươi đã bị áp chế! Tuy chưa hoàn toàn giải trừ, nhưng điều này cho chúng ta thêm thời gian! Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ngươi còn tìm được người đó không? Mau đi tìm! Độc trên người ngươi nhất định có cách giải!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Càng nói, giọng điệu y càng hào hứng, bản tính lắm mồm cũng theo đó mà lộ rõ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mắt Dung Thiên Trần thoáng lóe lên tia kinh ngạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn cứ nghĩ đó là độc dược, không ngờ lại là thuốc có lợi cho hắn?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nếu thật sự là độc, kẻ kia sớm đã c.h.ế.t chắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng nếu là giải dược…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xem ra, người đó vẫn còn chút thông minh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không chỉ có Liễu Hành Vân kích động, mà ngay cả Tiêu Lục cũng không giấu nổi vẻ vui mừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một đại nam nhân, hốc mắt đỏ hoe, xúc động thốt lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thật tốt quá! Vương gia được cứu rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Liễu Hành Vân đi đi lại lại trong phòng, trầm ngâm suy nghĩ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu đã có thể áp chế, vậy chắc chắn có cách giải độc. Không chừng người kia còn biết cách giải độc hoàn toàn!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiêu Lục vội vã nói, giọng điệu lộn xộn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cuối cùng cũng có hy vọng! Vương gia, người đã cho ngài uống thuốc hiện ở đâu? Thuộc hạ lập tức đi tìm hắn! Dù phải dùng cách nào cũng phải đưa người đó về đây!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dung Thiên Trần liếc Tiêu Lục một cái, ánh mắt có chút kỳ quái, nhưng không nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm Liễu Hành Vân, trầm giọng hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thuốc này có tác dụng phụ gì không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Liễu Hành Vân thu lại vẻ bông đùa, nghiêm túc đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngoài việc áp chế độc tính, nó không có tác dụng nào khác. Nếu tìm được người kia, ta càng chắc chắn trong việc giải độc. Hiện tại, điều chúng ta cần nhất chính là thời gian. Ngươi cũng hiểu điều đó, đúng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net