Dù tôi không cần anh ta nuôi, nhưng nghe được câu ấy vẫn thấy rất vui.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi tốt nghiệp cao học, chúng tôi kết hôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba mẹ tôi biết hoàn cảnh gia đình anh ta khó khăn, nên chủ động đề nghị mua nhà cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi suy nghĩ một chút, chỉ xin ba mẹ tiền đặt cọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kết hôn không lâu, tôi mang thai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ chồng đề nghị sẽ đến ở chung để chăm sóc tôi. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật ra tôi không đồng ý, nhưng bà đã tự đến rồi thì tôi cũng không tiện từ chối ý tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là, rất nhiều việc bà làm khiến tôi không thể chấp nhận được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như bây giờ, cái gọi là “sống kiểu chia đôi” đã vượt xa sức tưởng tượng của tôi—ngay cả trứng trong tủ lạnh cũng bị đánh dấu, tên ai thì người ấy dùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối đi làm về, Lý Khiêm vẫn chưa về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ chồng đã nấu cơm xong, nói với tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“An Dương, hôm nay mẹ đi chợ hết 52 đồng, con đưa mẹ 26 đồng. Còn tiền công nấu cơm thì thôi, người một nhà, mẹ không tính.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái câu “người một nhà” nghe mà buồn cười thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hỏi bà: “Sao lại là 26 đồng? Nhà mình ba người ăn, chẳng phải chia ra thì mỗi người hơn 17 đồng thôi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“À, Lý Khiêm thì không tính. Từ nhỏ mẹ nuôi nó tới giờ còn chưa đòi tiền lần nào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ha… thì ra cái gọi là "sống chia đôi" chỉ áp dụng cho một mình tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lạnh mặt nói: “Mẹ, tối nay con không ăn nữa, không ăn thì không cần trả tiền đâu nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay vào phòng ngủ, cúi đầu nhìn bụng mình đang dần lớn lên, lòng nặng trĩu không nói thành lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gọi cho Lý Khiêm, bảo anh ấy mua ít hoa quả về. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật sự là không muốn ăn cơm nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tiếng sau, Lý Khiêm về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghe thấy tiếng hai người nói chuyện ngoài phòng khách, rồi anh vào phòng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ ơi, sao em không ăn cơm?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tự nhiên em không muốn ăn cơm nữa, thèm trái cây. Anh mua chưa?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý Khiêm ngập ngừng không nói, chỉ lấy một quả táo trên bàn đưa cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phụ nữ mang thai ăn táo tốt lắm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cầm quả táo lên nhìn hồi lâu, kinh ngạc hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh chỉ mua đúng một quả táo? Anh không biết em thích ăn loại gì à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không hỏi thì thôi, hỏi rồi lại khiến tôi lạnh người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì Lý Khiêm cười cười nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ à, mình sống kiểu chia đôi mà. Quả táo này 4 đồng, em ăn thì trả 4 đồng. Mấy loại khác mắc hơn nên anh không mua.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em chuyển khoản qua WeChat hay Alipay cũng được.” – Anh ta còn không quên dặn thêm một câu trước khi đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngẩn người nhìn anh ta, như thể không còn nhận ra con người tên Lý Khiêm nữa. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà anh ta vẫn cứ đứng đó… đợi tôi chuyển tiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lấy điện thoại chuyển cho anh ta 4 đồng, và anh ta thật sự nhận luôn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn tôi thì… cầm quả táo trên tay, không sao nuốt nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lạnh lùng hỏi anh ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lý Khiêm, bây giờ đến mua trái cây cho em mà anh cũng phải tính toán à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý Khiêm cười, giải thích:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ à, đã nói là chia đôi rồi thì phải giữ nguyên tắc chứ. Càng là chuyện nhỏ thì càng phải chú ý.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cũng cười, lấy từ túi ra món quà tôi định tặng anh ấy—máy chơi game cầm tay phiên bản mới mà anh ta luôn muốn có:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ban đầu em định tặng anh cái này. Nhưng giờ chắc không cần nữa. Nếu anh vẫn muốn, thì chuyển tiền cho em đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý Khiêm vừa thấy món đồ, mắt sáng rỡ, rõ ràng là rất hối hận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vợ ơi, đã là quà thì sao lại đòi tiền. Ngày mai anh cũng mua quà cho em, coi như huề nhau nhé?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cất món đồ lại vào túi, lạnh nhạt nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không cần. Về sau ai muốn gì thì tự mua.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước giờ, thứ gì anh ta muốn, tôi đều mua cho anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái máy chơi game này cũng hơn hai ngàn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ lại mà xem, những món anh ta từng tặng tôi là gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chậu cây, ly nước, móc khóa—giá chưa tới hai ba chục đồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây tôi nghĩ là anh tiết kiệm, không khéo trong chuyện quà cáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nên tính toán chuyện giá trị vật chất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bây giờ nhìn lại… hình như không phải vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta không muốn chi tiền cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng lại rất tự nhiên bảo tôi mua những thứ anh ta muốn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn anh ta, hỏi: “Lý Khiêm, nếu sống kiểu chia đôi như vậy… thì mai em đi khám thai, tiền ai trả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lý Khiêm chẳng hề nhận ra vẻ thất vọng trên mặt tôi, nghiêm túc đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh nghĩ rồi vợ ơi, đứa bé là của hai đứa mình. Khám thai thì… mỗi người trả một nửa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thì ra đến chuyện đó… anh ta cũng đã tính toán sẵn cả rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chẳng buồn mở miệng nữa, lặng lẽ vào phòng, ngồi tựa vào đầu giường, lòng trống rỗng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần đầu tiên tôi nhận ra — Lý Khiêm không phải là tiết kiệm, mà là keo kiệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí là… ích kỷ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái gọi là “quả táo bốn đồng” kia, thật ra… còn chẳng phải do anh ta mua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi lúc tôi vừa về nhà, gặp bác hàng xóm dưới lầu, bác còn nhiệt tình nói với tôi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dương Dương tan làm rồi à? Bác vừa ghé nhà cháu cho ít táo, nhà bác ở quê có vườn, vừa hái sáng nay. Cháu đang mang thai, ăn cho bổ nha.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những ngày sau đó, chúng tôi thật sự bắt đầu “sống chia đôi” như lời họ nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiền nước, tiền điện đều chia mỗi người một nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net