Thông tin chương 2: 2
Tên truyệnHÔN PHU ĐỨNG RA BAO CHE TIỂU TAM, HẠI TÔI MẤT MẠNG
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiTrọng Sinh, Đô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Trả Thù
Số chương8
Chương số2
Tiêu đề chương2
Tóm tắt chươngTống Dao mặt dày không chịu nhận lỗi, còn ngang ngược nói:   “Trưởng khoa, chẳng lẽ vì nhà bác sĩ Hạ có tiền, nên lấy tôi ra làm vật hy sinh?”   “Tôi không có chỗ dựa nhưng tôi không sợ!”   Trưở...

HÔN PHU ĐỨNG RA BAO CHE TIỂU TAM, HẠI TÔI MẤT MẠNG: 2

Tống Dao mặt dày không chịu nhận lỗi, còn ngang ngược nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Trưởng khoa, chẳng lẽ vì nhà bác sĩ Hạ có tiền, nên lấy tôi ra làm vật hy sinh?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi không có chỗ dựa nhưng tôi không sợ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trưởng khoa tức giận đến đỏ mặt: “Cô… cô còn lý lẽ gì nữa à? Chính cô làm sai, nếu không nhờ bác sĩ Hạ can thiệp, cô đã gây họa lớn rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao bĩu môi đầy khinh thường, rồi lại nói ra những lời cay nghiệt như kiếp trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chỉ là lỗi nhỏ, chịu đựng tí là xong.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Nếu không muốn khám phụ khoa, thì lúc trước đừng lẳng lơ chơi bời với đàn ông.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặt bệnh nhân đỏ bừng, nước mắt tuôn rơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô nói cái gì vậy? Cô là bác sĩ phụ khoa mà không có tí kiến thức nào sao? Ai nói mắc bệnh phụ khoa là do lối sống buông thả? Cô… cô phải xin lỗi tôi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao không chịu nhún nhường, còn chua ngoa tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi nhìn là biết rồi, kiểu đó là bị đàn ông chơi cho nát…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cô…” Bệnh nhân phẫn nộ, mặt đỏ bừng không nói được lời nào, chỉ có thể lao vào túm lấy tóc Tống Dao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao vùng vẫy, mồm vẫn không ngừng lảm nhảm: “Còn bày đặt thanh cao? Không phải cô bị đàn ông chơi hỏng rồi còn gì…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Băng Băng hét lên, đẩy mạnh Tống Dao ra xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thấy mọi người đều nhìn mình, cô ấy vội ôm mặt chạy về phía cầu thang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi lập tức nắm lấy cổ tay cô ấy, “Cô định làm gì? Muốn nhảy lầu à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Băng Băng vừa ấm ức vừa phẫn nộ khóc lóc, “Bác sĩ, em không phải như cô ta nói đâu, em thực sự không phải, chị tin em đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mắt tôi cay xè, an ủi: “Chị tin em, tất cả chúng ta đều tin em. Em đừng dại dột, em còn trẻ lắm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi kéo Tống Dao lại, “Xin lỗi ngay!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao ương ngạnh: “Tôi không sai, tôi không xin lỗi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi tát cho cô ta một cái thật mạnh, ngắt lời cô ta: “Câm miệng! Không xin lỗi thì cút đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mắt Tống Dao đỏ hoe: “Hạ Lê! Hôm nay chị đánh tôi bao nhiêu cái rồi? Chị nghĩ tôi không dám đánh lại chắc?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Băng Băng lau nước mắt, chỉ vào Tống Dao, “Tôi sẽ kiện cô.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sự việc bị làm ầm lên, cuối cùng phải đưa lên phòng giám đốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba mẹ của Băng Băng cũng đến, giống hệt kiếp trước, vừa thấy Tống Dao là lao vào định đánh... chỉ khác là kiếp trước họ đánh tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con tiện nhân kia, cái miệng mày là để ăn bậy à? Mày biết cái quái gì mà nói con gái tao như thế? Tao nói cho mày biết, nếu con gái tao có mệnh hệ gì, tao sẽ xé nát cái miệng thối của mày!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Con khốn, tao...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trưởng khoa phải dang hai tay can ngăn: “Bình tĩnh, bình tĩnh…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố Băng Băng vẫn chưa hả giận, chỉ vào mặt Tống Dao mắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hôm nay tao phải vạch cái miệng thối của mày ra xem là lưỡi hay là cứt chó trong đó! Mày cũng là đàn bà, thế mà lại đi nói con gái người ta như thế…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao lập tức sợ hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trước mặt tôi và Băng Băng thì cô ta hống hách, nhưng trước bố Băng Băng thì như cà tím dập.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng là kiểu người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Viện trưởng và trưởng khoa phải dỗ mãi mới xoa dịu được bố mẹ Băng Băng, sau đó yêu cầu Tống Dao xin lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao mếu máo, chần chừ không dám xin lỗi, nhưng lại sợ bố Băng Băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố Băng Băng tức không chịu nổi, mắng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mày đúng là đáng bị ăn đòn, cái bộ dạng thối tha kia, bảo xin lỗi mà câm như hến? Mau xin lỗi đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao run rẩy: “Tôi... tôi...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở, một bóng dáng cao lớn mặc áo blouse trắng bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao nhìn thấy, nước mắt càng tuôn nhiều hơn, lập tức lao vào lòng người đàn ông đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vi Châu! Anh đến rồi! Nếu anh không tới, em sẽ bị bắt nạt đến c.h.ế.t mất!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Viện trưởng và trưởng khoa đồng loạt nhìn tôi, ánh mắt như đang hỏi: “Chẳng phải Trưởng khoa Thẩm là hôn phu của cô sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người đang ôm lấy Tống Dao lúc này chính là vị hôn phu của tôi – Thẩm Vi Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Vi Châu nhẹ nhàng vỗ về Tống Dao, “Được rồi, đừng khóc nữa. Có anh ở đây rồi, anh sẽ xử lý chuyện này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta kéo Tống Dao ra sau lưng, che chắn cho cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rõ ràng, anh ta đã biết rõ chuyện, còn lườm tôi một cái đầy trách móc rồi bước tới trước mặt bố mẹ Băng Băng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chào anh chị, tôi là Thẩm Vi Châu, có gì anh chị cứ nói với tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố Băng Băng hậm hực: “Cậu là ai? Chuyện này cậu có trách nhiệm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Vi Châu chỉnh lại cổ áo blouse, “Tôi là trưởng khoa Ngoại lồng n.g.ự.c của bệnh viện này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngoại lồng ngực?” Bố Băng Băng lập tức phản ứng, “Cậu là bác sĩ ngoại mà cũng can thiệp được chuyện bên phụ khoa à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Vi Châu: “…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta ho nhẹ: “Tôi đã nắm được sự việc rồi, bác sĩ Tống cũng không cố ý, cô ấy còn trẻ, nông nổi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố Băng Băng không nhịn được nữa, đ.ấ.m thẳng vào mắt trái Thẩm Vi Châu, khiến mắt anh ta tím bầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Vi Châu đau đớn ôm mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tống Dao lập tức chạy tới đỡ: “Vi Châu, anh không sao chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net