Quý Tửu vừa mới nghĩ về hình ảnh chủ nhân trong đầu, thế nên đã vô thức biến thành hình dạng con người giống anh ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việc hóa hình tiêu tốn nhiều năng lượng hơn cậu tưởng. Những giọt mưa lạnh buốt rơi xuống làn da trắng nõn khiến cậu khẽ run lên. Hình thái con người này trông có vẻ yếu ớt và dễ bị tổn thương hơn, lại còn nhạy cảm với nước nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu đứng trên ban công nhỏ, từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ phòng ngủ. Khi còn là một cây cỏ bé nhỏ, cậu đã nhiều lần nhìn thấy chủ nhân thay đồ, thế nên cũng hiểu sơ sơ cách con người mặc quần áo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bắt chước chủ nhân, mở tủ quần áo và bắt đầu chọn đồ. Nhưng đồ của Tư Ân Viễn lớn hơn cậu rất nhiều, tìm mãi cũng chỉ miễn cưỡng lấy được một chiếc áo sơ mi trắng chưa mở tem. Phía dưới thì càng khó phối hơn, dù có cuộn ống quần lên thì cũng vẫn rất vướng víu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là lần đầu tiên cậu chủ động bước ra khỏi nhà. Thang máy đã hỏng từ lâu, thế nên Quý Tửu đi xuống bằng cầu thang thoát hiểm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Các sinh vật biến dị xung quanh nhanh chóng cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần, chúng bắt đầu dao động. Một con bọ hung biến dị cuộn tròn một viên cầu thịt đỏ thẫm, dùng những chiếc râu nhọn hoắc đẩy nó vào một góc khuất. Một loài thực vật biến dị khác kéo xác con mồi bằng những chiếc lá dài như rắn, cố gắng che giấu mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy con quạ đen đang loan tin cảnh báo cũng cảm nhận được hơi thở tử vong, chúng lập tức vỗ cánh bay đi mất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mưa lớn đột nhiên ngừng lại, cả không gian rơi vào tĩnh lặng chết chóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và rồi, nhân vật chính, người gây ra tất cả điều trên lúc này mới khoan thai xuất hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu chẳng hề nhận ra bầu không khí căng thẳng xung quanh. Cậu giống như một bạo quân đang tuần tra lãnh địa của mình. Sau một hồi quan sát, cậu dừng ánh mắt trên một cây nấm đỏ gần đó, trầm tư suy nghĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như mình chưa từng ăn nấm đỏ nhỉ? Không biết mùi vị ra sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suy nghĩ chưa được ba giây, cậu đã vươn tay ngắt cây nấm, nhanh chóng bỏ vào miệng. Toàn bộ quá trình chỉ mất chưa đến một giây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu các sinh vật biến dị có thể nói chuyện, thì giờ này chúng đã đồng loạt hít một hơi lạnh đầy kinh hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu vừa nhai vừa nuốt, đôi mắt đột nhiên sáng lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngon thật!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tâm trạng cậu lập tức tốt hơn hẳn, áp lực vô hình xung quanh cũng tan biến. Đôi mắt tròn xoe trông vô hại hơn bao giờ hết. Nhưng chẳng có sinh vật biến dị nào ngu ngốc đến mức xông ra tranh giành thức ăn với cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nấm thường mọc thành cụm, Quý Tửu đưa mắt tìm kiếm xung quanh và quả nhiên phát hiện thêm vài cây nấm đỏ nữa. Cậu vui vẻ thu hoạch chúng, chẳng khác nào một cậu bé hái nấm trong truyện cổ tích. Nhưng thay vì bỏ vào giỏ, cậu trực tiếp nhét tất cả vào miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tay trái một cây, tay phải một cây, trong miệng còn đang nhai một cây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ thế, cậu vừa đi vừa ăn, men theo vệt nấm đỏ trải dài trên đường. Việc được ăn ngon khiến cậu tạm thời quên mất một vài chuyện quan trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đi mãi, đi mãi, Quý Tửu đến một công viên. Cậu dừng lại, nhìn quanh một lượt và nhận ra toàn bộ nấm trong công viên đã bị mình ăn sạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những trò chơi trong công viên giờ đây đã bị thực vật biến dị bò kín. Trong hố cát của khu lâu đài trẻ em còn sót lại vài đoạn xương trắng, những phần thịt đã bị sinh vật dưới lớp cát gặm sạch từ lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những sinh vật biến dị ở công viên này không quen biết Quý Tửu. Chúng rục rịch ẩn nấp trong bóng tối, quan sát cậu bằng ánh mắt thèm thuồng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con mồi này trông thật non mềm, lại hoàn toàn không có sức phản kháng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lũ sinh vật bắt đầu tranh giành nhau, bàn bạc xem nên chia phần như thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Công viên này là lãnh địa của đám dây leo lam văn—một loài thực vật biến dị có đặc điểm giống loài bạch tuộc dưới biển sâu. Chúng có nhiều "bộ não phụ" nằm rải rác trên những dây leo lớn, còn "đầu não chính" thì ẩn sâu dưới đất. Bình thường, những bộ não phụ này sẽ điều khiển hành động của cả bầy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, cuộc tranh giành kết thúc khi đám dây leo lam văn giành được quyền ưu tiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù rất thèm thuồng, những sinh vật biến dị khác cũng chỉ có thể trốn trong góc, trơ mắt nhìn những sợi dây leo nhớp nháp từ từ bò về phía cậu. Chúng phát ra những luồng tin tức tố đầy hưng phấn, nóng lòng muốn nhìn thấy nhân loại nhỏ bé này bị xé nát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng mấy chốc, Quý Tửu đã bị lũ dây leo vây kín. Nhưng thay vì hoảng sợ, cậu chỉ khẽ nghiêng đầu, nở một nụ cười đủ để mê hoặc lòng người:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng lúc ta còn chưa ăn no.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay sau đó, một làn sương đen từ dưới chân cậu lan ra, bao trùm toàn bộ dây leo xung quanh. Những sợi dây leo lam văn vừa chạm vào sương đen lập tức biến mất không dấu vết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không, chính xác hơn là... bị cắn nuốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây chính là dị năng "Cắn nuốt" của Quý Tửu, thứ khiến tất cả sinh vật biến dị nghe tên đã sợ vỡ mật. Dây leo bị cắn nuốt tuy không có hương vị gì đặc biệt, nhưng vẫn có thể chuyển hóa thành năng lượng giúp cậu hồi phục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác đói khát được thỏa mãn, nhưng Quý Tửu vẫn chưa muốn dừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu đảo mắt nhìn quanh công viên. Những sinh vật biến dị còn lại sợ đến mức run rẩy, chúng có linh cảm rằng... cậu không phải con người, mà là một thứ gì đó đáng sợ hơn rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đầu não của các ngươi ở đâu?" Quý Tửu lười biếng hỏi, túm lấy một sợi dây leo đã bị cắn mất một nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng những dây leo này không có trí tuệ, chúng chỉ biết dựa vào bản năng bỏ chạy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu chớp mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dây leo lam văn có một nhược điểm trí mạng—chúng sẽ luôn chạy về phía đầu não chính.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu siết chặt bàn tay, mạnh mẽ kéo sợi dây leo đang cố gắng trốn chạy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù trông gầy yếu, nhưng sức mạnh của cậu lại đáng sợ đến mức có thể túm phăng cả một bó dây leo lớn từ dưới đất lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sợi dây leo bị kéo đi thẳng một đường, cuối cùng dừng lại trước một cái hố cát dành cho trẻ em.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đầu não... thì ra là trốn dưới này à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net