Tránh khỏi dây đằng trên bờ cát, Quý Tửu không kịp tránh né, bị dây đằng kéo ra ngoài. Dây đằng này, so với các phân thân khác, càng trở nên mạnh mẽ hơn, các rễ của nó phân ra như những xúc tua của một con bạch tuộc, và từ đó lại phân chia thành các phân thân mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn dây đằng với màu xanh này đã chiếm lĩnh toàn bộ công viên. Lúc này, bản thể của nó không còn vẻ kiêu ngạo ban đầu, mà trở nên héo úa và như đã chết. Quý Tửu không nương tay chút nào, lòng bàn tay anh phát ra một làn sương đen, nuốt chửng bản thể dây đằng, làm cho não bộ của nó biến mất và tất cả các bộ não phụ cũng ngay lập tức mất đi ý thức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ở khu thương mại cạnh công viên, Du Phi Trần rơi nước mắt chuẩn bị đọc di ngôn của mình, thứ đã được anh chuẩn bị từ hai năm trước. Cùng lúc đó, Lê Triều, người bị bắt cùng anh ta, nói với vẻ mặt u ám: “Chẳng lẽ cậu muốn tôi chết rồi mới nói di chúc sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"À đúng, chúng ta có khả năng đều sẽ chết ở đây." Du Phi Trần cố tạo không khí vui vẻ trong tình huống khó khăn, “Hy vọng chúng đừng xé tôi thành quá nhiều mảnh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu không phải do thông tin của nhiệm vụ bị sai lệch khiến cả đội bị tách ra, thì có lẽ họ đã không bị trúng độc, càng có lẽ sẽ không rơi vào tình huống bị dây đằng tấn công mà không thể chống cự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lê Triều nhắm mắt lại: “Cầu nguyện đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay khi anh vừa nói xong, dây đằng bỗng nhiên bắt đầu run rẩy và mất đi sức mạnh. Du Phi Trần nhanh chóng phản ứng, xoay người và dùng chân để giải thoát mình khỏi sự trói buộc của dây đằng, anh ngạc nhiên nói: “Cậu tin vào cái gì vậy? Sao lại linh nghiệm đến vậy chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lê Triều bình tĩnh, dùng dao nhỏ cắt đứt các đoạn dây đằng mất đi sức sống, rồi nhặt lên một đoạn và quan sát kỹ. Anh nhíu mày nói: “Đây nghĩa là phần đầu não của nó đã chết rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần vội hỏi: “Đầu não của dây đằng luôn rất khó đối phó, chẳng lẽ đội trưởng tìm thấy chúng ta rồi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần kéo Lê Triều lại gần, nghiêm túc hỏi: “Có phải tôi đã vô tình bị nhiễm độc nấm và đang bị ảo giác không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lê Triều giơ tay ra hiệu cho Du Phi Trần im lặng, rồi nhìn về phía người mới xuất hiện, ánh mắt dần trở nên ngạc nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong trận đấu vừa nãy, bộ chiến đấu màu đen bị rách để lộ ra những vết sẹo trên cơ bắp, vết tích của việc trải qua quá trình huấn luyện khắc nghiệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dáng vẻ hai người chật vật, lấm lem hoàn toàn trái ngược với Quý Tửu, người có vẻ sạch sẽ và không bị thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu không có dấu hiệu gì của sức mạnh tâm linh, cậu ta chỉ là một người bình thường, kiểu người thậm chí không thể tự lo cho chính bản thân mình ở "Thành phố bỏ hoang" này!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lê Triều cảnh giác, giơ súng lên và hỏi: “Cậu là ai?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Súng của anh ta đã hết đạn, không có dị năng, chỉ có thể dùng vẻ ngoài yếu ớt để khiến đối phương không dám hành động thiếu suy nghĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu nghiêng đầu, trả lời một cách ngây ngô: “Tôi tên là Quý Tửu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu trả lời đơn giản quá mức khiến cả hai người đứng đó đều ngạc nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần nuốt nước miếng, cảm thấy bối rối: “Sao cậu lại ở đây một mình? Bạn đồng hành của cậu đâu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta nghĩ rằng Quý Tửu có thể là bị một thợ săn mạnh mẽ và chiếm hữu đem đến. Việc những người đẹp, có giá trị nhan sắc cao dựa vào thợ săn cũng không có gì lạ, ngược lại hiện tượng trên còn khá phổ biến trong các căn cứ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những thợ săn này, vốn dĩ là đều là người nay sống mai chết, họ không tin Thần Phật, chỉ tin vào sức mạnh của chính mình. Đối với họ, việc theo đuổi niềm vui và khoái lạc trong khoảnh khắc mới là quan trọng. Do đó, khi thực hiện nhiệm vụ, họ sẽ mang theo mỹ nhân bên cạnh xem để thoả mãn nhu cầu sinh lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặc dù Du Phi Trần rất khinh thường hành vi thiếu trách nhiệm đối với mạng sống của người khác như này, nhưng trong tình huống hiện tại, vì sự an toàn của cậu và Lê Triều, họ sẽ không đối đầu với kẻ đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ít nhất có thể mang theo một "bình hoa" đẹp như vậy, có thể khẳng định thực lực rất mạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu ngây ngô hỏi: “Bạn đồng hành?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần giải thích: “Chính là người đã đi cùng cậu trước đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xong rồi, không chỉ là "bình hoa" mà đầu óc và thể lực của người đẹp này hình như cũng không tốt lắm. Thôi thì cứ gọi là "bao cỏ mỹ nhân" đi, ngốc như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về phần Quý Tửu, cái đầu nhỏ đang suy nghĩ hoá ra là hỏi về chủ nhân của mình ha!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu sáng mắt lên và trả lời trong trẻo: “Tôi không biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần bị nghẹn lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quý Tửu không phát hiện biểu tình vặn vẹo của hai người. Sau một lúc, cậu lại chớp mắt tiếp tục nói: “Anh ấy giống như bị lạc rồi, không thể tìm thấy tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chủ nhân ngốc lạc đường 3 năm, cậu chờ đến chờ đi, chờ đến độ phải tự mình bật ra khỏi chậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả Du Phi Trần và Lê Triều nhìn nhau một cái, họ đã hiểu tình hình rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong "Thành phố bỏ hoang" này, nếu ai đó bị lạc, kết quả chỉ có một: trở thành con mồi cho những sinh vật biến dị nhấm nháp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có thể người thợ săn kia đã tự mình đi dẫn dụ các sinh vật biến dị để bảo vệ Quý Tửu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần nhìn Quý Tửu với ánh mắt đầy đồng cảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người lớn lên là đẹp như mỹ nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người lớn lên không chỉ là mỹ nhân mà còn là mỹ nhân đầu óc không tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người lớn lên là mỹ nhân, không chỉ đầu óc không tốt mà còn mất đi sự che chở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chính là tổng kết lại không thể thấy chết không cứu, hơn nữa không biết dây đằng vừa nãy là ai giết, nói không chừng chính là thợ săn bảo vệ mỹ nhân kia làm ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dưới tình huống như vậy, Du Phi Trần và Lê Triều không cần trao đổi cũng ngầm đồng ý trước tiên phải đưa Quý Tửu về dưới cánh chim của mình mà bảo vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Du Phi Trần giảm bớt sự cảnh giác, chuyển sang chủ đề khác: “Sao cậu không đeo mặt nạ phòng hộ? Không khí ngoài này không tốt cho người thường đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vì sao?" Quý Tửu chỉ đơn giản tò mò hỏi lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu không hiểu thế giới xung quanh, tất cả thông tin Quý Tửu có được đều từ Tư Ân Viễn và TV mở suốt 24 giờ trong phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đáng tiếc khi ngày tận thế bắt đầu, từ trường hỗn loạn, tín hiệu TV đã hỏng. Cậu chỉ kịp nhận được thông tin về hai từ ngữ mới là "sinh vật biến dị" và “dị năng giả”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net