Thông tin truyện: Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi
Tiêu đềKẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi
Mô tảEditor: Choanh Fb: Một Chiếc Chanh Vô Tree Giới thiệu: Để trả thù kẻ thù không đội trời chung - vừa mới phá sản, tôi vung tiền bao nuôi hắn, ra lệnh cho hắn ôm tôi, hôn tôi... Thậm chí còn giẫm chân trần lên ngực hắn, để đóa hoa cao ngạo kia nhiễm bụi trần tục, cảm thấy vô cùng đắc ý. Cho đến khi tôi tình cờ nghe được đoạn đối thoại giữa hắn và bạn hắn: "Anh Tầm, Triệu An Nhiên kia ngày nào cũng lăng nhục anh như vậy, sao anh có thể chịu đựng được? Hay là để em thay anh cảnh cáo cô ta một trận?" Kẻ luôn nho nhã kia nghe vậy lại cuống lên: "Cô ấy hôn tôi, vuốt ve tôi, đây là lăng nhục ở đâu? Rõ ràng là ban thưởng cho tôi, tôi cảnh cáo cậu đừng có mà kiếm chuyện." Tôi: "..." Không phải chứ, hắn là đồ biến thái à!? Tối hôm đó, để thử xem giới hạn "ban thưởng" của hắn, tôi ra lệnh cho hắn thay một chiếc áo lưới xích nhỏ. Kết quả, vừa dứt lời, ánh mắt hắn sáng rực, động tác nhanh như chớp. Thậm chí khi tôi còn đang ngây người nhìn, hắn đã thay xong, hắn còn nắm tay tôi đặt lên cơ bụng săn chắc của mình, giọng nói đầy mê hoặc: "Cuối cùng cũng chịu ăn anh rồi sao? Anh đợi rất lâu rồi."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem46,601
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1-3.12/4/20251710
Chương 2Chương 3.2-5.12/4/20255840
Chương 3Chương 5.2-6.12/4/20254660
Chương 4Chương 6.2-92/4/20259130
Chương 5Chương 10-112/4/20258680
Chương 6Chương 12-14.12/4/20254890
Chương 7Chương 14.2-16.12/4/20254260
Chương 8Chương 16.2-19.12/4/2025420
Chương 9Chương 19.2-20(Hoàn)2/4/20256420
Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi

Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi
46601
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:12 02/04/2025

Mô tả

Editor: Choanh

Fb: Một Chiếc Chanh Vô Tree

Giới thiệu:

Để trả thù kẻ thù không đội trời chung - vừa mới phá sản, tôi vung tiền bao nuôi hắn, ra lệnh cho hắn ôm tôi, hôn tôi...

Thậm chí còn giẫm chân trần lên ngực hắn, để đóa hoa cao ngạo kia nhiễm bụi trần tục, cảm thấy vô cùng đắc ý.

Cho đến khi tôi tình cờ nghe được đoạn đối thoại giữa hắn và bạn hắn:

"Anh Tầm, Triệu An Nhiên kia ngày nào cũng lăng nhục anh như vậy, sao anh có thể chịu đựng được? Hay là để em thay anh cảnh cáo cô ta một trận?"

Kẻ luôn nho nhã kia nghe vậy lại cuống lên:

"Cô ấy hôn tôi, vuốt ve tôi, đây là lăng nhục ở đâu? Rõ ràng là ban thưởng cho tôi, tôi cảnh cáo cậu đừng có mà kiếm chuyện."

Tôi: "..."

Không phải chứ, hắn là đồ biến thái à!?

Tối hôm đó, để thử xem giới hạn "ban thưởng" của hắn, tôi ra lệnh cho hắn thay một chiếc áo lưới xích nhỏ.

Kết quả, vừa dứt lời, ánh mắt hắn sáng rực, động tác nhanh như chớp.

Thậm chí khi tôi còn đang ngây người nhìn, hắn đã thay xong, hắn còn nắm tay tôi đặt lên cơ bụng săn chắc của mình, giọng nói đầy mê hoặc:

"Cuối cùng cũng chịu ăn anh rồi sao? Anh đợi rất lâu rồi."