Thông tin truyện: Kẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu?
Tiêu đềKẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu?
Mô tảĐêm giao thừa, tôi được chẩn đoán mắc ung thư, bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà.   Ngồi bên lề đường khóc, một ông lão nhặt ve chai đi qua, đưa cho tôi tờ năm đồng lớn nhất trong tay.   Tôi không nhận, ông bèn mua cho tôi cây kẹo bông và còn chúc tôi: "Giao thừa vui vẻ."   Tôi vẫn không nhận, ông cười hiền lành: "Tôi đã dùng giấy ăn quấn quanh que tre, không bẩn đâu."   Ngày hôm đó, tôi đã ăn được kẹo bông ngọt ngào nhất thế gian.   Ông bảo tôi đừng khóc, nói rằng ngày mai sẽ lại mua cho tôi, rồi quay đi tiếp tục nhặt ve chai.   Tôi nhìn dòng xe cộ tấp nập, một chiếc siêu xe màu đỏ đặc biệt nổi bật, chủ xe là một thiếu niên ngạo mạn, lái xe lạng lách trên con đường đó.   Mùng Một Tết, ông lão lên bản tin, cùng với chiếc xe đỏ kia.   Nhưng tài xế gây tai nạn, lại biến thành một người đàn ông trung niên.   Đêm ấy, nhà nhà đèn đuốc sáng rực, nhưng tôi lại chẳng đợi được cây kẹo bông ấy.   Nhìn vào tờ giấy chẩn đoán ung thư trong tay…   Tôi chợt nghĩ, cuộc đời này, đúng lúc đủ để tôi điên một lần nữa.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem16,684
Số chương14
Thể loạiHiện Đại, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20258620
Chương 2Chương 22/4/20256090
Chương 3Chương 32/4/20254220
Chương 4Chương 42/4/20254680
Chương 5Chương 52/4/20252670
Chương 6Chương 62/4/20253260
Chương 7Chương 72/4/20253500
Chương 8Chương 82/4/2025970
Chương 9Chương 92/4/20251260
Chương 10Chương 102/4/2025890
Chương 11Chương 112/4/2025140
Chương 12Chương 122/4/20251910
Chương 13Chương 132/4/20258310
Chương 14Chương 14: Kết2/4/2025320
Kẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu?

Kẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu?

Kẹo Bông Khi Ấy, Còn Đâu?
16684
Lượt xem
14
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:12 02/04/2025

Mô tả

Đêm giao thừa, tôi được chẩn đoán mắc ung thư, bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà.

Ngồi bên lề đường khóc, một ông lão nhặt ve chai đi qua, đưa cho tôi tờ năm đồng lớn nhất trong tay.

Tôi không nhận, ông bèn mua cho tôi cây kẹo bông và còn chúc tôi: "Giao thừa vui vẻ."

Tôi vẫn không nhận, ông cười hiền lành: "Tôi đã dùng giấy ăn quấn quanh que tre, không bẩn đâu."

Ngày hôm đó, tôi đã ăn được kẹo bông ngọt ngào nhất thế gian.

Ông bảo tôi đừng khóc, nói rằng ngày mai sẽ lại mua cho tôi, rồi quay đi tiếp tục nhặt ve chai.

Tôi nhìn dòng xe cộ tấp nập, một chiếc siêu xe màu đỏ đặc biệt nổi bật, chủ xe là một thiếu niên ngạo mạn, lái xe lạng lách trên con đường đó.

Mùng Một Tết, ông lão lên bản tin, cùng với chiếc xe đỏ kia.

Nhưng tài xế gây tai nạn, lại biến thành một người đàn ông trung niên.

Đêm ấy, nhà nhà đèn đuốc sáng rực, nhưng tôi lại chẳng đợi được cây kẹo bông ấy.

Nhìn vào tờ giấy chẩn đoán ung thư trong tay…

Tôi chợt nghĩ, cuộc đời này, đúng lúc đủ để tôi điên một lần nữa.