Tịch Tà há lại dám phản kháng, dần dần không còn sức lực trong đôi tay càng thu càng chặt của hoàng đế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khuôn mặt hắn đỏ bừng lên, chỉ có hai mắt vẫn vô cùng tỉnh táo, đang cắn răng nghiến lợi dốc hết sức lực bỗng nở nụ cười dịu dàng hướng về phía hoàng đế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Máu khắp người hoàng đế đang cuộn trào mãnh liệt lên đầu, thấy Tịch Tà vẫn đang mỉm cười thì đột nhiên cảm giác được cơn lạnh thấu xương thoát ra từ không khí xung quanh khóa chặt lấy trái tim mình giống như chiếc lưỡi dài của con rắn độc, làm cả người hắn ta hãi hùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này hắn ta mới khôi phục chút lý trí, chậm rãi buông lỏng tay ra, trước mắt chợt biến thành màu đen, ngay cả khuôn mặt Tịch Tà cũng trở nên lờ mờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế lật người, nằm ngửa trên đất, hãy còn thở dốc không dừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mặt trời xuyên vào trong rừng, đâm vào làm hắn ta không mở nổi mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai con ngựa chiến tắm nắng ở bên chủ, xung quanh đã không còn tiếng la giết từ lâu, ngay cả chim cũng bắt đầu hót líu lo, dường như trong trời đất rộng lớn đều an nhàn tốt lành như thế, chỉ có sự chết chóc trong cơ thể mình là dời sống lấp biển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn ta nghe thấy Tịch Tà bò dậy, quỳ ở bên cạnh mình, có vẻ vẫn chưa thể mở miệng nói chuyện nên không khỏi quay đầu cười nói với hắn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khanh thế nào?” Trên chiếc cổ trắng như tuyết của Tịch Tà in rõ mấy dấu tay đỏ tươi, vật lộn chốc lát mới miễn cưỡng cười thưa: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thần vốn đã trúng gió rồi, giờ càng thấy hoa mắt chóng mặt.” Nói thì nói vậy nhưng lại che ngực ngã xuống bên hoàng đế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người nhìn lên bầu trời xanh, mây trắng treo trên cao, sừng sững bất động, cỏ xanh trong rừng quất vào mặt, mùi thơm ngát thấm người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế đột nhiên bật cười ra tiếng, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khanh thật to gan!” Tịch Tà sức cùng lực kiệt, lười biếng tâu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng.” Hoàng đế bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu không phải khanh ngăn ta thì đã bắn chết Đỗ Mẫn rồi.” Tịch Tà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cho dù nô tỳ không ngăn hoàng thượng lại thì hoàng thượng cũng không bắn chết ngài ấy được.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nói xằng, ba mũi tên này đã rời dây cung, há có lý nào gã lại không chết được?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vốn dĩ là không nhưng Lôi Kỳ Phong đang ở bên cạnh ngài ấy, đừng nói ba mũi tên, dù vạn tên cùng bắn, Lôi Kỳ Phong cũng có thể bảo vệ ngài ấy một cách an toàn.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bất kể có thể giết gã hay không, vừa bắn ba mũi tên này ra, ta đã hối hận rồi.” Tịch Tà nghe vậy không khỏi cười phì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế lại nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sai, lấy binh lực mà nói, hiện tại gã mạnh ta yếu, thảo nào lần này bốn thân vương vào chầu lại diễu võ dương oai tới vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một khi ta không nhịn được thì trước mắt chính là tai ương binh biến, không cần nói cũng biết kết cục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng may có ba mũi tên nhanh của khanh, nếu không cái họa này đã ập tới rồi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hoàng thượng thánh minh.” Tịch Tà ca tụng sự phát hiện muộn màng của hoàng đế, trong nụ cười toàn là vẻ đùa nghịch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế chợt thở dài. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tịch Tà, lúc này chỉ có một mình khanh chịu nghe ta nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ban đầu trước đây khi ta còn chưa đăng cơ thì còn có thể tâm sự với Cảnh Nghi, chọc giận nó thì còn có thể đấm đá nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ nó thấy ta cũng phải giống những người khác, lớn tiếng quát nó một câu đã khiếp vía rồi, bình thường cũng mang vẻ mặt úp mở, không nói thật lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuy khanh chỉ chơi cờ với ta được mấy tháng nhưng ta lại cảm thấy khanh gần gũi giống như anh em mình vậy.” Tịch Tà ngạc nhiên, vội cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ chỉ là đầy tớ hèn mọn trong cung, toàn học lá mặt lá trái, a dua nịnh hót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng thượng nói như vậy là lấy mạng của nô tỳ rồi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chỉ một câu này nói đã biết khanh khác những kẻ khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những kẻ ấy sao dám tự nói lá mặt lá trái, a dua nịnh hót?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là do nô tỳ lỡ lời.” Hoàng đế nhìn hắn cười to, xoay người ngồi dậy, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bây giờ nghĩ lại thấy lời của khanh quả không sai, cái gọi là ‘Bổ nhiệm kẻ tài, tăng cường thân binh, loại trừ đất phiên, trưng thu thuế, dẹp bốn phương’ quả thực có lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần này phiên vương vào chầu, cũng chỉ có hai mươi ngàn người của ty Binh mã ngũ thành bố trí phòng thủ kinh thành, thực là trứng chọi đá!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ mỗi hơn một trăm người đi ra từ trong trại của Hồng vương thôi đã làm bọn họ sợ đến mức hồn xiêu phách lạc, ta còn phải xấu hổ thay bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Binh lực tổng cộng của bốn tên thân vương những hai trăm tám mươi ngàn, chỗ ta thì ngay cả đại tướng nào là người của mình cũng không biết, cứ nói ngay thị vệ trong cung đã có biết bao thân tín của chúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ở trong chốn hoàng thành này có ngày nào đó mà không phải nơm nớp lo sợ?” Hoàng đế hung dữ hừ một tiếng rồi nói tiếp, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dẫu ta có muốn đề bạt mấy thân tín nhưng có ai khiến người ta tin được?” Tịch Tà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có khối người trong lòng chỉ có hoàng thượng, hoàng thượng cứ nhìn cẩn thận thì sẽ biết ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không nói bọn họ trước, chỉ Lưu Viễn thôi, mặc dù bình thường không biết quan tâm đến ý thánh nhưng thật sự trung thành tận tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Học sinh của ngài ấy lại nhiều, phần lớn đều thanh liêm tự trọng, bảo ngài ấy tiến cử vài người thì chắc chắn sẽ không sai.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bộ binh thì sao?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phiên vương đều thiện chiến, lúc này đại tướng của bộ binh toàn mấy lão già cổ hủ ngu ngốc, tướng sĩ trẻ thì không được đề bạt, tương lai tất không phải đối thủ của các phiên vương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ đành từ từ để ý trong hai năm này, đề bạt một vài người dũng mãnh thiện chiến từ trong quan quân tầng dưới để cho bọn họ nắm binh quyền mà không động đến tai mắt kẻ khác, đến khi dùng binh thì mới giao nhiệm vụ lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuy không phải là ý kiến hay gì song bây giờ cũng chỉ đành vậy thôi ạ.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngoại trừ khanh ra thì thật sự không có người thân tín để bàn bạc những việc này, khanh lại là nội thần, ít nhiều cũng có phần bất tiện.” Tịch Tà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nói đến chuyện này, nô tỳ lại nhớ tới một người.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ai?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thành Thân vương ạ.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cảnh Nghi?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thành Thân vương là anh em ruột của hoàng thượng, chẳng những mưu trí cao siêu mà còn có thân phận thân vương, có thể giao thiệp với quần thần thay hoàng thượng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điều mà hoàng thượng không thể nói thì cứ bảo thân vương nói kín đáo sẽ tiện hơn.” Hoàng đế cười bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vốn là ý kiến hay, có điều Cảnh Nghi tuổi còn trẻ, không chen chân vào việc chính trị, nay để nó gánh cái trách nhiệm này có phải là hơi sớm không?” Ánh mắt Tịch Tà lại sâu xa lạnh lùng, hắn nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tuy Thành Thân vương còn trẻ nhưng lo xa nghĩ rộng, ý chí lớn lao, đẩy ngài ấy ra làm đối thủ một mất một còn với các phiên vương sớm hơn thì chẳng những chặt đứt được đường lui của các phiên vương mà còn chặt đứt đường lui của Thành Thân vương.” Hoàng đế rùng mình, chỉ cảm thấy trong ngoài cung này không chỉ có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt mà còn có mạch nước ngầm chảy xiết, trong chốc lát không biết nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà lại cười an ủi, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vạn tuế gia là thánh chủ một đời, Thành Thân vương cũng chắc chắn là hiền vương một đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nô tỳ nói xằng nói xiên, xin hoàng thượng thứ tội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Song, dầu phiên vương to gan lớn mật, muốn làm chuyện đại nghịch bất đạo thì bên cạnh hoàng thượng còn có một ngọn núi dựa lớn nên chắc chắn không đáng lo.” Sắc mặt hoàng đế tối tăm, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta biết khanh muốn nhắc đến thái hậu, ta là con trai ruột của người nên đương nhiên không sai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có điều mấy phiên vương đều là người nhà mẹ thái hậu, thái hậu cũng sẽ thiên vị.” Trong lòng đột nhiên lại nhớ tới Đỗ Mẫn, hắn ta cười khẩy bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai ngày trước Lưu Viễn tấu rằng vương tử Đại Lý là Đoàn Bỉnh lén đến Ly đô, muốn cầu hôn công chúa trong triều, nói là nếu có công chúa kết thân với Đại Lý, ủng hộ anh ta kế vị thì tương lai Đại Lý sẽ thần phục Trung Nguyên, mãi mãi thân thiện hữu hảo.” Tịch Tà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thì ra vương tử Đại Lý cũng ở kinh thành, vậy thì người Lôi Kỳ Phong muốn giết chính là ngài ấy ư?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta cũng nghĩ như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai vương tử Đại Lý tranh đấu rất dữ dội, Đông vương, Tây vương muốn giết anh ta thì ắt là muốn nâng đỡ một vương tử khác là Đoàn Thừa kế vị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không cần nói cũng biết chúng giành binh lực của Đại Lý để làm gì.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xem ra nhà họ Đỗ của Đông vương đã không đợi được nữa rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tây vương Bạch Đông Lâu đã già, con trai Bạch Vọng Cương lại là một con ma bệnh, giờ vội vã nương nhờ Đông vương, tương lai hai nhà bọn họ hợp binh lại thêm Đại Lý thì thật sự là nuôi ong tay áo.” Tịch Tà thở dài một hơi rồi lại nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bây giờ nô tỳ hiểu biết tỏ tường về ba phiên vương khác, chỉ có bên Đông vương là không rõ lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những tai mắt này vốn là do thầy nô tỳ sắp xếp, tin tức bị chặt đứt như thế làm nô tỳ hơi bận lòng, muốn tự mình đi một chuyến.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vốn dĩ nội thần không dễ rời kinh, nếu như không dưng thả khanh đi ra ngoài, e tấu sớ vạch tội của quần thần dâng lên sẽ khủng khiếp đấy.” Tịch Tà chỉ cười lãnh đạm, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ muốn đi thì tất nhiên sẽ có cách.” Hoàng đế cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy là tốt rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời không còn sớm nữa, lúc này chắc chắn bọn họ đều sợ đến đần độn luôn rồi, khanh trở về với trẫm thôi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng.” Hoàng đế thấy cổ Tịch Tà vẫn vừa đỏ vừa sưng, xé một dải gấm trắng từ trên vạt áo xuống quấn quanh cổ Tịch Tà rồi cười bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Che lại, để bọn họ nhìn thấy thì không hay.” Truyện chỉ được đăng tại vongnguyetlau10.wordpress.com Ngoài ra đều là nơi ăn cắp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương vương Tất Long và thái hậu, thái phi quyết định thời gian lấy công chúa Cảnh Giai vào mùa xuân năm sau, mọi việc xong xuôi mới trở về Lương châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta là thân vương cuối cùng về đất phiên, lúc này đây, mùa hạ cũng coi như kết thúc rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trở lại Ly đô, thái hậu sai người kiểm kê sính lễ của Lương vương, nhân lúc đầu thu nên muốn cục Châm Công dùng gấm được cống nạp cắt quần áo thu đông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi vì Tịch Tà là thái giám thu mua mà thái giám Thất Bảo chỉ đích danh nên cục Châm Công bèn để hắn đáp lời trước mặt thái hậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà đối chiếu lệnh bài với kho cung ứng trong nội phủ rồi mở kho chữ Bính, chọn mấy màu mà thái hậu vẫn thích, sau đó lại chia ra chừng mười xấp có hoa văn tao nhã trắng trong thuần khiết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đang sai người lấy, quay lại gọi hai người quen sai khiến thì gặp ngay thái giám Trương Cố quản lý cục Châm Công.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão gọi hắn sang bên cạnh, thấp giọng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu gọi Tiểu Lâm Tử, Tiểu Bính Tử à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người kia đều không còn nữa rồi.” Tịch Tà cố làm ra vẻ kinh ngạc, cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được yêu mến nên thăng chức rồi ạ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương công công thiên vị dìu dắt họ, bình thường việc khó làm đều đẩy lên trên người tôi, giờ có công việc béo bở lại không biết thương tôi.” Trương Cố cắn răng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn không phải vì cậu à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần trước cho cậu đi Thượng Giang mà lại trúng gió nên đành bảo Khu Ác dẫn chúng nó đi, chẳng biết trúng phải tà ở đâu mà khi trở về đầu tiên là Tiểu Lâm Tử bị bệnh chết, hôm qua Tiểu Bính Tử đến chỗ chủ nhân Nghị phi cắt xiêm y không biết vì duyên cớ gì mà đụng phải phượng giá, cứ thế bị đánh chết tươi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy ngày nay cậu vẫn bị bệnh cho nên không biết đấy thôi.” Tịch Tà niệm kinh Phật, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tội lỗi tội lỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói đi nói lại, công việc lúc này quan trọng, hai người bọn họ không còn thì ai đi với tôi mới được đây?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khu Ác đang ở trong đó, các cậu đều là tay già đời, giờ chỉ có các cậu đi tôi mới yên tâm.” Tịch Tà lắc đầu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngũ sư ca của tôi là một người e thẹn, đừng thấy bình thường thận trọng lão luyện nhưng khi thực sự gặp nương nương, chỉ sợ một đôi lời của anh ấy đối đáp không khéo léo thì chẳng phải là muốn mạng của anh sao?” Vừa lúc Khu Ác đi tới, Trương Cố nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bữa trước vạn tuế gia còn nói muốn trọng dụng Khu Ác, ý bảo cậu ta lộ diện ở trước mặt các chủ nhân nhiều hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nay cậu luôn đi lại trước mặt vạn tuế gia, tất nhiên tương lai vô cùng tận, anh em các cậu vẫn luôn thân nhau như tay chân thế mà không biết dẫn cậu ta cùng thăng chức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nhiều lời với hai anh em cậu nữa, các cậu cứ đi chuyến này đi.” Tịch Tà và Khu Ác liếc nhau, chỉ đành lĩnh mệnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến cung Từ Ninh mới biết không chỉ thái hậu ở bên trong mà còn có hai vị công chúa Cảnh Giai, Cảnh Ưu ở chỗ đó trò chuyện với thái hậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người dập đầu thỉnh an, thái hậu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đứng lên đáp lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không phải các ngươi là trò của Thất Bảo sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai là Khu Ác, ai là Tịch Tà thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngẩng đầu cho ta xem nào.” Hồng Tư Ngôn ở bên cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trông ngoại hình của Tịch Tà này không tệ, thái hậu nhìn đuôi lông mày của hắn kìa, trong trẻo cứ như con gái Lương châu ấy.” Thái hậu cười quở trách: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô càng già càng đổ đốn, sao lại so con gái Lương châu tốt đẹp với thái giám nhỏ chứ?” Lại thấy vóc người Khu Ác cao gầy, thể trạng tráng kiện, khuôn mặt ngăm đen mắt to mày rậm, khóe miệng mang theo vẻ quật cường thì lại hỏi Hồng Tư Ngôn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô xem có phải đứa bé này khá giống người kia không?” Hồng Tư Ngôn miễn cưỡng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bề ngoài và vẻ mặt đều có chỗ tương tự.” Thái hậu đột nhiên hỏi Khu Ác: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bao nhiêu tuổi rồi?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ hai mươi mốt tuổi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trước khi vào cung mang họ gì?” Khu Ác trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Họ Nhan ạ.” Thái hậu cười khẩy một hồi rồi nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao, ở trong cung có quen không?” Khu Ác cười thưa: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mọi thứ trong cung đều tốt, nô tỳ ở quen rồi ạ.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mọi thứ đều tốt?” Thái hậu nở nụ cười chua ngoa, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi cho rằng ngươi vào cung là để hưởng phúc sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bây giờ sẽ để ngươi cho biết chỗ không tốt trong cung!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đâu, mau dạy dỗ tên nô tài ăn nói xằng bật này!” Hai thái giám quản chuyện xử phạt trong cung Từ Ninh lôi Khu Ác ra cửa cung đánh một lúc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà vội vàng quỳ xuống, dập đầu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin thái hậu tha mạng, thái hậu…” Thái hậu mỉm cười, khoan thai nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chuyện không liên quan tới ngươi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngươi là đứa trẻ ngoan, ngươi nói cho ta biết trong cung này như thế nào?” Tịch Tà trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ là một kẻ hèn mọn, nhờ hưởng phúc của thái hậu, vạn tuế gia và chủ nhân các cung nên mới có thể ăn ngon mặc đẹp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuy không bàn được đến chuyện báo đáp ơn của chủ, song nếu có thể ra sức trâu ngựa, không làm chủ tức giận đã là phúc của nô tỳ.” Thái hậu cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi là kẻ biết điều đấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứng lên đi.” Hai cô công chúa đã bao giờ thấy cảnh ấy, công chúa Cảnh Giai sợ đến mức mặt mày trắng bệch, công chúa Cảnh Ưu thì kéo ống tay áo của thái hậu và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẫu hậu cần gì phải nổi giận với loại nô tài nhỏ nhoi này?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay là ngày lành của chị Cảnh Giai, chi bằng tha cho nô tài kia một con đường sống, coi như tích phúc cho chị.” Hồng Tư Ngôn cười theo nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Công chúa nói phải, giờ đã đánh gãy hai chân rồi, tên nô tài ấy cũng đã biết lợi hại, đã rút ra bài học rồi ạ.” Thấy thái hậu vẫn không lên tiếng, lại nhỏ giọng nói bên tai thái hậu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chỉ lát nữa là hoàng thượng sẽ tới, bắt gặp thì không hay đâu ạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vả lại hôm nay mà đánh chết y, sau thái hậu lại phải hối hận.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sai.” Thái hậu gật đầu, Hồng Tư Ngôn lập tức đi ra ngoài dừng hình phạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chợt nghe thái giám báo lại hoàng đế giá lâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không lâu sau xin gặp hoàng đế ở cửa, sau khi mỗi người trong nhà hành lễ xong, thái hậu trỏ vào công chúa Cảnh Giai rồi nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô em gái này của con sắp lấy chồng xa, mấy ngày này hãy gặp nhau nhiều hơn, sau này không trông thấy được nữa đâu.” Hoàng đế cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lời của mẫu hậu đau buồn quá!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này phiên vương lên kinh cùng em qua đây thì sẽ có lúc gặp thái hậu và thái phi thôi.” Hắn ta đảo mắt nhìn công chúa Cảnh Ưu rồi cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con cũng đã thầm tính việc hôn nhân của Cảnh Ưu trong lòng rồi, mẫu hậu chớ dễ dàng hứa nó cho người khác.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhân vật tài ba nào đấy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ không thể nói sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con chỉ cần bàn với mẹ con bé là Dương thái phi thôi, đừng làm cô ta cảm thấy con khiến Cảnh Ưu ấm ức rồi lại so bì với Cảnh Giai, nói ông anh trai làm hoàng đế này trọng bên này khinh bên kia.” Cảnh Ưu ở bên đỏ mặt, cúi đầu không nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vừa lúc Tịch Tà cũng ở đây, thời gian kết hôn của Cảnh Giai cũng không xa nữa, cục Châm Công cũng nên suy nghĩ chuyện đặt mua đồ cưới cho công chúa rồi.” Tịch Tà trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ đã xem qua gấm trong kho cung ứng của nội phủ, phần lớn là gấm Lương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đáng ra gấm Lương cực tốt nhưng công chúa đến Lương châu, gấm hồi môn đều là đồ vốn của nhà chồng thì khó tránh khỏi không thỏa đáng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nô tỳ muốn xin chỉ để xin ý kiến ạ.” Thái hậu gật đầu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nói có lý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong nước thứ có thể sánh ngang với gấm thì chỉ có tơ lụa Hàn châu, trong kho còn nữa không?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trong kho còn một ít ạ nhưng trong cung không mấy khi sử dụng nên hoa văn đều đã lỗi thời, dầu lấy hết ra cũng không quá tầm trăm xấp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nô tỳ nghĩ nên bảo Hàn châu cống nạp một ít nhưng lại sợ thứ được cống tới mang theo vẻ phố chợ, không hợp với thân phận hoàng gia.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng lắm!” Thái hậu gật đầu nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tơ lụa Hàn châu lưu hành trong dân gian, ta vốn không thích, thì ra là vì vậy.” Tịch Tà cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ có ý này, chỉ sợ nói ra thái hậu trách tội.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao lại học cái giọng điệu đó của thầy ngươi thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ việc nói đi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ muốn tự mình đến Hàn châu một chuyến, xem phẩm chất hàng dệt nơi đó ra sao rồi đặt mấy trăm mẫu, bảo họ theo đó mà chế tạo gấp, chắc là có thể kịp thời gian kết hôn của công chúa.” Hoàng đế liếc nhìn Tịch Tà, nói thầm trong lòng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thì ra là thế!” nhưng miệng lại mắng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Khanh lại suy nghĩ viển vông, nội thần không dưng rời kinh vốn là việc cực kỳ rầy rà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu như khanh gây học bên ngoài thì chết mấy lần cũng chẳng đủ đâu.” Thái hậu ngăn hoàng đế lại: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nói gì vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thấy là đây ý kiến hay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Công chúa lấy chồng mà vẫn không được tính là việc lớn sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Liên quan đến mặt mũi của triều đình, tất nhiên phải để người trong cung tự mình đi một chuyến mới được.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẫu hậu…” Thái hậu cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xem hoàng đế nôn nóng kìa, các em gái đều ở đây đấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta còn không biết hoàng đế không nỡ để Tịch Tà đi, sợ không có ai chơi cờ vui đùa với người sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng phải người và Cảnh Nghi chơi rất vui sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ một hai tháng thôi, có gì mà vội vàng?” Hoàng đế vẫn không muốn, hắn ta do dự một lát rồi mới nói với Tịch Tà: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẫu hậu đã bằng lòng rồi, khanh còn không tạ ơn đi?” Tịch Tà quỳ xuống dập đầu, nghe thái hậu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chỉ mình ngươi đi ra ngoài thì sẽ khiến người khác không an lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sư đệ Khang Kiện của ngươi ở đây làm việc khéo léo, các ngươi cùng đi thì có thể chăm nom lẫn nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không được gây chuyện ở bên ngoài, làm xong việc thì mau mau về kinh.” Tịch Tà lĩnh chỉ rồi lui ra, trở lại viện Cư Dưỡng, đến thẳng phòng của Khu Ác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viện Cư Dưỡng vẫn là nơi thái giám Thất Bảo ở, lúc nhiều người nhất là khi bảy học trò còn ở, ngày nào cũng cãi nhau, tiếng người huyên náo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ đây ngoại trừ Tịch Tà, Khu Ác còn có Tiểu Thuận Tử – trò của Tịch Tà thì không còn ai nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà ở buồng tây, Khu Ác ở buồng đông, nhà giữa vẫn y nguyên như lúc thái giám Thất Bảo ở, mỗi ngày đều có người quét tước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Thuận Tử đang chạy ra từ phòng Khu Ác, cầm phương thuốc trong tay, bị Tịch Tà túm lại thì trả lời: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thái y nói vết thương của ngũ sư bá không có gì đáng ngại, chỉ là hai chân bị gãy rồi, chăm sóc mấy tháng thì rồi sẽ khỏe lại.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhanh đi lấy thuốc đi.” Tịch Tà vung tay buông cậu ra, còn mình thì vào nhà lên tiếng chào hỏi thái y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khu Ác ở trên giường nghe thấy, miễn cưỡng cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tịch Tà qua đây nói chuyện với anh mới không cảm thấy đau nhức nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay đúng là số con rệp, chỉ đáp sai có một câu đã gãy chân rồi.” Tịch Tà ngồi bên giường của Khu Ác, cầm tay lấy y và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sư ca, thái hậu đánh anh không phải vì anh đáp sai đâu.” Khu Ác cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là bởi vì anh họ Nhan?” Y nhìn sắc mặt đau xót của Tịch Tà, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không trách em việc này đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có điều sau này chân sư ca không còn dùng được nữa, từ rày không thể che chở cho em, em nhất định phải tự coi chừng.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em biết.” Tịch Tà gật đầu rồi lại nói như đinh đóng cột bên tai Khu Ác, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nay mụ đánh anh, tương lai em sẽ khiến mụ trả lại gấp bội.” Qua hai ngày, hoàng đế hạ chỉ xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà đến phủ Nội vụ[1], giám Ty lễ[2] lĩnh công văn giấy tờ của các bộ rồi thu dọn hành lý cùng Khang Kiện, Tiểu Thuận Tử.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cát Tường và Như Ý đặc biệt tới chào tạm biệt, để Tiểu Hợp Tử ở lại viện Cư Dưỡng chăm nom Khu Ác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khu Ác ở trên giường còn lớn tiếng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đi đi đi đi, chờ em trở về thì anh đã khỏe rồi.” [1] Là cơ quan quản lý việc sinh hoạt và tài chính của hoàng gia. [2] Là một trong mười hai giám quản lý thái giám và công việc trong cung thời Minh, quản lý tất cả lễ nghi, hình phạt, quản lý công việc, cai quản các dịch bên trong hoàng thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba người rời cung mới thay quần áo của thái giám.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ sau khi vào cung, Tiểu Thuận Tử chưa từng ra ngoài, dọc đường đi nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ, khoa tay múa chân kêu la om sòm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba người lên đường lớn Thiên Hình, đang muốn quẹo đến bến đò ẩn trên đường vòng để mướn thuyền thì Tiểu Thuận Tử lại lớn tiếng hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thầy ơi, thầy ơi, thầy xem đó không phải là phủ Tông nhân[3] sao?” [3] Cơ quan quản lý nội bộ hoàng tộc, trông nom sổ sách của hoàng tộc, soạn thảo ngọc phả, ghi chép ngày sinh và ngày mất cùng sơ yếu lý lịch của mọi thành viên trong hoàng tộc, cộng thêm việc thờ cúng đền miếu trong hoàng tộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ban đầu, Phủ Tông nhân chỉ là nơi lưu giữ ghi chép, song về sau thì cơ quan này cũng có quyền hạn giải quyết các vấn đề có liên quan đến các thân vương, công tử và công tôn trong hoàng tộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khang Kiện cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thằng nhóc không va chạm xã hội!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phủ Tông nhân đâu ra, nhà chính của phủ Tông nhân ở trong cửa Chu Tước, đó chỉ là nhà ngục của phủ Tông nhân thôi.” Biểu cảm trên mặt Tịch Tà giống như bị lưỡi dao sắc bén đâm phải, hắn rùng mình rồi nói với Tiểu Thuận Tử: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thế thì đã sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con có thể an phận hơn không?” Nhưng bản thân lại không nhịn được mà nhìn chằm chằm cái biển ở cửa, ba chữ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“phủ Tông nhân” to lớn đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ như máu dưới ánh mặt trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vui lòng đọc tại vongnguyetlau10.wordpress.com để mình mau cập nhật chương mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc rảnh rỗi, Nhan Cửu mười hai tuổi sẽ đếm song sắt trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong phòng giam của phru Tông nhân, từ đông sang tây, tổng cộng có mười hai cái song sắt, giống như tuổi của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ tây sang đông tổng cộng mười hai cái, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, có phải giống tính mạng mình sẽ đột ngột dừng lại không thay đổi nữa ở năm mười hai tuổi hay không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người anh ruột thịt Nhan Tương đang nằm ngủ say trong lòng mẹ, còn mình thì đang tiếp tục đếm con số không đổi này trong sự vắng vẻ thê lương, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mười một, mười hai.” Góc áo bào màu đỏ xẹt qua khóe mắt mình, hắn ngẩng đầu lên là có thể trông thấy bóng dáng tao nhã thon dài đang chỉ huy ngục tốt chuyển hơn mười vò rượu đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếp đó đã có người mở ra khóa cửa nhà tù tạo ra âm nhạc rộn ràng và lanh lảnh như kịch võ biểu diễn tại nhà vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai tay ngục tốt tiến đến, kéo Nhan Cửu ra. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con trai đi đây.” Lúc Nhan Cửu ra khỏi nhà tù thì làm lễ với mẹ, Nhan Tương bị chúng kéo ra khỏi lòng mẹ, xô vào người Nhan Cửu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trịnh vương phi khóc òa lên như phát điên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả con trai trong nhà đều tập trung ở trong phòng giam của cha.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu khá thất vọng, cô em gái Nhan Trinh mà hắn luôn muốn gặp không có ở đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô bé mười tuổi xinh xắn ấy lúc nào cũng mở chiếc khăn tay bằng lụa Hàn tinh xảo ra, để lộ một quả đào đỏ ửng như hai gò má mình, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Quả này được hái từ trên cây đào trong sân của mẹ em đấy!” Cô bé cười, giậm chân nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ôi chao, chiếc khăn tay này dính lông đào rồi, không thể dùng được nữa.” Khăn tay nhẹ nhàng bay mất, rơi xuống đám cỏ đọng đầy sương cùng với tiếng cười của Nhan Trinh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhất định là lúc đùn đẩy vừa rồi, nó đã rơi từ trong tay áo mình ra bên ngoài song sắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu dùng sức đưa tay ra, chỉ thiếu một chút nữa là có thể chạm tới chiếc khăn tay đã bị người ta giẫm bẩn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người mặc áo đỏ kia dừng ở trước mặt hắn, một cánh tay trắng nõn sạch sẽ nhặt khăn tay lên rồi đút vào trong tay Nhan Cửu. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ Thất Bảo xin dập đầu trước Nhan thân vương.” Thái giám tổng quản Thất Bảo mặc áo đỏ quỳ xuống bên ngoài phòng giam. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh Mai, xin hãy đứng lên, xin hãy đứng lên.” Nhan vương chắp tay sau lưng, cười đi tới từ cửa sổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan vương chinh chiến Hung Nô hơn hai mươi năm nên da mặt ngăm đen, hai hàng mày dài nhuộm hết vẻ gió bụi chinh chiến, chỉ có lúc cười mới trở nên nho nhã thân thiết, biểu lộ ra phần bản sắc của dòng dõi hoàng thất, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mấy năm không gặp, dung mạo anh Mai vẫn như xưa, sau này thành tiên ắt cũng không phải việc khó.” Thái giám Thất Bảo nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vương gia coi trọng nô tỳ rồi.” Nhan vương cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nay anh Mai tới, có phải là mang theo ý chỉ cuối cùng tới không?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng, ý chỉ của thái hậu là con trai trên mười lăm tuổi và Vương phi, thị phi, quận chúa đều ban cho tự sát, con trai chưa trưởng thành thì phạt vào cung làm nô.” Thế tử Nhan Khải chỉ có mười chín tuổi nhưng lại đứng ra quát to: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bảo yêu phụ đó mơ giấc mộng ngàn thu của mụ đi, con cháu nhà họ Nhan bọn ta đều là hậu duệ hoàng thất, há có thể vào cung làm nô cho mụ?” Rồi xoay người nói với mười anh em của mình: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con cháu họ Nhan không sợ chết thì đứng đằng sau anh!” Con trai Nhan vương tuy còn nhỏ tuổi nhưng ai nấy đều không sợ chết, trên khuôn mặt non nớt đều là vẻ quyết đoán, đồng loạt đứng ở sau Nhan Khải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo niệm tiếng Phật rồi ngẩng đầu nhìn lên, lại có một cậu bé lẻ loi đứng ở trong phòng giam, không có ý dịch bước. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đồ hèn nhát sợ chết!” Nhan Tương vừa nhảy ra từ sau người Nhan Khải đã muốn cho hắn một quyền ngay ngực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan vương đưa tay ngăn lại, đi tới trước mặt Nhan Cửu, ngồi xổm xuống nắm lấy hai vai của hắn, dịu dàng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“A Cửu, có phải phụ vương chiều hư con rồi nên giờ đây không có dũng khí chết cùng phụ vương không?” Nhan Cửu bình tĩnh nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không phải, con không sợ chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng con biết nghiệp lớn chí hùng của phụ vương chưa được hoàn thành, bây giờ ai nấy đều chết rồi thì kẻ nào thay phụ vương hoàn thành nghiệp lớn dẹp yên bốn cõi, giang sơn quy về một mối đây?” Nhan vương cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con còn nhỏ, không biết lấy thân phận của mình vào cung làm nô sẽ hung hiểm bực nào, chỉ sợ chưa báo thù thay phụ vương đã bị người giết hại rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cần gì đi chịu tội chứ?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con trai tuy nhỏ nhưng cũng biết vào cung là thế nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dầu nhục nhã hơn nữa, con cũng cam lòng.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được!” Nhan vương không khỏi cười to, nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“A Cửu, con hãy nhớ kỹ, giờ chết là chuyện tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu như một khi con đã lựa chọn sống sót là phải cố gắng tranh đấu, không được phụ cơ hội sống lại mà ông trời đã cho con lần này.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dạ.” Nhan vương nắm tay hắn, dẫn hắn đến trước mặt thái giám Thất Bảo rồi nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh Mai, đây là đứa con mà ta thích nhất, nay giao lại cho anh.” Thái giám Thất Bảo quan sát tỉ mỉ cậu bé có tâm trí vượt xa cái tuổi mười hai và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nô tỳ đã hiểu ạ.” Nhan Cửu quỳ xuống, dập đầu với thái giám Thất Bảo, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thưa thầy, sau này tính mệnh của trò xin giao cho thầy.” Thái giám Thất Bảo gật đầu, nói với Nhan vương: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vương gia còn nhớ nhiều năm về trước, có người nêu ý kiến với vương gia phải sớm ngày đút lót số tiền lớn để kết giao với nô tỳ không?” Nhan vương cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hiếm khi anh còn nhớ rõ.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sai, lúc đó vương gia nói: ‘Nghe đàn là biết nhã ý, nghe tiếng đàn của y đã biết thái giám Thất Bảo không phải kẻ dung tục, cần gì dùng những thứ mánh khóe âm mưu ấy làm bẩn y.’ Tuy nô tỳ chưa bao giờ quen thân với vương gia nhưng nghe được lời ấy đã đủ cảm thấy tình cảm sâu sắc thấu hiểu của vương gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dầu nô tỳ chưa từng làm được chuyện gì giúp vương gia lúc ngài còn sống nhưng bây giờ nô tỳ có thể cam đoan với vương gia, chỉ cần Thất Bảo còn một hơi thở cũng ắt sẽ bảo vệ được đứa bé này chu đáo.” Nhan vương run giọng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh Mai là tri kỷ của ta, trong này còn có một bí mật lớn, hy vọng anh Mai giữ giúp ta.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng.” Nhan vương nhẹ nhàng nói bên tai thái giám Thất Bảo hai câu, thái giám Thất Bảo luôn bình tĩnh như không lại biến sắc, toàn thân run rẩy, tay chân lạnh buốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan vương lại cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh Mai, hai ta là tri kỷ đã lâu, anh giỏi cả đàn lẫn sáo, sao lúc này không đàn một khúc, lấy sự hùng tráng tiễn cha con ta lên đường?” Thái giám Thất Bảo cao giọng cười, lấy một ống tiêu nhỏ ra từ trong ngực rồi nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiêu này là do vương gia ban tặng, nay dùng nó tiễn đưa vương gia đúng là giúp vui.” Rồi quay đầu lại nói với ngục tốt tránh ở phía xa: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Rượu đâu?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không cần rượu!” Nhan vương đưa tay rút kiếm đeo bên hông thái giám Thất Bảo, nói với mười đứa con trai của mình, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Các con muốn chết ở vuốt độc của thái hậu hay thà chết dưới kiếm của phụ vương?” Nhan Khải cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tất nhiên thà để phụ vương đâm chết.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tốt!” Nhan vương giơ cao kiếm cười to.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo hiểu ý cười, tiếng tiêu nhanh chóng được tấu lên như tiếng sấm chốn sa trường, giục giã gan ruột người ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan vương nhắm ngay tim Nhan Khải, chỉ một kiếm, Nhan Khải không rên lấy một tiếng, ngã xuống cũi, toàn thân còn đang co quắp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu hít vào một ngụm khí lạnh, nhắm mắt không đành lòng nhìn nữa, lại nghe thấy Nhan vương quát lớn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“A Cửu, mở to mắt nhìn các anh em của con đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ rày về sau, trong lòng con không còn sợ gì nữa, cũng không còn chuyện không đành lòng ra quyết định nữa.” Nhan Cửu siết chặt nắm tay, trợn to hai mắt, chỉ thấy ánh đỏ đầy trước mắt, áo cổn hoa lệ trước ngực các anh em tràn ra nhiều đóa mẫu đơn đỏ tươi như thể sợ không đủ diễm lệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Ngọc, Nhan Linh, Nhan Giảo, Nhan Duệ, Nhan Ngạc, Nhan Chung, Nhan Đoàn, Nhan Khiết dựa vào bức tường lạnh lẽo, nền đất lạnh lẽo, cũng dựa vào những đóa hoa đỏ nở rộ ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Khảm đột nhiên hét lớn với hắn dưới kiếm của Nhan vương: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu Cửu báo thù cho anh!” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Báo thù, báo thù!” Nhan Cửu cắn răng bẩm bẩm nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em phải bắt mụ trả lại gấp bội, trả lại gấp bội!” Nhan vương nhìn thi hài đầy đất, chậm rãi xoay người dịu dàng cười nói với Nhan Cửu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đứa con ngoan.” Trường kiếm đỏ màu máu cắt cổ mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng tiêu kéo dài âm cuối, dần dần ngừng hơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu nhìn chòng chọc máu tươi của cha trên mu bàn tay mình, lẳng lặng nói với thái giám Thất Bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thầy ơi, chúng ta đi thôi.” Nhan Cửu kéo áo bào của thái giám Thất Bảo, xuyên qua hành lang tĩnh mịch, gió lạnh trong ngày đông giá rét đâm vào làm cả người hắn co rụt lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo ôm hắn lên yên ngựa, dùng áo choàng của mình che phủ cơ thể bé nhỏ của hắn, chậm rãi buông dây cương ra rồi đi dọc đường Thiên Hình hướng về cung Thanh Hòa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ lát nữa là bước sang năm mới rồi, tuy thời tiết rét buốt nhưng người đi trên đường vẫn chật như nêm, tiếng rao hàng của tiểu thương, mùi đồ ăn ngập tràn toàn bộ đô thành vui sướng hân hoan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu chỉ cảm thấy hồn phách của mình đang rời rạc trong không khí lạnh lẽo trên bầu trời thành phố, lạnh lùng đánh giá tương lai, không biết năm mới sắp tới kia sẽ có ý nghĩa thế nào đối với mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo đột nhiên ghìm ngựa, tiếng gầm rú của chàng trai mới đâm vào tai Nhan Cửu. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ai dám kéo em gái tôi đi?” Một cậu bé mặc bộ quần áo rách rưới ôm chặt hai đứa bé hơn tựa như đang nổi điên, vài người lớn thì vung gậy gộc đánh vào người cậu bé. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chúng mày ăn chùa đồ trong lầu của bọn tao, còn không chịu bỏ tiền ra thì tất nhiên phải kéo em gái mày đi bán rồi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi đã làm việc trong lầu rồi, các ông không trả tiền công thì thôi, còn muốn bán em gái tôi, nào có chuyện như thế?” Thái giám Thất Bảo mỉm cười, nói ở trên ngựa: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dừng tay.” Mọi người thấy đó là một quan hoạn trung niên cao quý thì tức thì không dám đánh nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưởng quỹ của quán rượu chạy ra từ bên trong và nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ôi chao, thì ra là Thất Bảo công công, hiếm thấy hiếm thấy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sao ngài lại rảnh rỗi tới nơi này thế?” Thái giám Thất Bảo cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta bảo này, chưởng quỹ Trương càng phất lên mà không có tiến bộ gì cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sao lại bắt nạt trẻ con bên đường vậy?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Oan quá!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa bé này tên A Đại, bữa trước đến làm công, chúng tôi thấy nó chịu thương chịu khó nên có lòng giữ nó lại, không ngờ nó lại trộm đồ trong lầu để nuôi sống hai đứa nhãi con đó.” Nói rồi oán hận đối với ba đứa bé kia, còn giơ tay ra chiều muốn đánh, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngài nghĩ xem, suy cho cùng thì chúng tôi cũng không thể làm ăn lỗ vốn được, đúng không ạ?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lão gia!” A Đại đó chạy tới ôm lấy chân Thất Bảo, nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin lão gia cứu ba anh em tôi, tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài.” Thái giám Thất Bảo trông thấy cậu ta mắt to mày rậm, uy vũ mạnh mẽ thì cười bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cứu anh em các cậu vốn rất dễ, muốn em trai cậu sống sung túc, để em gái cậu lấy người tốt cũng không khó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có điều ta là công công trong cung, cậu cũng bằng lòng đi với ta à?” A Đại nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bằng lòng, bằng lòng ạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bây giờ em trai em gái tôi sắp chết đói rồi, tôi chỉ vào cung làm thái giám thôi đã cứu được tánh mạng của chúng nó.” Thái giám Thất Bảo gật đầu nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tốt, cậu đừng có hối hận đấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưởng quỹ Trương, đứa bé này đi theo tôi, hai đứa kia thì ông cứ sắp xếp cho ở chỗ ông trước, hôm nay sẽ có người tới dẫn chúng nó đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông hãy cho chúng nó ăn no, thay quần áo khác, dù sao cũng sẽ không bạc đãi ông đâu.” A Đại vui vẻ ra mặt, ngẩng đầu lên thì vừa lúc thấy một gương mặt thiếu niên buồn thảm lộ ra từ trong áo choàng của thái giám Thất Bảo liếc cậu ta một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo dẫn hai cậu bé vào cung, trở lại viện Cư Dưỡng thì cho những học trò khác lui cả, nói với hai cậu bé trạc tuổi nhau: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nơi này là hoàng cung, hai đứa có đồ gì của mình thì lấy hết ra đi, bị người ta nhìn thấy thì là tội lớn đấy.” Nhan Cửu đã bị nhốt trong phòng giam hơn một tháng rồi, nào còn vật gì vi phạm lệnh cấm, A Đại thì càng hai bàn tay trắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“A Đại, bây giờ cậu có hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, em trai em gái của cậu đều ở trong tay ta, muốn chúng lên trời, muốn chúng xuống địa ngục đều do một mình ta định đoạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu muốn chúng có cuộc sống tốt thì phải đồng ý một việc với ta.” A Đại rùng mình, bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngài cứ nói, chỉ cần các em của tôi sống tốt thì muốn tôi chết ngay lúc này cũng được.” Thái giám Thất Bảo cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ai cần cậu chết chứ?” Lão trỏ vào Nhan Cửu bên cạnh, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sau này cậu hãy coi đứa bé này như anh em ruột của cậu mà chăm sóc, bảo vệ, thậm chí chết vì nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu có bằng lòng không?” A Đại nhìn Nhan Cửu rồi cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Người anh em, về sau cứ theo tôi.” Nhan Cửu liếc cậu ta một cái, không nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo trông hai người họ không kiềm được mỉm cười, nói tiếp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn nữa.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn nữa?” A Đại khá sốt ruột. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Từ nay về sau, cậu họ Nhan.” Nhan Cửu giật mình sợ hãi, nhìn chằm chằm vào sắc mặt tươi cười hòa nhã của thái giám Thất Bảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thái giám Thất Bảo tiếp tục nói với A Đại: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu người khác hỏi xuất thân của cậu thì cậu hãy nói mình họ Nhan, thuộc hàng thứ chín trong nhà.” A Đại khinh thường nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tại sao tôi phải thay tên đổi họ?” Thái giám Thất Bảo cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu thay tên đổi họ là để cứu người nhà của cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bằng không, dẫu chúng chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng có thể giết cả nhà chúng.” Nụ cười lạnh lẽo vô tình của thái giám Thất Bảo đâm vào làm cả người A Đại run rẩy, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng, tôi biết rồi.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thế thì tốt!” Thái giám Thất Bảo gật đầu rồi nói với Nhan Cửu, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lấy ra đây.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái gì ạ?” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thứ trong ngực con.” Nhan Cửu chậm rãi lấy chiếc khăn tay từ trong ngực ra, thái giám Thất Bảo nhận lấy rồi hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bảo con lấy ra, vì sao không nghe lời của ta?” Nói rồi nhấc cái nắp lò sưởi lên, ném ngay vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Làn khói nhẹ tỏa ra từ miếng lụa nhỏ nhắn cũng mềm yếu vấn vít.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhan Cửu nhìn nó bị đốt chậm rãi cho đến lúc biến mất, biết một khi chiếc khăn tay duy nhất cho phép mình còn có chút lên hệ đến thân phận vương tử Nhan vương biến mất thì mình sẽ phải tạm biết chuyện ngày trước mãi mãi. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao sắc mặt con khó coi như vậy?” Thái giám Thất Bảo khắc nghiệt hỏi, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha mẹ chết à?” Cơn tức vừa mới bừng lên trong mắt Nhan Cửu, thái giám Thất Bảo đã vả một chưởng lên trên mặt hắn, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cười!” Nhan Cửu bị lão đánh cho lui lại mấy bước, ôm mặt nuốt máu trong miệng xuống bụng rồi lại đi lên, nở nụ cười xán lạn với thái giám Thất Bảo, nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng thưa thầy.” Thái giám Thất Bảo kéo hắn lại, dịu dàng bảo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy mới là đứa bé ngoan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
A Đại, về sau ở trong cung con tên Khu Ác, con thì sao?” Lão nhìn ánh mắt lạnh lẽo trên khuôn mặt tươi cười của Nhan Cửu, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tên Tịch Tà vậy.” Nói rồi không cưỡng nổi sự đắc ý, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cát Tường, Như Ý, Chiêu Phúc, Tiến Bảo, Khu Ác, Tịch Tà, đến khi nhận thêm một anh học trò nữa thì ta chính là thái giám Thất Bảo danh xứng với thực rồi.” Ai ơi nhớ lấy câu này, reup không khéo có ngày rụng răng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà dẫn Khang Kiện và Tiểu Thuận Tử kiếm thuyền ở bến đò, chỉ nghe thấy xa xa có người kêu lớn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lục gia, Thất gia, xin dừng bước.” Khang Kiện nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây không phải là phó thống lĩnh thị vệ Khương Phóng sao?” Tịch Tà nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai người ở đây chờ tôi.” Còn mình thì ra đón, chắp tay hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đại thống lĩnh có chuyện gì gấp thế?” Khương Phóng cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngoại trừ thánh mệnh thì còn có chuyện gì gấp nữa?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sớm hôm nay hoàng thượng hỏi anh đã đi chưa, nhớ ra có thứ chưa giao cho anh nên lệnh tôi rời cung chạy tới.” Đoạn cởi một cái bọc gấm vàng dài mảnh từ sau lưng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà quỳ xuống dùng hai tay đón lấy rồi mở ra xem, thì ra là một chuôi kiếm dài mộc mạc, nghe Khương Phóng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hoàng thượng bảo anh dùng kiếm này phòng thân, đi đường cẩn thận.” Tịch Tà rút kiếm ra, ánh sáng lạnh vui mắt, trên thân kiếm chạm khắc hai chữ Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tĩnh Nhân”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó vốn là tên thời niên thiếu của hoàng đế, lúc đăng cơ lại nói Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhân ái là đạo của thánh hiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhân có tài đức gì mà dám tự ý giữ mình chữ ‘Nhân’” cho nên đổi tên thành Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tĩnh Nhưng”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ắt hắn đây chính là kiếm lúc nhỏ của hắn ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tịch Tà cười nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ơn vua mênh mông cuồn cuộn, không thể báo đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xin đại thống lĩnh trở về bẩm lại với hoàng thượng, hãy nói Tịch Tà tất sẽ làm việc cẩn thận, không phụ ơn thánh.” Khương Phóng đột nhiên thấp giọng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi đã chuẩn bị thuyền xong rồi, chủ nhân cứ ngồi trên con thuyền trắng đang giương buồm lúc này, đi đường cẩn thận.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta biết rồi, chuyện trong kinh nhờ anh nhé, có việc gì thì mau mau báo ta biết.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng!” Khương Phóng tỏ vẻ buồn rầu, nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chủ nhân cũng phải để ý cơ thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếm khí của Lôi Kỳ Phong lợi hại, đã làm tổn thương đến phổi, không phải chuyện đùa đâu.” Tịch Tà gật đầu cười, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có gì đáng ngại, lần này ra ngoài sẽ không khua đao múa thương, ta tự sẽ cẩn thận điều dưỡng.” Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng.” Khương Phóng lớn tiếng nói, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy xin tạm biệt tại đây, các vị thuận buồm xuôi gió.” Con thuyền buồm trắng kia đang cập bến, Tịch Tà vén góc áo, đeo kiếm lên thuyền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người Khang Kiện và Tiểu Thuận Tử phía sau cười nói, lấy hành lý cùng lên thuyền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người cầm lái điểm cây gậy trúc, thuyền nhẹ nhàng trôi vào trong sông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cây cầu vắt ngang nam bắc phía trước chính là cây cầu Phủ Cương trên đường vòng, trên cầu xe cộ người ngựa qua lại như thoi đưa, dưới cầu vạn thuyền cùng qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người ngẩng đầu nhìn tảng đá lớn dưới chân cầu phủ đầy rêu xanh, Khang Kiện và Tiểu Thuận Tử không khỏi tấm tắc kêu kỳ lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khang Kiện nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trước đây cũng từng qua cây cầu kia, không ngờ nhìn từ dưới cầu lại càng thêm đồ sộ.” Người cầm lái ở đuôi thuyền bèn mỉm cười, lớn tiếng nói: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Các vị coi chừng đấy, trước mặt đã đến Vọng Long Môn rồi, sắp hạ buồm rồi.” Bốn người chèo thuyền hết sức vội vàng, mái chèo cùng di chuyển, nhẹ nhàng linh hoạt xuyên qua Vọng Long Môn, tức thì trước mắt khoáng đạt, sông lớn lững lờ chảy về hướng đông, mặt trời mới mọc chói mắt hắt xuống tạo thành những con rắn vàng đang múa loạn trên mặt sông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người chèo thuyền giương hai chiếc buồm lớn, xuôi dòng mà đi theo gió tây..Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net