Thông tin truyện: KHẾ ƯỚC
Tiêu đềKHẾ ƯỚC
Mô tảTa mang thể chất mị thể trời sinh – nếu không song tu cùng thú nhân, sẽ phát đ ộc đau đớn đến ch ếc.   Nhưng vào ngày ta phát tác nghiêm trọng nhất, đau đớn đến tận xương tủy...   Con hồ ly ta vẫn luôn ân ái lại bỏ mặc ta,   Chạy đi mua thuốc cảm cho chị họ của ta — cũng nhờ đó, ta mới hiểu ra hắn chưa từng thật lòng yêu ta.   Hắn vẫn luôn hận ta, hận ta đã phá tan mối lương duyên đẹp đẽ giữa hắn và chị ấy.   Nhưng… ta cũng không phải người biết chịu thiệt.   Ta chỉ tay về phía thiếu niên Xà tộc đang đứng trong góc phòng, vòng tay ôm lấy cổ hắn.   “Lại đây, giúp ta giải độc.”   Đến khi Xương Di quay lại,   Đẩy cửa ra, thứ đập vào mắt hắn là cảnh một con thanh xà vừa thoả mãn nằm dài.   Ta cuộn mình trong chăn, ngước mắt nhìn hắn, cười khẽ:   “Hồ ly tuy mê người, nhưng trong chuyện giường chiếu… vẫn là rắn hợp khẩu vị hơn.”   “Dù sao thì... rắn có tới hai cái lận mà.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem10,670
Số chương8
Thể loạiTiểu Thuyết, Ngôn Tình, Vả Mặt, Hiện Đại, Sủng, Huyền Huyễn, Hư Cấu Kỳ Ảo, Nhân Thú, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 128/8/20258860
Chương 2Chương 228/8/20251,5000
Chương 3Chương 328/8/20251,6310
Chương 4Chương 428/8/20251,4190
Chương 5Chương 528/8/20251,3680
Chương 6Chương 628/8/20251,3300
Chương 7Chương 728/8/20251,2870
Chương 8Chương 828/8/20251,2490
KHẾ ƯỚC

KHẾ ƯỚC

KHẾ ƯỚC
10670
Lượt xem
8
Chương

Mô tả

Ta mang thể chất mị thể trời sinh – nếu không song tu cùng thú nhân, sẽ phát đ ộc đau đớn đến ch ếc.

Nhưng vào ngày ta phát tác nghiêm trọng nhất, đau đớn đến tận xương tủy...

Con hồ ly ta vẫn luôn ân ái lại bỏ mặc ta,

Chạy đi mua thuốc cảm cho chị họ của ta — cũng nhờ đó, ta mới hiểu ra hắn chưa từng thật lòng yêu ta.

Hắn vẫn luôn hận ta, hận ta đã phá tan mối lương duyên đẹp đẽ giữa hắn và chị ấy.

Nhưng… ta cũng không phải người biết chịu thiệt.

Ta chỉ tay về phía thiếu niên Xà tộc đang đứng trong góc phòng, vòng tay ôm lấy cổ hắn.

“Lại đây, giúp ta giải độc.”

Đến khi Xương Di quay lại,

Đẩy cửa ra, thứ đập vào mắt hắn là cảnh một con thanh xà vừa thoả mãn nằm dài.

Ta cuộn mình trong chăn, ngước mắt nhìn hắn, cười khẽ:

“Hồ ly tuy mê người, nhưng trong chuyện giường chiếu… vẫn là rắn hợp khẩu vị hơn.”

“Dù sao thì... rắn có tới hai cái lận mà.”