1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Chân giò hầm gừng nấu nhạt một chút vì Chí Chí không thích đồ quá ngọt, còn chị dâu thì không ăn cay.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Hạc Vũ đặt một tờ giấy ghi nhớ trước mặt tôi. Nét chữ khải thư rắn rỏi, đầu bút thu liễm cuối bút vững chãi. Anh sợ tôi bỏ sót, còn cẩn thận dùng thủ ngữ nhấn mạnh từng chữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, từ lúc cháu gái Lương Hạc Vũ sinh con tôi chưa từng có một phút rảnh rỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy Lâm Thu Cầm bước vào bếp, anh liền mở tủ lấy ra một hộp cá tuyết trắng chính hiệu để bồi bổ cho Lương Chí Chí. Lâm Thu Cầm mỉm cười nhận lấy, nhấc tay phải lên che miệng một cách tao nhã như thể vừa khẽ ho hai tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Hạc Vũ vội vàng viết thêm một tờ giấy nhớ nữa, quay lại đưa cho tôi: ‘Hầm chè tuyết nhĩ, lê tuyết với đường phèn cho chị dâu.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người họ vừa trò chuyện vừa quay lại phòng khách, nụ cười rạng rỡ. Tôi không nghe được họ nói gì, nhưng thấy rõ Lâm Thu Cầm mở nắp đàn piano… Những ngón tay vẫn trắng nõn lướt trên phím đen trắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên cạnh, Lương Hạc Vũ kéo violin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cộng lại, hai người cũng đã một trăm ba mươi tuổi. Nhưng khoảnh khắc ấy, họ lại như một đôi tri kỷ ăn ý đến lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, con trai của tôi là Lương Xuyên dẫn theo đứa cháu nội lấm lem bùn đất trở về. Đứa nhỏ lăn lộn đến mức chẳng khác gì một con khỉ con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Xuyên tiện tay nhét hai tờ giấy nhớ vào tay tôi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Tối nay ăn bò hầm cà chua.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
‘Sáu giờ tắm cho Tiểu Bảo.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xong xuôi mọi thứ nó vỗ m.ô.n.g một cái, thoải mái ngồi xuống ghế sofa nghịch điện thoại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên bếp, nồi áp suất rung lắc dữ dội như quả tạ bên trên xoay tròn điên cuồng. Tôi không nghe thấy gì cả, chỉ cảm thấy một luồng hơi nóng như bùng nổ ngay sau lưng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó là một cơn đau dữ dội lan khắp toàn thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nồi chân giò hầm gừng đổ tung tóe khắp sàn. Nghe thấy tiếng động, mọi người chen chúc tới trước cửa bếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thu Cầm ngỡ ngàng nhìn vào trong, còn Lương Hạc Vũ nhíu mày nói: "Bị rơi hết sạch rồi, vậy tối nay Chí Chí ăn gì?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Xuyên nhìn cảnh hỗn độn trước mắt, chỉ lầm bầm: "Nồi hỏng rồi, còn ăn được bò hầm cà chua không đây?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vốn chỉ bị mất đi thính giác nhưng vẫn nói và có thể đọc khẩu hình. Chỉ là bình thường họ chẳng buồn nói chuyện với tôi, nên tôi cũng không mở miệng để nói chuyện từ lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Muốn gì thì cứ viết lên giấy nhớ, không ai chờ đợi tôi giải thích rằng chính nồi áp suất tự phát nổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Hạc Vũ nhìn tình cảnh trước mắt dứt khoát quay sang chị dâu của mình nói: "Bên khu chung cư mới mở một nhà hàng, hải sản làm cũng ngon. Chị dâu chắc sẽ thích, tiện thể mua canh cá diếc về cho Chí Chí."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi đi, Lâm Thu Cầm ghé sát tai chồng tôi thì thầm điều gì đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Hạc Vũ quay đầu dặn tôi: "Ra siêu thị mua thêm nguyên liệu nấu một nồi khác, kẻo Chí Chí đói bụng lúc nửa đêm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nước giấm đường nâu sẫm b.ắ.n tung tóe khắp nơi. Khi khô lại nó còn sẫm màu hơn, bám chặt trên sàn như những vệt bẩn chẳng thể tẩy sạch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả bọn họ, không ai hỏi tôi có bị thương không. Nhìn bóng lưng của mọi người rời đi, cảm giác bất lực và trống rỗng trong tôi càng lúc càng lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lê tấm thân rã rời đi tìm hộp thuốc, những công việc lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ khiến cánh tay tôi đau đến mức không thể nhấc lên nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vết bỏng đỏ rát ở lưng khiến tôi chẳng thể chạm tới được. Tựa người xuống sofa, cơn đau âm ỉ lại dâng lên tận cổ họng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bốn mươi năm sống trong sự im lặng… Bốn mươi năm mắc kẹt trong ngôi nhà này. Từ giặt giũ lau dọn, nuôi lớn Lương Xuyên, rồi còn phải chăm sóc hai mẹ con chị dâu chẳng biết nấu nướng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chưa bao giờ có quyền nói không. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ thường xuyên bảo tôi không nghe thấy gì… May mà Lương Hạc Vũ không ghét bỏ, nếu tôi ra ngoài tự lực cánh sinh chắc chắn chẳng ai dám nhận vào làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng… tôi mệt quá rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuộc sống kiệt quệ này dù có dọn dẹp thế nào, cũng chẳng thể trở lại như ban đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lúc lâu sau, Lương Hạc Vũ trở về một mình. Chúng tôi sống cùng nhau trong khu ký túc xá của trường vì anh ta là giáo sư. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lương Xuyên và mẹ con Lâm Thu Cầm chuyển đến khu chung cư mới gần đó, hai nhà ở đối diện nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mỗi ngày vào giờ cơm, họ mới quay về ăn đồ tôi nấu. Sau khi Lương Chí Chí sinh con gái, Lâm Thu Cầm thuê một bảo mẫu chăm sóc tháng ở cữ. Nhưng bảo mẫu chỉ lo chăm em bé mà không lo nấu nướng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thế, Lương Hạc Vũ bảo tôi mỗi ngày nấu đủ ba bữa mang sang tận nơi. Tránh để họ phải nấu nướng trong nhà mà ảnh hưởng đến giấc nghỉ của cháu gái anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh chẳng mang gì về cho tôi cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy tôi nằm trên ghế, anh rút điện thoại ra gõ mấy chữ: ‘Sao còn chưa hầm lại chân giò gừng? Chí Chí vốn kén ăn, con bé chỉ thích đồ em nấu.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phải rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ con Lâm Thu Cầm ăn uống rất cầu kỳ. Mặn không được nhạt không xong, ngọt cũng chê mà cay lại càng không thích. Trên cánh tủ lạnh dày đặc những tờ giấy nhớ, ghi đầy những điều họ kiêng kị và sở thích ăn uống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gắng gượng ngồi dậy miệng lẩm bẩm theo phản xạ, muốn nói rằng tôi bị thương và chẳng thể tự bôi thuốc. Càng muốn nói rằng tôi đã kiệt sức rồi, anh hãy tìm người khác đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng Lương Hạc Vũ không có kiên nhẫn nghe tôi nói hết. Bởi vì, Lâm Thu Cầm đã đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gương mặt bà ta đầy vẻ lo lắng, miệng nói gì đó về việc cháu ngoại bị tiêu chảy và yêu cầu anh mau chóng tìm bác sĩ giỏi nhất. Tôi ra hiệu bằng tay rồi kéo anh lại, muốn nói rằng lưng tôi đang rất đau mong anh xem giúp một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng anh chẳng buồn nghe mà gạt tay tôi ra: "Vớ vẩn, tôi phải đưa con gái của Chí Chí đi bệnh viện ngay."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi rời đi, Lâm Thu Cầm liếc tôi một cái thật sâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt vẫn ngạo mạn như mọi khi, thêm cả chút giễu cợt lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Do quá đau, tôi không ngồi ở nhà nữa mà sang nhà con trai. Con dâu tôi làm y tá và tôi muốn nhờ nó bôi thuốc giúp mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy vết bỏng nặng trên lưng tôi, con bé ngạc nhiên vội lấy điện thoại gõ mấy chữ: ‘Mẹ, sao không đi bệnh viện?’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khoát tay như muốn nói: ‘Đi viện tốn tiền lắm.’Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net