Thông tin chương 2: 2
Tên truyệnKhi Nàng Dịu Dàng Bộc Lộ
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Vả Mặt, HE, Sủng, Gia Đình, Nhân Thú, Ngọt, Sảng Văn
Số chương13
Chương số2
Tiêu đề chương2
Tóm tắt chươngChỉ cần tôi hé miệng chất vấn nửa câu, không chỉ có Lăng Tiêu mà cả mẹ và em gái anh ta, thậm chí là những người bạn thân từ nhỏ của anh ta trong khu tập thể đều thi nhau nhảy ra chỉ trích tôi. Họ nó...

Khi Nàng Dịu Dàng Bộc Lộ: 2

Chỉ cần tôi hé miệng chất vấn nửa câu, không chỉ có Lăng Tiêu mà cả mẹ và em gái anh ta, thậm chí là những người bạn thân từ nhỏ của anh ta trong khu tập thể đều thi nhau nhảy ra chỉ trích tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Họ nói tôi không đủ rộng lượng, không biết điều, không xứng đáng để xuất hiện trên chốn đông người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi uất ức, phẫn nộ, nhưng lại chẳng biết trút vào đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

U sầu buồn bã suốt một thời gian dài, khi tôi suýt rơi vào vòng xoáy nghi ngờ và chán ghét bản thân thì bỗng nhiên tôi tỉnh ngộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giống như một kẻ đã chạm đáy cuối cùng cũng bật dậy, sau đó leo ra khỏi vực sâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Toàn bộ chuyện này, từ đầu đến cuối, người sai chưa từng là tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sai là Lăng Tiêu - kẻ không biết giữ ranh giới, là Thẩm Thanh Nhu - kẻ làm ra vẻ đáng thương nhưng trong lòng lại toan tính quyến rũ, và là những người thân bạn bè nhà họ Lăng - kẻ góp phần tiếp tay, thiên vị mù quáng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông nội và cha mẹ tôi tuy đã mất, nhưng họ sinh ra và nuôi dưỡng tôi không phải để tôi phải chịu uất ức như thế này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Họ từng nói với tôi rằng: “Kẻ phụ ta, đều có thể bỏ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lăng Tiêu, anh ta đã trở thành kẻ bị tôi vứt bỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

02Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đúng lúc này, kỳ thi đại học sắp đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ban đầu, sau khi đăng ký dự thi, tôi quyết định dù kết quả thế nào cũng sẽ chọn Đại học Hải Thành trong tỉnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng khi tôi quyết định buông bỏ Lăng Tiêu, tôi chợt nanh ta ra thế giới này rộng lớn hơn nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi có nhiều lựa chọn hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cuối cùng, tôi đã chọn Đại học Thanh Bắc với chuyên ngành y khoa ưu tú hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xác định được mục tiêu, tôi liền dốc toàn lực tiến về phía trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày ngày chỉ vùi đầu vào đống sách vở và tài liệu, ngay cả Lăng Tiêu tôi cũng chẳng mấy bận tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc đầu, Lăng Tiêu tưởng tôi đang ghen tuông, giở trò vô lý, liền lạnh lùng quát mắng tôi mấy câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“A Khoát khi còn sống là bạn thân của tôi, tôi có trách nhiệm chăm sóc vợ goá và con của cậu ấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lâm Đình, em cũng là phụ nữ, chẳng lẽ không thể hiểu được những khó khăn của Thanh Nhu sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Em thật khiến tôi thất vọng, tôi chưa từng biết em là người hay vô lý gây chuyện đến thế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vừa nói những lời đó, Lăng Tiêu vừa thu dọn gạo thóc, chăn đệm trong nhà để mang sang cho Thẩm Thanh Nhu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngay cả khoản tiền lương vừa được phát trong ngăn kéo, anh ta cũng lấy đi hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc ấy tôi không đáp lại, chỉ ngẩn người ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không hiểu nổi Thẩm Thanh Nhu có gia thế không tệ, cha mẹ vẫn còn sống, bạn bè cũng ở cùng khu tập thể, rốt cuộc cô ta khó khăn ở chỗ nào?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đến mức Lăng Tiêu phải vét sạch mọi thứ trong nhà để chăm lo cho cô ta, thật sự không chừa lại chút gì có thể dùng hay tiêu xài cho tôi, người vợ chính thức của anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Xét trên một phương diện nào đó, kẻ thực sự cô đơn, không nơi nương tựa chính là tôi – đứa trẻ mồ côi cha mẹ, bị chồng thờ ơ lạnh nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế nhưng lòng người đã thiên lệch từ lâu, còn ai có thể nhìn thấy những khó khăn mà tôi phải chịu đựng đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

May mắn là, tôi đã không còn để những điều đó làm xáo trộn lòng mình nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lăng Tiêu sải bước nhanh về phía tôi, bỏ mặc Thẩm Thanh Nhu đứng nguyên tại chỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng tôi đã không còn là người đứng yên chờ đợi anh ta nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chưa đợi anh ta bước đến gần, tôi đã mỉm cười xã giao, khẽ gật đầu rồi tiếp tục đi thẳng, cứ như chỉ tình cờ gặp một người bạn bình thường trên đường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lăng Tiêu thoáng sững sờ, ngơ ngác nhìn tôi, tim đập hơi gấp, một cảm giác bất an mơ hồ dâng lên trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Về đến nhà, tôi chuẩn bị xong bữa tối và đang định ăn thì Lăng Tiêu trở về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn bữa cơm đạm bạc chỉ dành cho một người trên bàn, sắc mặt Lăng Tiêu có chút phức tạp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi liếc nhìn anh ta một cái rồi tiếp tục động tác ăn cơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lăng Tiêu đứng lặng một lúc, sau đó xoay người vào bếp, chẳng mấy chốc lại quay trở ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“A Đình, anh… em không nấu cơm cho anh sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lần này đến lượt tôi khựng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Xin lỗi nhé, em quen nấu ăn cho một người rồi. Anh muốn ăn không? Em chia cho anh một ít.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sắc mặt Lăng Tiêu trầm xuống, cuối cùng chỉ mím môi, ậm ừ nửa ngày mới nói ra một câu: “Không cần đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cũng chẳng để tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ừ, vậy lát nữa anh đến nhà họ Vương ăn nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không hiểu Lăng Tiêu nổi cơn gì, đột nhiên kéo ghế đối diện tôi ra rồi ngồi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“A Đình, em đang giận à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi khó hiểu nhìn hắn: “Em giận gì cơ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lăng Tiêu chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt tôi, dường như muốn đọc ra chút cảm xúc d.a.o động nào đó từ biểu cảm của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếc là, anh ta chỉ thấy sự bình thản không gợn sóng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net