Chương 1:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Văn án:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm ba mẹ nhận nuôi tôi, những người xung quanh đều thở dài rồi nói với ba mẹ rằng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhận nuôi một đứa con gái bệnh tật thế này, sớm muộn gì cũng thành gánh nặng thôi, chi bằng tự sinh một đứa cho xong.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Về sau, ba mẹ tôi dọn vào biệt thự lớn do chính tôi mua, lái chiếc xe sang trọng do tôi tặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc ấy, mấy người bọn họ lại thi nhau xuýt xoa với ba mẹ tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai người thật có phúc, nuôi con nuôi mà còn tốt hơn con ruột!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong buổi họp phụ huynh, trong lớp tôi có hai bà mẹ nổi bật nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một là mẹ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi vì suốt hai năm nay tôi luôn đứng đầu toàn trường, chưa bao giờ rớt hạng. Giải thưởng toán học, tiếng Anh, vật lý… cầm về mỏi tay. Mỗi lần thầy cô đứng trên lớp khen học sinh, cái tên đầu tiên được gọi luôn là tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Các phụ huynh vây quanh mẹ tôi hỏi kinh nghiệm, bà gần như không thể nào trả lời hết, miệng cười to đến mức như muốn nở tận mang tai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người còn lại là mẹ của Khương Ngọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Số lần cô ta trốn học nhiều hơn số lần tôi thi đứng nhất. Bạn trai cô ta thì còn đổi nhiều hơn số huy chương toán của tôi. Hằng ngày cô ta mặc quần bóp chặt lại cho gọn, son phấn đậm lè, thành tích thi cử cũng ổn định y như tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ổn định… ở hạng chót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì nổi danh là học sinh cá biệt, nên mẹ Khương Ngọc thường xuyên bị mời lên trường. Dù ở mỗi lần họp phụ huynh, thầy cô nể mặt nên không tiện nói ra. Nhưng tiếng xấu này thì ai ai cũng biết, nên chẳng phụ huynh nào muốn đứng gần bà ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xung quanh mẹ Khương Ngọc luôn trống hoác hai mét, tương phản hoàn toàn với cảnh náo nhiệt quanh mẹ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người ta vẫn bảo “long sinh cửu tử, mỗi con một khác”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lúc nhìn vào khuôn mặt Khương Ngọc thấy giống tôi đến tám phần, luôn khiến tôi ngẫn ngơ suy nghĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đều từ một bụng mẹ sinh ra, sao lại khác nhau đến thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào mười bảy năm trước, mẹ của Khương Ngọc là bà Trương Diễm Lệ đã sinh một cặp song sinh trong bệnh viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng chính là tôi và Khương Ngọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội Khương Ngọc lúc đó sa sầm mặt, không nói một lời liền bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha của Khương ông Khương Đại Minh cũng không vui, cau mày trách móc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đẻ ra hai đứa con gái, bà muốn cắt đứt hương hỏa nhà họ Khương luôn sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Diễm Lệ vừa lo vừa tức, còn chưa kịp mở miệng thì bà nội Khương Ngọc đã quay lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ta chỉ vào tôi và Khương Ngọc, mặt lạnh tanh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhà tôi không cần hai đứa con gái, nhất định phải đem một đứa đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và đứa xui xẻo bị đem đi chính là tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai cũng nhìn ra sự khác biệt của hai đứa nhỏ: vừa trong bụng mẹ ra Khương Ngọc đã trắng trẻo, nặng sáu cân tám lạng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn tôi… nhỏ xíu như lon nước ngọt, toàn thân tím tái, thoi thóp từng hơi, vừa chào đời đã phải vào lồng ấp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn họ chẳng hề do dự, lập tức chọn giữ lại Khương Ngọc. Bởi vì mỗi ngày nằm lồng ấp lại phải tốn thêm một khoản tiền, mà họ lại cảm thấy không đáng để tiêu số tiền đó cho một đứa con gái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bác sĩ đã nói rõ, với tình trạng của tôi, việc sống sót gần như bằng không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đỡ đẻ cho mẹ Khương Ngọc hôm đó chính là bà Ngô Hiểu Hoa cũng là mẹ tôi hiện giờ, bà là một bác sĩ sản khoa. Bà nhìn thấy tôi đáng thương quá, không đành lòng buông tay. Sau nhiều đêm suy nghĩ, bà đã bàn với ba tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi là ông Lục Đống Tài sau khi đến nhìn tôi một cái, cũng mềm lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng ông cắn răng quyết định đưa ba ngàn đồng để “chuộc” tôi về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hồi đó ba ngàn đồng đâu phải là số tiền ít, lương tháng của họ chỉ vài trăm. Đây là số tiền họ đã dành dụm mấy năm, nay lại một lần tiêu hết chỉ để đổi lấy một đứa bé gái yếu ớt, chưa chắc đã sống được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ kể lại lúc mang tôi về tôi chỉ bé bằng nắm tay, co ro trong tã, mắt nhắm nghiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà thở dài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con không biết đâu, mấy ngày đầu ba mẹ chẳng dám ngủ, cứ vài phút lại chạy tới xem con còn thở không. Con khi đó còn nhỏ hơn cả mèo con, cuộn trong chăn cái là chẳng nhìn thấy con đâu nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông bà nội ngoại hai bên ban đầu kiên quyết phản đối. Họ nói hai vợ chồng trẻ còn chưa sinh con, lại đi nhận nuôi một đứa không chắc sống nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa vào thời đó kế hoạch hóa gia đình rất nghiêm ngặt, một nhà chỉ được một đứa. Nhận tôi rồi, nghĩa là họ chẳng thể có con ruột nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Căng thẳng kéo dài mấy ngày, cuối cùng họ cũng đến bệnh viện nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi khi đó ôm tôi, khóc nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu không giữ nó, nó sẽ c.h.ế.t mất!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông bà cuối cùng vẫn thở dài, rồi gật đầu đồng ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả nhà tôi đều là người mềm lòng, chẳng ai chịu nổi khi thấy người khác khổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc ba mẹ tôi đưa nhà họ Khương ba ngàn đồng đã ra một điều kiện: từ nay trở đi, họ phải ký giấy, vĩnh viễn không được nhận lại tôi, coi như đã cắt đứt quan hệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khương Đại Minh lúc đầu còn chần chừ, nhưng Trương Diễm Lệ thì mắt sáng rực vì tiền, thúc giục chồng ký ngay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà nội của Khương Ngọc thì cười lạnh, ép ông viết thêm một câu: Dù tôi có sống hay chết, cũng không được phép quay lại tìm họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc là bà ta sợ ba mẹ tôi nuôi không nổi, rồi lại đem trả về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là, tôi từ một đứa con gái của một công nhân xưởng giày Khương Đại Minh và bà nội trợ Trương Diễm Lệ, tôi trở thành con của ông chủ quán cơm nhỏ Lục Đống Tài và bác sĩ sản khoa Ngô Hiểu Hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người xung quanh khi thấy đều lắc đầu, khuyên ba mẹ tôi mau đem trả lại. Họ bảo: một đứa con gái yếu ớt bệnh tật, sau này chỉ là gánh nặng. Thà sinh ra một đứa con ruột mới là điều đúng đắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba mẹ tôi ban đầu chỉ cười trừ, nhưng nếu ai nói thêm thì họ sẽ bắt đầu trở mặt. Sau vài lần như thế, chẳng ai dám bàn tới nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net