Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnKhông Đợi Được Người Quay Đầu
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình
Số chương8
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chương2. Hệt như đang nói: “Đâu phải lỗi của tôi, anh rể quan tâm tôi chứ không quan tâm chị, là do chị vô dụng cả mà thôi.” Cả thân thể tôi bất giác run lên, những ký ức kinh tởm, mùi khó ngửi nồng nặc bốc...

Không Đợi Được Người Quay Đầu : Chương 2

2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hệt như đang nói: “Đâu phải lỗi của tôi, anh rể quan tâm tôi chứ không quan tâm chị, là do chị vô dụng cả mà thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cả thân thể tôi bất giác run lên, những ký ức kinh tởm, mùi khó ngửi nồng nặc bốc ra từ thân thể tên b i ế n t h á i đó, mùi ẩm mốc của bùn đất, mùi m á u t a n h n ồ n g, từng chút từng chút xé toạc lý trí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cơn đau thể xác đã nguôi ngoai đột nhiên ùa về, khiến tôi không thể ngừng cào cấu bản thân, móng tay s ắ c n h ọ n nhuốm m á u, những sợi tóc đen nhanh suôn mượt tôi từng yêu quý dính m á u, rối loạn trong lòng bàn tay. Khuôn mặt tôi đau rát vì vết cào, da đầu đau đớn đến tê dại, từng tế bào trên cơ thể đang gào thét vì đau đớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhổm người tới tới, móng tay chỉ vừa kịp sượt vào mặt Tô Đường, cùng với tiếng hét “A” thất thanh của cô ấy, cả thân thể đã bị một lực lớn đẩy ra, rơi ra khỏi giường mà ngã nhào trên nền đất. Nhìn lòng bàn tay không biết vì đâu mà có vết xước. m á u liên tiếp chảy ra, rồi lại bàng hoàng nhìn hai người đàn ông một kẻ thì lao tới ôm chặt Tô Đường, một kẻ thì không hề suy nghĩ đẩy mạnh tôi ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc ấy tôi mới thật sự nhận ra một điều, từ khi mẹ tôi mất đi, tôi đã không còn một cái gia đình nào nữa rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dù là người bố đã từng yêu chiều bế tôi ngồi lên vai hay là người chồng đã cùng nhau đi qua bảy năm gắn bó, tất cả bọn họ đều thuộc về Tô Đường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mặt mũi bố tái xanh, giọng nói không biết vì sao mà có chút run rẩy:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hòa Hòa, bố xin lỗi, bố… bố chỉ là vô tình… bố.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhìn họ thật lâu, bầu không khí vì ánh nhìn ấy của tôi mà rơi vào tĩnh lặng. Hành động lẫn lời nói của họ giống như một cái tát, tát bay tất thảy những ảo tưởng còn sót lại của tôi, cũng khiến tôi bỗng chốc bình tĩnh đến lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết là ai đã gọi người tới, chỉ biết một nữ cảnh sát cùng vài y tá nữ xông vào, ngay lập tức đỡ tôi đứng dậy. Uyển Uyển - nữ cảnh sát vừa đi vào có vẻ rất tức giận, đứng chắn trước mặt tôi mà chỉ trích bọn họ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Các người biết cô ấy dễ kích động, còn lôi người tới đây chọc tức cô ấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đúng là một gia đình đặc biệt, tôi chưa từng thấy người chồng, người cha nào như mấy người.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Uyển Uyển có lẽ là một người phụ nữ có giáo dục, đến một từ không hay cũng không có, ngoại trừ ngữ điệu gay gắt, chắc chẳng ai nghĩ cô ấy đang mắng người khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ba cô y tá xoay quanh tôi, sốt sắng khử trùng rồi băng bó vết thương cho tôi, còn tôi lại chỉ thẫn thờ, trên môi treo một nụ cười tự giễu, có điều khó coi hơn cả khóc. Lúc bấy giờ, tôi mới nhìn thấy một vị bác sỹ mồ hôi nhễ nhãi, nhìn tôi bằng ánh mắt đau xót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi bất giác cúi mặt, nhìn vào đôi chân đang bó bột, vì bị xô ngã mà không ngừng truyền tới cảm giác đau đớn của mình, im lặng hồi lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng đến khi tất cả tản đi hết, bố tôi lại nhìn tôi bằng ánh mắt áy náy, mở miệng ra lại thành:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Hòa Hòa, Tô Đường không cố ý chạm tới vết thương của con đâu, con bé còn nhỏ…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời còn chưa kịp nói hết, tôi đã chặn lại:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chẳng có đứa trẻ nào đã 24 tuổi, hơn nữa còn đang c h ử a h o a n g đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tô Đường chửa h o a n g, cũng không biết là kết quả của cuộc ăn chơi t h á c l o ạ n nào, nhưng vào miệng cô ta lại là “bị người ta chuốc say rồi c ư ỡ n g b ứ c”. Chồng và bố tôi cũng vì vậy mà đau xót cho cô ta hơn, cưng cô ta như trứng mỏng. Quan hệ của tôi và đưa em kế này cũng vì chuyện đó mà bớt gay gắt hơn hẳn, tôi cũng nghe lời bố tôi quan tâm chăm sóc cô ta, cho tới tận khi chuyện đó xảy ra…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhắc tới chuyện Tô Đường c h ử a h o a n g có vẻ như đã chạm vào vảy ngược của bố tôi, mặt ông đỏ lên vì tức giận, lớn tiếng quát tháo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đồ m ấ t d ạ y! Ai dạy mày ăn nói như thế hả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không đáp, chỉ lẳng lặng tiếp tục ngắm nhìn bầu trời phía bên kia khung cửa sổ làm bằng kính trong suốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ lên nhờ y tá kê chiếc giường gần khung cửa sổ một chút, như vậy sẽ nhìn thấy nhiều quang cảnh bên ngoài hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bố tôi hiển nhiên đã bị chọc tức, lồng ngực phập phồng kịch liệt, lúc ra ngoài còn đóng sầm cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật ồn ào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net