Tôi là thiên kim thật bị tráo đổi của Lục gia, thay Lục Minh Châu sống 17 năm trong nghèo đói, đòn roi và khinh miệt. Còn Lục Minh Châu, đúng như cái tên, là viên ngọc quý được nâng niu trong nhung lụa của bố mẹ Lục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nhận được giấy chứng nhận ADN, tôi đã thẳng thắn nói với họ: "Đưa tôi hai mươi vạn, đoạn tuyệt quan hệ huyết thống, tôi rời đi. Hoặc trong vòng một ngày đưa Lục Minh Châu đi, cô ta đi, tôi ở lại."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô gái kia không phải là viên minh châu trong sáng ngây thơ không tì vết, mà tôi tất nhiên cũng không phải là một đứa ngu ngốc dùng tiền tiêu vặt của cô ta để bỏ qua thân phận thiên kim của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
20 vạn này, sẽ là chiến trường đầu tiên của chúng tôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi bố mẹ ruột tìm được tôi, tôi đang làm việc trong quán cơm của bố mẹ nuôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên đường bưng canh cho khách, tôi bị người ta đụng phải vai, canh nóng hắt hết lên đùi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bát sứ rơi xuống đất, tiếng vỡ loảng xoảng vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ nuôi đang ngồi quầy vừa cắn hạt dưa vừa xem phim thấy động tĩnh, nhanh chóng đi tới tát tôi một cái, miệng chửi rủa: "Kiếp trước tao tạo nghiệp gì mà có đứa con sao chổi như mày."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt và đùi đều nóng rát, khi bà ta nhổ một bãi nước bọt định giáng thêm một cái tát nữa thì một giọng nói giận dữ ngăn bà ta lại: "Dừng tay! Ai cho phép bà động vào con gái tôi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi bác sĩ xử lý vết bỏng cho tôi xong, mẹ Lục nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy đã ôm tôi khóc từ lúc đưa tôi đến bệnh viện. Bố Lục đứng bên cạnh không ngừng an ủi bà ấy, nhìn tôi với vẻ áy náy, thỉnh thoảng đưa cho vợ một tờ khăn giấy mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Lục nức nở: "Đều... đều tại chúng ta, nếu chúng ta đến sớm hơn một chút thì con đã không bị thương rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tay mẹ Lục hơi nóng, nắm tay tôi ướt đẫm mồ hôi, giống như vòng tay của bà ấy, rất nóng, rất nóng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người bà ấy cũng rất thơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc là do tâm lý, cả đường đi tôi, cảm thấy cảm giác bỏng rát trên đùi cũng dịu đi phần nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay mặt đi không nhìn bà ấy, không chút lưu tình giật tay ra: "Mọi người ra ngoài đi, con hơi buồn ngủ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Noãn Noãn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Lục còn muốn nói gì đó, nhưng bị bố Lục ngăn lại, đưa người rời khỏi phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn bóng dáng họ rời khỏi phòng bệnh, ánh mắt dừng lại trên bàn tay đang nắm chặt của mẹ Lục. Ở đó, đang nắm chặt lấy lọn tóc mà mẹ Lục đã lén giật khi ôm tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi bà giật tóc, da đầu tôi hơi đau, nhưng vẫn phải giả vờ như không có gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xem ra cũng có chút tâm cơ nhỉ, nhưng không nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nửa tháng trôi qua, bố Lục và mẹ Lục cùng nhau đến đón tôi về Lục gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nửa tháng này, hai người đến rất thường xuyên, mẹ Lục còn muốn ở lại bệnh viện với tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Lục liên tục giới thiệu các thành viên Lục gia cho tôi, nói tôi có hai anh trai, một chị gái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chị gái?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi họ tìm đến tôi, tôi đã tìm hiểu rõ về Lục gia rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù sao thì, bản giám định ADN kia cũng là do chính tay tôi đưa đến Lục gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục gia chỉ có một cô con gái, người được gọi là chị gái kia, là con gái mà Lục gia nuôi dưỡng mười bảy năm, Lục Minh Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Minh Châu, chậc, cái tên hay thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóe miệng tôi không khỏi cong lên một nụ cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Lục tưởng rằng tôi vui vẻ khi nghe chuyện của họ, lại tiếp tục kể cho tôi nghe về ba anh em đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai chúng tôi, bà ấy luôn nói, tôi lại luôn không lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy hỏi tôi về cuộc sống mười bảy năm qua, tôi vẫn không lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nghe bà ấy nói hai anh trai rất mong được gặp tôi, nhất định sẽ đối xử tốt với tôi, cuối cùng tôi cũng mở miệng, mắt sáng lên nhìn bà ấy, đầy mong đợi, lại có chút cẩn thận hỏi: "Thật, thật sao ạ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Thính Lan từng không hề keo kiệt lời khen ngợi diễn xuất của tôi. Nhìn vẻ mặt vui vẻ của mẹ Lục, tôi hoàn toàn đồng ý với nhận xét đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà ấy cười, tôi cũng cười theo, nhưng ngón tay lặng lẽ vò chiếc chăn đang đắp trên người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu thật sự hoan nghênh tôi, sao nửa tháng rồi mà ngay cả mặt cũng không xuất hiện lấy một lần?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xe đi vào biệt thự, trong biệt thự tối om không nhìn thấy gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố Lục và mẹ Lục dẫn tôi vào cửa, tiếng khóa vang lên, đèn sáng lên kèm theo tiếng pháo nổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phía sau cánh cửa, một cô gái mặc váy liền thân màu hồng nở nụ cười rạng rỡ giơ bánh kem, sảng khoái nói: "Chào mừng Noãn Noãn về nhà!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trái và bên phải cô ta là hai người, người bên trái mỉm cười, dịu dàng nhìn tôi nói một câu "Chào mừng em gái.", người bên phải vẻ mặt qua loa lấy lệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như cảm nhận được, Lục Minh Châu cẩn thận kéo góc áo của anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Minh Thành lúc này mới lạnh lùng nói: "Chào mừng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bố Lục lập tức biến sắc, nén giận quát một câu: "Minh Thành!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ Lục vội vàng đứng ra làm hòa, khoác tay tôi nói: "Noãn Noãn, Châu Châu biết hôm nay con về nhà, đây là nghi thức chào đón mà con bé đặc biệt chuẩn bị cho con đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khẽ mỉm cười, theo bước chân của mẹ Lục đi đến trước mặt Lục Minh Châu, miệng nói cảm ơn, nhưng động tác tay lại hất đổ chiếc bánh kem, làm kem dính bẩn chiếc váy mới tinh của Lục Minh Châu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người nhà họ Lục đồng loạt biến sắc, Lục Minh Thành càng nhanh tay lẹ mắt kéo Lục Minh Châu ra sau lưng, hung hăng trừng mắt nhìn tôi, quát lên với tôi: "Cô làm gì vậy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Minh Châu trốn sau lưng anh ta, đôi mắt đẹp nhìn tôi, nước mắt lưng tròng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phải nói rằng, dung mạo của cô ta thừa hưởng ưu điểm của mẹ nuôi. Mắt của họ rất giống nhau, đều là một đôi mắt tròn khiến người ta thương xót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn nữa, diễn xuất của cô ta cũng khá tốt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn đôi mắt đó của cô ta, ánh mắt đối diện với Lục Minh Thành, khiêu khích nói: "Chiếm cuộc sống của tôi mười bảy năm, tôi ghét cô ta, không phải là đương nhiên sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net