1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trời xanh nắng hồng bị che khuất bởi một đám mây tích điện khổng lồ, nom có vẻ trời sắp đổ mưa to.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay là ngày khám sức khoẻ định kỳ hàng tháng của tôi, tôi đã hẹn trước với bác sĩ quen của mình, nhưng nửa chừng lại bị gián đoạn bởi một cuốc điện thoại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Quanh năm suốt tháng tìm không thấy tăm hơi, tại sao hôm nay lại chủ động gọi điện cho con vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Người yêu cũ của chồng mày vừa về nước." Giọng nói đầy chua ngoa của Lý Giai Tuệ dội ngược vào tai tôi, “Tại sao tao không hề nghe mày nhắc gì đến chuyện này? Mày tính ngồi yên một chỗ không làm gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Động tác đeo khuyên tai của tôi hơi khựng lại: “Con có thể làm gì được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ba năm trước mày đã làm gì thì bây giờ cứ như vậy mà làm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thời điểm khác nhau mọi chuyện cũng khác nhau, hiện tại con cũng không thể đem cái thai giả kia ra bắt Nghiêm Trình Chu không qua lại với Viên Lam Hà được." Tôi bình tĩnh nói, “Hơn nữa chưa chắc họ sẽ gặp nhau.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mày nghĩ đơn giản quá rồi." Lý Giai Tuệ cười lạnh, “Con nhỏ đó vừa về nước đã một chân bước thẳng vào tập đoàn Nghiêm Trương làm việc, mày cho rằng tất cả chỉ là trùng hợp thôi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sắp muộn rồi, con cúp máy đây." Không cho Lý Giai Tuệ có thời gian phản ứng, tôi trở tay tắt điện thoại sau đó ném nó sang một bên, bản thân thì đờ đẫn ngồi phịch xuống ghế, đầu óc phút chốc đã hoàn toàn trống rỗng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm đó tôi ngây thơ cho rằng chỉ cần thời gian sẽ làm cho mọi thứ phai mờ đi, tình yêu sâu đậm cách mấy cũng sẽ tan. Cứ thế ôm loại mơ mộng hoang đường đó trở thành bạn đời của Nghiêm Trình Chu, dùng tất thảy dịu dàng và ân cần bước đến bên cạnh hắn, với hi vọng hắn có thể liếc mắt nhìn mình lấy một cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ba năm đã quá lâu để khiến cho một người mù đường tìm thấy lối ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên Lam Hà trở về, không phải tôi chưa từng nghĩ tới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là không ngờ ngày này lại tới sớm như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm nay còn là ngày kỉ niệm kết hôn của tôi và Nghiêm Trình Chu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cốc cốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô chủ, bà chủ gọi cô xuống nhà dưới.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng của bác Dung vang lên ngoài cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nói với bà ấy cháu xuống ngay.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhanh chóng dặm lại son môi, cầm lấy túi xách sau đó bước xuống lầu. Vừa tới chỗ đã thấy mẹ chồng ngồi chờ sẵn ở ghế sô pha, gương mặt còn không được thân thiện mấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống Minh Thiển, ngân hàng mới điện thoại nói hôm qua cô vừa dùng thẻ của Trình Chu quẹt một số tiền lớn, nói đi, cô đã làm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con đi mua sắm với bạn." Tôi chậm rãi ngồi xuống đối diện Lâm Tưởng Anh, nở một nụ cười nhạt với bà ấy, “Con dùng tiền của chồng con, chắc không phải mỗi chi tiêu đều cần phải báo với mẹ đâu nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hàng lông mày lá liễu của Lâm Tưởng Anh khẽ cau lại, tôi biết bà ấy đang cố nén giận, từ ngữ nói ra cũng rất khó nghe: “Cũng đúng thôi, loại phụ nữ rẻ tiền như cô suốt ngày chỉ làm được bao nhiêu đó việc. Lên giường với đàn ông để có thai sau đó bắt người ta phải chịu trách nhiệm mình, lấy về rồi một mụn con cũng không sinh ra được. Suốt ngày ở nhà tiêu xài hoang phí, còn mặt dày coi đó như lẽ đương nhiên, có chuyện xấu hổ nào mà cô không làm được nữa không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Còn vài chuyện xấu hổ nữa, mẹ muốn thử cái nào trước?" Tôi đã quá quen thuộc với những lời lẽ đay nghiến này, cảm xúc bị tổn thương gì đó cũng lười bộc lộ, “Ngoại tình được không? Con thấy cái này đơn giản nhất.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tống Minh Thiển!" Lâm Tưởng Anh tức đến mức bả vai co rúm, đập bàn muốn xả thẳng vào mặt tôi một bạt tai, song kết quả lại bị tôi chặn lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hôm nay con có việc quan trọng, mẹ không đánh vào mặt được đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi bỏ lại cho Lâm Tưởng Anh một cục lửa nóng bỏng tay, tôi thản nhiên lái xe ra ngoài, nhưng không phải đến bệnh viện như dự định mà là tập đoàn Nghiêm Trương - nơi mà Nghiêm Trình Chu đang làm việc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kết hôn ba năm, tất cả mọi người ở đây đều biết tôi và Nghiêm Trình Chu không phải một cặp vợ chồng hoà thuận, gặp nhau ở chỗ làm việc không phải cãi nhau thì cũng là tranh luận sứt đầu mẻ trán. Trước kia khi tôi còn chưa nghỉ việc, ngày nào sáp lá cà xong cũng phải hạ mình đi dỗ hắn, dỗ đến mức phải nghi ngờ bản thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô Tống, cô đến tìm sếp Nghiêm ạ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đang định bấm thang máy, bỗng có nhân viên chạy tới vặn hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng vậy, anh ấy có ở trên phòng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có, nhưng mà sếp Nghiêm đang bàn công việc, hay là đợi tôi gọi báo anh ấy một tiếng...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Công việc quan trọng đến mức nào mà phải cho người cản tôi lại?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không cần đâu." Tôi ngắt lời nhân viên, “Tôi đến tìm chồng mình còn phải đợi báo trước à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dứt lời liền lướt qua nhân viên bấm thang máy lên tầng 19.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chẳng buồn gõ cửa trước, cứ thế đẩy cửa đi thẳng vào. Không ngoài ý muốn chút nào khi trông thấy người còn lại bên trong căn phòng, hiện giờ đang đứng trước mặt Nghiêm Trình Chu bốn mắt nhìn nhau, tay còn đang níu lấy vai Nghiêm Trình Chu, ánh mắt muốn có bao nhiêu tình cảm thì có bấy nhiêu tình cảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng khoanh tay ở một góc, hờ hững nói: “Tôi có việc cần nói với Nghiêm Trình Chu, có làm phiền công việc quan trọng của hai người không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên Lam Hà tựa hồ hơi giật mình nên nới lỏng tay ra, nhưng vẫn đứng yên chỗ đó không chịu động đậy: “Trình Chu, đây là...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhướng mày chờ đợi câu trả lời của Nghiêm Trình Chu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghiêm Trình Chu im lặng đưa ánh mắt về phía tôi, trong con ngươi đen láy chỉ có trầm tĩnh và lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là vợ tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giây phút nghe được đáp án mà bản thân muốn nghe, trái tim đang treo lơ lửng của tôi mới có thể hạ xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em có nghe mọi người trong công ty nói qua, không ngờ ngoài đời còn đẹp hơn em tưởng tượng nữa." Trong lời nói của Viên Lam Hà ẩn chứa tiếc nuối, cô ta mím môi nhìn Nghiêm Trình Chu, “Dù sao bỏ lỡ cũng đã bỏ lỡ, em không sao đâu, anh không cần lo cho em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Quay về làm việc đi." Nghiêm Trình Chu vỗ vai Viên Lam Hà, xem tôi như thể người vô hình, “Giờ nghỉ trưa đợi anh dưới sảnh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Viên Lam Hà: “Nhớ rủ vợ anh đi cùng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc lướt ngang nhau, tôi cảm nhận được Viên Lam Hà hơi chững lại, cô ta nghiêng đầu nhoẻn môi nói nhỏ với tôi: “Đàn em, nhớ phải tới đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng đã nhận ra nhau, tại sao còn giả vờ giả vịt như chưa từng gặp?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười lạnh trong lòng, đáp: “Đương nhiên rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cánh cửa vừa khép lại, tôi đã lập tức nắm cổ áo Nghiêm Trình Chu, áp sát hắn lên bàn làm việc: “Lát nữa xong việc đợi anh dưới sảnh? Nghiêm Trình Chu, anh mơ cũng đẹp đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tôi nghĩ chuyện giữa tôi và cô đã đủ rõ ràng rồi." Nghiêm Trình Chu chộp lấy cổ tay tôi, lực đạo mạnh đến nỗi khiến tôi nhíu mày, "Tôi đã cho cô tất cả mọi thứ cô muốn, tốt nhất côĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
nên biết điều, đừng đi quá giới hạn của mình. Đừng ép tôi làm ra chuyện quá đáng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh có biết em suy nghĩ thế nào không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô suy nghĩ thế nào là chuyện của cô, tôi không quan tâm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em thấy anh thật sự rất đáng thương." Tôi giễu cợt nói, “Ba năm trước bị cô ta bỏ rơi như một con chó chưa đủ khiến anh sáng mắt ra, còn đi tìm Tất Minh Minh có diện mạo tương tự cô ta để an ủi bản thân. Bây giờ người thật trở về rồi, không cần biết người đó tiếp cận mình vì mục đích tốt hay xấu, vẫn bất chấp lao đầu vào hố lửa. Nghiêm Trình Chu, bình thường anh ích kỷ hẹp hòi với em, còn người ngoài thì ân cần chu đáo đến thế, có thấy nực cười không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cô ấy là người suốt nhiều năm tôi không thể quên được, còn Tống Minh Thiền cô là cái thá gì?" Ngữ điệu của Nghiêm Trình Chu nhẹ như bông gòn, song khi rơi vào lòng tôi lại hoá thành chiếc chuỳ sắt nặng nghìn cân, chèn ép tôi đau đến mức không thở được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net