2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đại sảnh Đường Lê vốn đang ồn ào, vì câu nói của ta mà dần trở nên yên tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy ta thực sự tức giận, họ mới trở nên e dè.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta tức giận nói: “Mỗi một thanh kiếm đều có ý thức của riêng nó. Đã là một người tu tiên, kiếm là đạo, cũng chính là bản thân các ngươi! Chẳng lẽ kiếm của các ngươi chỉ để làm trò đùa thôi hay sao? Các ngươi vứt hết lời dạy bảo của tổ sư đi đâu cả rồi!? Giờ là lúc nào rồi, các ngươi có nhớ mình phải làm gì không? Sư tôn nói tiểu sư muội không cần khổ luyện, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn buông thả hay sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta tức giận, Thận Độc trên bàn ngọc cũng có phản ứng. Xung quanh nó tỏa ra một luồng ánh sáng mờ nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chép phạt tổ huấn một trăm lần cho ta!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người trong đại sảnh đều im lặng, có vẻ tiểu sư muội cũng sợ hãi trước cơn giận dữ bất ngờ của ta nên không dám nói thêm nửa lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuông báo hết giờ vang lên, phá vỡ bầu không khí căng như dây đàn trong đại sảnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếp theo là thời gian luyện tập kiếm thuật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đám đệ tử này thực sự làm ta tức chết, không chần chừ mà phẩy áo bỏ đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngũ giác của người tu đạo rất thính. Dù đã đi xa nhưng ta vẫn nghe được lời bất mãn của bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sư tỷ nghiêm quá! Tiểu sư muội cũng đã lịch sự mời tỷ ấy ăn táo mà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thẩm Tịnh Dao vẫn luôn như vậy. Tiểu sư muội đừng buồn nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Kiếm có kiếm linh? Giờ đã là thời nào rồi, các ngươi có nghe ngóng được có vị Tiên quân nào có kiếm linh chưa? Đó là đã truyền thuyết trăm năm trước rồi, sao tỷ ấy vẫn còn coi trọng chuyện này cơ chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngày nào cũng tu luyện, mệt muốn chế/t!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng đấy, mấy trăm năm không còn yêu ma xâm lấn, vì sao chúng ta phải khổ cực tu luyện? Trảm yêu trừ ma cũng không đến lượt chúng ta!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Những người như sư tỷ ấy à, trong mắt không có thất tình lục dục, chỉ có luyện kiếm thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trời sinh cho sư tỷ thiên phú luyện kiếm, đương nhiên là không thể biết chúng ta vất vả thế nào rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vẫn là tiểu sư muội nói đúng! Mỗi người đều có chí hướng riêng. Hơn nữa, tu đạo cần thuận theo tự nhiên, không thể cưỡng cầu. Thế gian hòa bình trăm năm nay, chúng ta hưởng thụ cuộc sống một chút cũng là quá đáng sao!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm xúc trong ta lúc này chẳng còn từ nào có thể diễn tả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Càng đi, lòng ta càng lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ dần sa đọa, coi thường chính năng lực của bản thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thay vì xấu hổ vì không làm được gì cho cuộc đời này, họ lại tự hào mà sống rất nhàn rỗi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này vẫn còn trưởng bối bảo vệ chúng ta, nhưng các thế hệ sau thì sẽ phải làm sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai cũng lấy lý do “ có tham vọng riêng” để tự thôi miên bản thân và rồi không chịu tiến bộ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu cứ thế này mãi, tương lai Ma tộc mà tấn công lần nữa, chẳng lẽ bọn họ chỉ biết đứng nhìn thế gian đau khổ oán than?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không hiểu sao, chỉ mới mấy tháng trước các đệ tử còn rất ham học hỏi, líu ríu sau lưng ta xin lời khuyên mà giờ lại thành ra như thế này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta chán nản trở về phòng của mình, để kiếm Thận Độc lại chỗ cũ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ giờ họ không muốn ta luyện kiếm cùng nên ta đóng cửa phòng, ngồi thiền một mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa được bao lâu thì lại mở mắt ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tâm không thể tịnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tại sao chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta có chút bối rối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dường như họ không nhớ rằng lần nào ta cũng là người nói gay gắt nhất, nhưng sau khi họ bị sư tôn phạt thì ta luôn là người đầu tiên mang đan dược và thức ăn tới cho họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lúc ngẩn ngơ, ta thấy kiếm Thận Độc hơi rung chuyển.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cười khổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếm không có ý thức, sao có thể chuyển động?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng lẽ kiếm Thận Độc và ta tâm linh tương thông nên lúc này nó cũng thương cảm cho nỗi niềm trong lòng ta hay sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khẽ chạm vào lưỡi kiếm lạnh ngắt, ta cảm nhận có hai dòng chữ nhỏ trên chuôi kiếm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Quân tử thận độc, bất khi ám thất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ti dĩ tự mục, hàm chương khả chân.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nghĩ vu vơ: Thế gian vận hành dựa trên sự chân thành, cần biết suy nghĩ cẩn thận, phân biệt rõ ràng phải trái, làm cho hết sức, đó mới là sự chân thành thực sự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta tự cười nhạo bản thân, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ niềm tin mà mình luôn giữ vững bấy lâu nay là sai, hành động không thành tâm nên đã làm quá mọi chuyện; vì thế mới khiến họ ghét mình ư?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net