Rồi ông ta không nói thêm lời nào, chỉ quay đầu nhìn ta. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây vốn là phong cách quen thuộc của ông ta: đập phá đồ đạc, mắng mỏ vài câu xem như đã bày tỏ lập trường, sau đó ngồi chờ ta đứng ra giải quyết. Đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi, ông ta lại quay sang con trai mà nói: "Mẹ con muốn vậy, ta cũng hết cách." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ như thế, trong mắt cả nhà, ta thành kẻ hà khắc, độc đoán. Ngay cả Lục Viễn Châu cũng vì thế mà oán hận ta. Ông ta thì núp sau lưng ta đóng vai người tốt. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy ta im lặng, Lục Viễn Châu sốt ruột. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu mẫu thân không đồng ý, nhi tử cũng chẳng thiết sống nữa..." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hầu gia cũng hốt hoảng, định đập thêm cái chén nữa, nhưng bàn tay mập mạp mò mẫm khắp bàn vẫn không thấy chén trà đâu—ta còn đang cầm trên tay thưởng trà mà, sao có thể để ông ta đập vỡ thêm chén nào nữa? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta chậm rãi lên tiếng: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ai nói ta không đồng ý? Con là cốt nhục của ta, ta đương nhiên mong con được vui vẻ. Con ta nhân hậu, chẳng hề bận tâm đến xuất thân thấp kém của Tống cô nương, vậy thì cứ chọn ngày tốt mà cưới nàng ta vào phủ đi. Còn hai nha hoàn thông phòng mà phủ đã nuôi cho con cũng đến tuổi gả rồi, tiện thể rước cả về cùng một lượt, mẫu thân sẽ tổ chức thật linh đình cho các con." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hầu gia nghe ta nói vậy thì há hốc miệng, không thốt nên lời. Ông ta thừa hiểu, nếu lấy một nữ tử không có bối cảnh thì tiền đồ của Lục Viễn Châu coi như mất đi một nửa. Đã vậy, chưa thi khoa cử đã nạp hai thiếp, thế thì còn mong gì con đường quan lộ nữa? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phía sau, Tô di nương còn hoảng hơn cả Hầu gia, cứ níu chặt vạt áo ông ta, nhưng trước mặt bao nhiêu tân khách, Hầu gia chẳng thể nói gì thêm. Hoặc có lẽ, làm kẻ vô trách nhiệm đã quen, ông ta căn bản không biết phải xử lý thế nào, đành ngậm miệng. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Viễn Châu hớn hở kéo Tống Nhu Nhi dập đầu tạ ơn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tạ ơn mẫu thân đã tác thành..." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Làm người tốt thì ai mà chẳng làm được? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước kia ta lo nghĩ cho tiền đồ của hắn mới nhọc lòng nhọc sức. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bây giờ, tương lai của con sói con này, có liên quan gì đến ta đâu?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
03Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con trai đích tôn của Hầu phủ sắp thành thân, chỉ trong nửa ngày, tin tức đã lan khắp kinh thành. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lâm thị, sao con lại vô dụng như thế hả?" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà mẹ chồng Từ thị giận dữ xông thẳng vào phòng ta, theo sau là Tô di nương với bộ dạng hoa lê đái vũ, nước mắt lưng tròng. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con lại để một nha đầu thôn dã đường hoàng bước vào cửa chính?" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đường đường là chủ mẫu Hầu phủ, con quản gia kiểu này à? Quả nhiên xuất thân nhà buôn, không có chút giáo dưỡng nào, chẳng thể lên mặt bàn được!" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cầm một miếng bánh hạt dẻ, thản nhiên cắn từng miếng, chậm rãi nhai nuốt. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chê ta xuất thân thương nhân ư? Nhưng khi tiêu xài tiền của ta, sao không thấy bà chê? Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc nào cũng thích lấy danh chủ mẫu Hầu phủ ra để ép ta vào khuôn phép, tiếc là giờ ta không còn bị bà ta khống chế nữa. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy ta bình thản như không, Từ thị trừng mắt, quát lớn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lâm thị!" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chỉ sau vài giây im lặng, bà ta đổi giọng, trở nên ôn hòa hơn: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tống Nhu Nhi làm thiếp thì còn tạm được, sao có thể làm chính thất? Đến chữ còn chẳng biết mấy chữ, cả kinh thành thế gia quyền quý sẽ cười vào mặt Hầu phủ, người ngoài cũng sẽ chê cười con dạy con không nghiêm." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhàn nhạt đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẫu thân, Châu ca nhi muốn cưới nàng ta, còn lấy cái chếc ra ép buộc, con thật sự không còn cách nào khác. Danh tiếng bên ngoài, con chẳng để tâm, mạng sống của đích tử mới là quan trọng." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, chẳng phải bà ta đã ngọt ngào dỗ dành Lục Viễn Châu, rồi quay sang trách ta hẹp hòi, khuyên ta nạp Tống Nhu Nhi vào phủ hay sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
04Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng sớm hôm sau, một mama trong viện của mẹ chồng vội vã chạy đến báo tin: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu nhân! Không hay rồi, lão phu nhân nói muốn về quê cũ ở Du Dương, hành lý đã thu dọn xong cả rồi!" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lại giở cái trò này! Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ cần chuyện gì không vừa ý, bà ta liền thu dọn hành lý đòi về quê, khóc lóc than thở: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Người già rồi, trở thành cái gai trong mắt người khác, chuyện rối ren trong Hầu phủ, ta quản không nổi nữa, thà rằng mắt không thấy thì lòng không phiền!" Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
*Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, vì sợ mang danh vợ bị bỏ, mỗi lần Từ thị làm vậy, ta đều hoảng loạn chạy đến nhận lỗi, cúi đầu xin tha, lại còn dâng lên không ít châu báu, bạc tiền để dỗ bà ta vui vẻ. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng kiếp này... khác rồi. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
*Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lục Liễu, lại đây." Ta gọi nha hoàn, giọng thản nhiên. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lão phu nhân muốn về quê, nhanh chóng chuẩn bị thêm nhiều đồ ăn một chút. Đường sá xa xôi, không thể để mẫu thân bị đói. Quần áo, trang sức cũng phải mang đầy đủ, đừng để nhiễm lạnh." Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bảo quản gia lập tức chuẩn bị xe ngựa, đi sớm đến sớm, miễn để mẫu thân mệt nhọc."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net