Thông tin truyện: Kiều Âm
Tiêu đềKiều Âm
Mô tảVào ngày thứ ba sau vụ tai nạn xe hơi khiến tôi mất trí nhớ, Tôi nhận được một cuộc gọi lạ. Giọng nói ở đầu dây bên kia phát ra âm thanh lạnh lùng. "Chúng ta đã ly hôn rồi, đừng làm mấy chuyện mất mặt." Ngay sau đó, một giọng trẻ con vang lên: "Con ghét mẹ! Con muốn dì Tâm Tâm làm mẹ con!" Tôi cảm thấy khó hiểu: "Chúc mừng nhé, mong bố con sớm tái hôn." Sau đó, quản gia gọi cho tôi vào đêm khuya, giọng điệu có phần bất đắc dĩ. Ông ấy nói cậu chủ nhỏ đang la hét đòi mẹ. Nhưng người trả lời điện thoại quản gia không phải tôi mà là bác sĩ Tạ: "Cô ấy đang ngủ." Đầu dây bên kia nhanh chóng chuyển máy, giọng nói dường như đang kiềm chế cơn giận: "Thời gian qua cảm ơn anh đã chăm sóc cô ấy, tôi sẽ đến đón cô ấy ngay bây giờ" Tạ Thư Bạch nắm chặt tay tôi, cúi đầu hôn lên hàng mi đầy nước mắt của tôi, cười khẽ một tiếng. "Không cần.” "Cô ấy vừa mới nín khóc, tôi phải dỗ dành cô ấy cả ngày"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,228
Số chương5
Thể loạiNgôn Tình, HE, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252060
Chương 2Chương 22/4/20252600
Chương 3Chương 32/4/20252380
Chương 4Chương 42/4/20252750
Chương 5Chương 52/4/20252490
Kiều Âm

Kiều Âm

Kiều Âm
1228
Lượt xem
5
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:13 02/04/2025

Mô tả

Vào ngày thứ ba sau vụ tai nạn xe hơi khiến tôi mất trí nhớ,

Tôi nhận được một cuộc gọi lạ. Giọng nói ở đầu dây bên kia phát ra âm thanh lạnh lùng.

"Chúng ta đã ly hôn rồi, đừng làm mấy chuyện mất mặt."

Ngay sau đó, một giọng trẻ con vang lên: "Con ghét mẹ! Con muốn dì Tâm Tâm làm mẹ con!"

Tôi cảm thấy khó hiểu: "Chúc mừng nhé, mong bố con sớm tái hôn."

Sau đó, quản gia gọi cho tôi vào đêm khuya, giọng điệu có phần bất đắc dĩ.

Ông ấy nói cậu chủ nhỏ đang la hét đòi mẹ.

Nhưng người trả lời điện thoại quản gia không phải tôi mà là bác sĩ Tạ:

"Cô ấy đang ngủ."

Đầu dây bên kia nhanh chóng chuyển máy, giọng nói dường như đang kiềm chế cơn giận: "Thời gian qua cảm ơn anh đã chăm sóc cô ấy, tôi sẽ đến đón cô ấy ngay bây giờ"

Tạ Thư Bạch nắm chặt tay tôi, cúi đầu hôn lên hàng mi đầy nước mắt của tôi, cười khẽ một tiếng.

"Không cần.”

"Cô ấy vừa mới nín khóc, tôi phải dỗ dành cô ấy cả ngày"