Thông tin truyện: KIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI
Tiêu đềKIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI
Mô tảCố Thâm mất trí nhớ. Anh ta cho rằng tôi là kẻ lừa đảo nên dúi cho tôi một chiếc thẻ đen và bảo tôi biến đi cho khuất mắt. Tôi siết chặt tấm thẻ, nhìn que thử thai vừa hiện lên hai vạch đỏ chót rồi vui vẻ lén lút chuồn đi. Vừa có tiền lại có con, còn không cần phải chiều chuộng người đàn ông mặt lạnh như tiền kia mỗi ngày, cuộc sống thế này phải nói là sướng mê tơi. Thế nhưng, niềm vui chưa kéo dài được mấy ngày, lúc đến bệnh viện khám thai, tôi lại đụng mặt Cố Thâm. Một lần, hai lần, rồi ba lần… Càng gặp nhiều, ánh mắt anh ta nhìn tôi càng trở nên kỳ quặc, cứ như đang nhìn sinh vật lạ nào đó. Tôi sợ anh ta nhớ lại chuyện cũ, đang thầm tính hay là dọn sang thành phố bên cạnh để trốn một thời gian. Nào ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy anh ta hít một hơi thật sâu rồi sải bước về phía tôi. Đây là lần đầu tiên anh ta chủ động bắt chuyện với tôi sau khi mất trí nhớ: “Sao chồng cô cứ để cô đi khám thai một mình thế?” “Chăm con nhỏ vất vả lắm, không có người bên cạnh lo liệu là không được đâu.” “Ý tôi là, tôi có cảm tình với cô.” “Nếu cô không ngại, tôi giúp cô chăm con nhé?”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem578
Số chương6
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Tổng Tài, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 16/10/20251030
Chương 2Chương 26/10/20251000
Chương 3Chương 36/10/20251060
Chương 4Chương 46/10/2025840
Chương 5Chương 56/10/2025890
Chương 6Chương 66/10/2025960
KIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI

KIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI

KIM CHỦ ĐÒI LÀM CHA DƯỢNG CỦA CON TÔI
578
Lượt xem
6
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
03:00 06/10/2025

Mô tả

Cố Thâm mất trí nhớ. Anh ta cho rằng tôi là kẻ lừa đảo nên dúi cho tôi một chiếc thẻ đen và bảo tôi biến đi cho khuất mắt.

Tôi siết chặt tấm thẻ, nhìn que thử thai vừa hiện lên hai vạch đỏ chót rồi vui vẻ lén lút chuồn đi.

Vừa có tiền lại có con, còn không cần phải chiều chuộng người đàn ông mặt lạnh như tiền kia mỗi ngày, cuộc sống thế này phải nói là sướng mê tơi.

Thế nhưng, niềm vui chưa kéo dài được mấy ngày, lúc đến bệnh viện khám thai, tôi lại đụng mặt Cố Thâm.

Một lần, hai lần, rồi ba lần…

Càng gặp nhiều, ánh mắt anh ta nhìn tôi càng trở nên kỳ quặc, cứ như đang nhìn sinh vật lạ nào đó.

Tôi sợ anh ta nhớ lại chuyện cũ, đang thầm tính hay là dọn sang thành phố bên cạnh để trốn một thời gian. Nào ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy anh ta hít một hơi thật sâu rồi sải bước về phía tôi.

Đây là lần đầu tiên anh ta chủ động bắt chuyện với tôi sau khi mất trí nhớ:

“Sao chồng cô cứ để cô đi khám thai một mình thế?”

“Chăm con nhỏ vất vả lắm, không có người bên cạnh lo liệu là không được đâu.”

“Ý tôi là, tôi có cảm tình với cô.”

“Nếu cô không ngại, tôi giúp cô chăm con nhé?”