3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giai Thụy, anh đừng coi em là cả thế giới nữa được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cảm giác ngột ngạt c h ế t tiệt đó, anh có biết nó đã khiến em đau khổ thế nào không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững người trước âm thanh mình phát ra, cũng ngơ ngác trước nụ cười lấy lòng của người đàn ông trước mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vi Vi, anh xin lỗi, anh… anh sẽ sửa được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng như trời trồng, tròn mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, cả người bất giác run lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bé yêu, sao em lại khóc?” Giai Thụy đưa tay lau nước mắt cho tôi, trên mặt anh hiện rõ vẻ bối rối và ân hận, hóa ra trong vô thức, tôi đã khóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giai Thụy, Thụy Thụy, thật sự là anh sao?” Tôi ôm chầm lấy anh, nước mắt chảy ra ngày càng dữ dội, thấm ướt mảnh áo trước ngực anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dĩ nhiên là anh rồi, em nói linh tinh gì vậy Vi Vi?” Giai Thụy lo lắng vuốt tóc tôi, vẫn là lòng bàn tay ấm áp, to lớn đó, vẫn là giọng nói dịu dàng như làn nước mùa thu, quen thuộc như đã khắc sâu vào tâm trí, vào linh hồn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gào khóc đ i ê n cuồng. Mặc kệ đây là mơ hay thật, tôi chỉ biết tôi rất nhớ anh, hai năm tròn, bảy trăm ba mươi mốt ngày không được lăn lộn trong vòng, không được anh ôm hôn cưng chiều, tôi gần như đã c h ế t dần c h ế t mòn trong những ngày tháng thiếu anh ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giai Thụy thấy tôi đột nhiên khóc thảm thiết thì lúng túng ôm chặt tôi vào lòng, không ngừng vỗ về tôi như vỗ về một đứa trẻ. Còn tôi thì ngang ngược nhảy lên người anh, hai chân quấn chặt lấy thân thể như một con bạch tuộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông bế tôi lại giường, mặc kệ tôi không ngừng chùi nước mắt nước mũi vào áo anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh xin lỗi, anh…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng để anh kịp nói hết câu, tôi đột nhiên vồ tới hôn vào một anh, hôn thật nhiều thật nhiều cho thỏa nỗi nhớ mong suốt bao ngày. Đến khi khuôn mặt điển trai không còn chỗ cho tôi đặt môi lên nữa, tôi mới luyến tiếc rời đi, lắc đầu nói trong tiếng nấc nghẹn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không phải lỗi của anh, không phải… tất cả là tại em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không, là lỗi của anh. Là anh không giữ khoảng cách với đàn chị.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vẫn tiếp tục lắc đầu, nằm đè lên người anh ấy trên giường, mặt vẫn úp vào ngực anh, lí nhí nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng cãi em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giai Thụy ngay lập tức im lặng, tập chung vỗ lưng cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóc chán chê, Giai Thụy đưa giấy cho tôi lau mũi, còn anh dùng khăn nóng chườm mắt cho tôi, trong đôi mắt tràn ngập xót xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây tôi lại càng muốn khóc, tên ngốc này chỉ vì tôi khóc đến sưng mắt mà thấp thỏm không yên, nhưng lại không chịu vì mình mà sống cho thật tốt. Tôi lại nhào tới ôm chặt anh, thủ thỉ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thụy Thụy, em không có quan hệ gì với sếp của em hết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sếp của tôi là người đã tự nhận là bạn trai tôi ngày anh tự tử…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thân thể Giai Thụy đột nhiên cứng đờ, hỏi lại tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao tự nhiên em lại nói vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net