2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tại sao trước đây em lại yêu anh?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“… Câu hỏi thích hợp sau khi làm t.ì.n.h đấy nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhạt nhẽo bắt bẻ câu hỏi của anh, trên môi treo lên một nụ cười nửa miệng, nhàn nhạt. Tôi cũng chẳng biết tại sao tôi cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chỉ biết thân thể người đàn ông đang trần trụi bên cạnh tôi vì một câu đó mà trở lên cứng ngắc. Tôi cảm thấy thỏa mãn vì điều đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng biết tại sao, nhưng tôi thấy thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc lòng tôi hoá đá thật rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lúc lâu sau đó, tôi lại nghe thấy giọng anh khàn khàn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em không định trả lời sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đưa mắt nhìn anh. Khoảnh khắc này, giây phút này, chúng tôi vô cùng gần gũi, mặt đối mặt, cảm nhận hơi thở của đối phương. Nhưng đôi mắt chúng tôi đều bị che mờ, bóng đêm như một màn sương sẫm màu che khuất toàn bộ xúc cảm trên gương mặt chúng tôi, che khuất cả ánh mắt lẫn nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến nỗi thứ tôi nhìn thấy chỉ là những đường nét mơ hồ, tôi không nhìn thấy bất cứ cảm xúc gì trên mặt anh cả, cũng chẳng hiểu anh đang nghĩ gì. Chúng tôi của bây giờ, giống như hai trái tim chẳng thể thấy nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng với một kẻ trái tim đã phủ băng tuyết như tôi, tôi thích thú điều đó. Bởi vì, tôi có thể mặc sức thương tổn anh…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thật ác độc!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ừ, ác độc…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi là một người mẹ dịu dàng và là một người vợ ác độc! Trời, nghe chẳng hợp nhau chút nào…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lúc tôi im lặng, Trương Kiệt đã lặng lẽ xích lại gần tôi. Bàn tay to lớn và thô ráp của anh siết chặt eo tôi, ôm trọn thân thể trần trụi của tôi vào lòng anh, vào vòng tay to lớn của anh. Nhưng dù chúng tôi trở lên trần trụi, những vết thương thời gian mang lại đã hằn lên chúng tôi những vết sẹo. Và bây giờ, chúng thay lớp quần áo mỏng manh đang nằm rải rác trên nền nhà lạnh lẽo kia, che khuất bản chất của đôi bên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lạnh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi rùng mình, cau mày nhả ra một chữ. Rồi chán ghét đẩy đẩy lồng ngực anh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lạnh, tránh xa một chút.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bóng tối che đi đôi mắt anh rồi, mặc tôi thỏa sức thương tổn anh…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Kiệt không hề nới lỏng tay, ngược lại càng siết chặt thân thể tôi hơn, kéo tôi sát vào lòng anh. Anh đặt bàn tay to lớn vào lưng tôi, từ phía sau ấn vào giữa lưng tôi, như muốn ấn cả trái tim tôi áp vào trái tim anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gắt, nhưng giọng không lớn lắm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh làm gì vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sợ giọng nói của mình sẽ đánh thức Hiểu Hiểu đáng yêu của tôi thức giấc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ôm em, để trái tim em cảm nhận được nhịp đập của anh. Để trái tim em đau cùng anh…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Như thế thì… em sẽ không dám tổn thương anh nữa…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cảm thấy mấy lời này của anh thật hoang đường…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhạt giọng trả lời câu hỏi ban đầu của anh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không thể nào không biết được…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh chôn mặt vào giữa ngực tôi, chóp mũi động vào khe giữa hai ngọn núi. Hình như chạm cả vào cái gì đó sâu hơn… thăm thẳm trong người tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng biết sao, tâm tình của tôi dịu dần. Nhàn nhạt tiếp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chắc là vì anh rất đẹp trai, gen rất tốt?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi trả lời anh, cũng là tự hỏi mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bên ngoài kia có rất nhiều người có ngoại hình, gen cũng rất tốt…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hỏi tôi? Còn phản bác làm gì?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bởi vì nhà anh giàu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“… Tuấn Phong cũng rất giàu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuấn Phong là người đã từng theo đuổi tôi, nhưng hình như thời gian đó, tôi chỉ mải mỉm cười với anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi im lặng hồi lâu, cố nhớ ra lý do khiến tôi cùng anh bước vào lễ đường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là gì nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tự hỏi. Nhưng nghĩ mãi cũng chẳng ra, có điều gì đó, đang bị lớp sương thời gian che mờ…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bàn tay đang ôm eo tôi hung hăng siết chặt. Giọng anh trầm trầm, thống khổ có, bi thương có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thanh Thanh, em quên rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em từng nói, bởi vì anh là tên ngốc, là tên nhát gan… Chỉ cần bị em động vào khuỷu tay sẽ đỏ mặt…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em cũng từng nói… bởi vì chỉ có mình anh là nguyện vì em muốn đi bộ ngắm cảnh vào ngày bị trật chân, mà dong xe đạp suốt một quãng đường dài đằng đẵng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh dong xe đạp, em ngồi sau…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em đã từng cho anh rất nhiều bởi vì, rất nhiều…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dường như mọi thứ trên đời đều là để em yêu anh…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng bây giờ, em quên hết rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thừ người, hình như rất lâu về trước… tôi đã từng nói thế. Nhưng tôi quên rồi…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bản tính bướng bỉnh trong tôi lại trỗi dậy, tôi cười nhạt, lạnh lẽo nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dù sao cũng là chuyện của quá khứ rồi! Tôi quên hết rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mà Trương Kiệt, hình như anh cũng quên rồi… Anh là người hết yêu tôi trước! Còn tôi, chỉ là đang bảo vệ tự tôn của mình mà thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trương Kiệt muốn nói gì đó, nhưng tôi mệt rồi, không muốn nghe nữa. Tôi xoay người, nhưng không được. Chỉ có thể mặc anh ôm thế mà chìm vào giấc ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến cuối cùng, chúng tôi vẫn là những con nhím. Càng lại gần, càng khiến đối phương đau đến tê tâm phế liệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
@Mốc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
#Xin_nguồn_ảnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net