Thông tin chương 2: Chương 2
Tên truyệnLối Rẽ Cuối Cùng
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiHiện Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường, Sủng
Số chương12
Chương số2
Tiêu đề chươngChương 2
Tóm tắt chươngTừ đó, chúng tôi bên nhau, và tôi cảm nhận được tình yêu của anh dành cho tôi. Anh luôn nhớ những sở thích của tôi, từng món ăn tôi thích hay không thích, từng thói quen của tôi. Dù tôi có tăng ca đến...

Lối Rẽ Cuối Cùng: Chương 2

Từ đó, chúng tôi bên nhau, và tôi cảm nhận được tình yêu của anh dành cho tôi. Anh luôn nhớ những sở thích của tôi, từng món ăn tôi thích hay không thích, từng thói quen của tôi. Dù tôi có tăng ca đến khuya, anh luôn kiên nhẫn đợi tôi, đưa tôi về nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vào những ngày lễ, anh không quên tặng tôi những món quà đầy tâm ý. Anh công khai tôi trên trang cá nhân, tự hào giới thiệu tôi với bạn bè, người thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Các bạn của anh luôn trêu đùa: "Người trước trồng cây, người sau hưởng bóng. Sơ Đường, cậu chính là kiểu đúng người đúng thời điểm đó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Với Lục Nghiêu, cậu là thành quả của một quá trình rèn luyện và kiên nhẫn đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng tôi không bao giờ bận tâm. Dù họ có nói gì đi nữa, tôi biết mình không phải là sự thay thế cho bất kỳ ai. Tôi và Dư Lộc hoàn toàn khác biệt, cả về ngoại hình lẫn tính cách. Hơn nữa, tôi cảm nhận rõ ràng tình yêu chân thành mà Lục Nghiêu dành cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Và sau ba năm bên nhau, anh ấy kiên quyết cầu hôn tôi, chẳng ngần ngại dù bao nhiêu sóng gió đã qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi từng nghĩ rằng tình yêu của chúng tôi sẽ kết trái ngọt, sẽ trọn vẹn, chẳng có gì có thể phá vỡ được. Nhưng ngay lúc này, hiện thực lại giáng xuống tôi một đòn đau đớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dư Lộc thản nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi, giống như thể cô ấy chẳng hề để ý đến bầu không khí căng thẳng. Cô ấy nhẹ nhàng rút ra một chai nước hoa từ trong túi và đưa cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Quà cưới, mùi này cực kỳ sang trọng, tôi đã dùng suốt bảy tám năm nay rồi." Cô ấy cười tít mắt, vẻ mặt tỏ ra rất tự nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không thể phủ nhận, cô ấy quả thực là người khéo léo và đáng mến. Ngay cả món quà cưới, cô ấy cũng tặng cho tôi, không phải Lục Nghiêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhận lấy quà, cảm ơn cô ấy. Cô ấy không dừng lại ở đó, mà còn lôi điện thoại ra, thêm WeChat của tôi vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Sau này nếu bị ức hiếp, nhớ méc tôi nha." Cô ấy nói đùa, nhưng ánh mắt lại rất chân thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Dù tôi và Lục Nghiêu là thanh mai trúc mã, nhưng tôi không làm bà cô bên chồng đâu. Nếu có chuyện gì, tôi nhất định sẽ đứng về phía cậu!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời nói của cô ấy khiến đám bạn xung quanh vỗ tay rào rào. Họ tán thưởng sự hài hước và sự thoải mái của cô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không hổ là đại tỷ của chúng ta, vẫn ngầu như ngày nào!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dư Lộc dừng một chút rồi quay sang nhìn về phía Lục Nghiêu, đang ngồi bên kia, không khỏi tò mò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Này, sao vậy, ba năm không gặp mà cậu ít nói thế?" Cô ấy hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mọi ánh mắt trong phòng dồn vào ba chúng tôi, những ánh mắt mong đợi một tình huống thú vị. Lục Nghiêu như bị mắc kẹt, hai vành tai anh đỏ bừng, và anh không dám nhìn Dư Lộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net