Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnLÝ UYỂN ĐÌNH CHI
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiCổ Đại, Ngôn Tình
Số chương15
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chương3.Phụ thân lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng đành đồng ý để Cố Đình Chi cầu hôn. Ông có hàng trăm cách để ép Cố Đình Chi rời đi, nhưng hắn lại không biết xấu hổ, đe dọa rằng nếu bị đánh đuổi...

LÝ UYỂN ĐÌNH CHI: Chương 3

3.Phụ thân lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng đành đồng ý để Cố Đình Chi cầu hôn. Ông có hàng trăm cách để ép Cố Đình Chi rời đi, nhưng hắn lại không biết xấu hổ, đe dọa rằng nếu bị đánh đuổi, hắn sẽ tung tin phụ thân ta ép nữ nhi đến mức phải t,ự v,ẫ,n.Phụ thân là người rất coi trọng thể diện. Nếu không ai đồn thổi, ông còn che đậy được, có thể nói là do ta t,ự s,á,t vì xấu hổ. Nhưng nếu chuyện bị lan truyền, khó tránh việc bị người đời khắt khe nói rằng ông bạc đãi nữ nhi của phu nhân lúc trước.Sau khi cân nhắc kỹ càng, ông cho rằng gả ta cho Cố Đình Chi vẫn tốt hơn nhiều so với tự làm mình mất mặt. Thế nên ông quyết định cắt giảm phần lớn của hồi môn mà ta vốn được mang về Ngụy gia."Ngụy gia không chê bai chúng ta, đã quyết định đổi ý cưới muội muội ngươi.”"Cơ nghiệp của Ngụy gia lớn mạnh vô cùng, ngươi lại gả cho một tú tài nghèo thì mang theo nhiều của hồi môn để làm gì? Chi bằng để lại cho muội muội của ngươi đi!"Lời này nghe đúng lý hợp tình thật đấy, nhưng rõ ràng tất cả chỉ vì muội muội của ta mà thôi!Lòng ta như bị ai đó khoét một lỗ thật lớn, vết thương đau đớn cứ như vậy mà bị gió lùa vào, những lời ta thốt ra cũng giống như tẩm độc."Phụ thân cần gì phải che giấu? Của hồi môn vốn là của mẫu thân ta để lại cho ta. Khi Nghiêm thị còn đang làm thiếp, ngay cả tự nuôi sống bản thân cũng khó, giờ lại trơ mắt dòm ngó của hồi môn của ta, chẳng qua vì thấy ta không nơi nương tựa mà thôi!"Phụ thân bị nói trúng tim đen, mặt mũi không khỏi có chút túng quẫn khó coi."Lý Uyển! Đó là mẫu thân của ngươi và muội muội ngươi! Sao ngươi có thể nói ra những lời như vậy?"Ta cười cay đắng."Bài vị của mẫu thân ta vẫn còn thờ trong từ đường. Còn muội muội ư, trừ khi nàng nhận mẫu thân ta làm mẫu thân của mình, gọi Nghiêm thị một tiếng di nương, vậy thì lúc ấy ta sẽ để lại một nửa của hồi môn cho nàng! Sao hả?"Dĩ nhiên là phụ thân không đồng ý.Sau khi đàm phán thất bại, vài ngày sau, ông bảo kho bị cháy, nhiều đồ đã bị thiêu rụi. Ta thực sự mệt mỏi với những trò này, lập tức viết thư cầu cứu Cố Đình Chi. Hiện giờ, ta bị phụ thân giám sát nghiêm ngặt, không thể bước ra khỏi cửa dù chỉ là nửa bước.Từ khi Liễu Nhi bị đánh chet, ta chẳng còn ai để cậy nhờ tin tưởng. Ngay cả bức thư này, ta cũng phải hối lộ bằng bạc, lấy cớ bày tỏ nỗi nhớ với vị hôn phu mới có thể được gửi đi.Cố Đình Chi thoải mái thong dong bước vào, nói thẳng rằng muốn xem danh sách của hồi môn của ta.Phụ thân ta tức giận, nói: "Đời nào có chuyện nhà trai vội xem của hồi môn của nhà gái như thế?"Cố Đình Chi điềm tĩnh đáp:"Xin nhạc phụ minh giám, nhà ta nghèo khó, chỉ trông chờ vào của hồi môn của thê tử để sống. Ta không thể không xem trước thật cẩn thận được hay sao.”Nhân lúc đó, ta cũng lấy danh nghĩa của hắn để chạy ra ngoài. Danh sách của hồi môn thiếu đi rất nhiều thứ, ta chỉ ra từng món một, phụ thân ta đứng một bên mặt mày tối sầm, nhưng ta chẳng chút e sợ. Đến khi ta chỉ ra hết những món đồ bị thiếu, phụ thân giận đến mức hận không thể giet chet ta ngay tại chỗ.Nhưng ta sẽ không để ông có được cơ hội đó."Phụ thân, những thứ này ta sẽ không đòi lại nữa."Thấy ta ngoan ngoãn như vậy, vẻ mặt ông cũng dịu đi đôi chút. Ông vừa định khen ngợi ta vài câu, thì lại nghe ta nói thêm:"Những đồ đó ta không cần, người cứ quy đổi theo giá thị trường rồi đưa bạc cho ta là được. Nhà tướng công nghèo khó, phu thê chúng ta thích bạc hơn nhiều!"Nói xong, ta và Cố Đình Chi nhìn nhau mỉm cười, hoàn toàn không vì nghèo khó mà cảm thấy xấu hổ. Cố Đình Chi lại càng mặt dày hơn nữa, hắn lập tức vươn tay tới trước mặt phụ thân ta:"Nhạc phụ đại nhân, ngài cũng không muốn ta ra ngoài nói nhăng nói cuội chứ?"Thời buổi này, thanh danh của nữ nhi là quan trọng nhất. Nhưng nam nhân nuốt của hồi môn của nữ nhi do chính thất để lại còn mất mặt hơn nhiều. Thế nên, phụ thân ta nghiến răng nghiến lợi đi vào phòng thu chi lấy ra hai ngàn lượng ngân phiếu đưa cho ta.Của hồi môn mẫu thân ta để lại đa phần là đồ cổ, thư họa từ ngoại tổ phụ truyền xuống, giá trị của chúng đâu chỉ là hai ngàn lượng bạc!Vì muốn giành vinh quang cho Lý Nhàn mà phụ thân ta và Nghiêm thị đúng là không từ bất cứ thủ đoạn nào. Nhưng không sao cả. Ta đã nghĩ thông suốt rồi, những thứ đó đều không còn quan trọng nữa.Quan trọng là ta phải sống tốt cuộc đời của mình.4.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày hôm ấy ta xuất giá, Lý Nhàn dựa theo quy củ đến tặng thêm trang sức cho ta. Nàng tặng ta một bộ trang sức bằng vàng ròng nhưng chỉ là một lớp vàng mỏng, nhìn có vẻ hoành tráng nhưng thực chất chẳng có giá trị là mấy.Ta không để ý đến nàng. Từ nhỏ, muội muội này đã luôn tìm cách tranh giành tình yêu thương của phụ thân. Từ quà gặp mặt mà họ hàng gửi biếu đến việc ta ăn nhiều một chút, nàng ăn ít hơn một chút, tất cả đều là chuyện được nàng tính toán cẩn thận. Nàng rất thích khóc, nhưng không phải khóc lóc vô lý, mà luôn gãi đúng chỗ ngứa khiến cho phụ thân càng thêm yêu thương, chiều chuộng nàng.Giống như hôm nay, nàng lại bắt đầu giả mù sa mưa mà khóc lóc."Tỷ tỷ, tỷ muội chúng ta sắp xuất giá, không biết khi nào mới có thể đoàn tụ cùng nhau."Lý Nhàn khóc rất chân thành, khiến người khác tưởng như nàng thật sự không nỡ rời xa ta.Ta hừ nhẹ một tiếng, liếc nàng một cái rồi nói: "Không sao đâu, người mà muội lấy là anh rể lúc trước của muội, nếu muội không ngại, lúc nào ta cũng có thể đến Ngụy gia thăm muội. Dù gì thì gia cảnh Cố gia cũng bần hàn, không có nhiều quy củ ngăn không được ra khỏi cửa như ở đây đâu.”Thấy nàng lau nước mắt, tròng mắt không ngừng đảo qua đảo lại, ta lập tức bổ sung thêm một câu: "Dù sao ta cũng quen thuộc với Ngụy gia cả rồi!"Nàng lập tức im bặt.Trước đó, Ngụy Hành đã gửi cho ta một lá thư, trong đó viết rõ lệnh nhà khó cãi. Chuyện đều do phụ mẫu quyết định, hắn không thể làm trái lời.Cuối thư, hắn còn viết thêm một câu: 【Uyển Nhi, lòng ta có nàng.】Ta đọc xong cảm thấy buồn cười, liền đáp lại: 【Lúc ta xuất giá, tốt nhất là ngươi nên tặng thêm chút tiền biếu thì hơn!】Ngụy Hành sẽ không lải nhải thêm bất cứ điều gì nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net