Thông tin chương 3: Chương 3
Tên truyệnMang Thai [Đồng nhân Ma Đạo Tổ Sư - Vong Tiện]
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiĐam Mỹ, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Tu Chân
Số chương100
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3
Tóm tắt chươngĐêm đó, bọn hắn không triền miên quá lâu vì Lam Vong Cơ muốn hắn ngủ sớm, từ trước đến nay y thường dung túng hắn, nhưng sáng hôm sau không cho phép hắn ngủ đến mặt trời lên cao nữa, mà ôn nhu gọi hắn...

Mang Thai [Đồng nhân Ma Đạo Tổ Sư - Vong Tiện]: Chương 3

Đêm đó, bọn hắn không triền miên quá lâu vì Lam Vong Cơ muốn hắn ngủ sớm, từ trước đến nay y thường dung túng hắn, nhưng sáng hôm sau không cho phép hắn ngủ đến mặt trời lên cao nữa, mà ôn nhu gọi hắn dậy không cho phép cự tuyệt, mạnh mẽ đánh thức hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện nhắm mắt như thường, Lam Vong Cơ cũng mặc kệ, một tay y ấn lấy vùng đan điền đem linh lực truyền vào trong cơ thể, giúp hắn đả thông kinh mạch. Linh lực dâng trào trong cơ thể, vô luận như thế nào Ngụy Vô Tiện cũng không thể nào ngủ được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vốn cho là Lam Vong Cơ nhất thời cao hứng muốn giúp hắn tu luyện, một hai ngày sẽ đâu vào đấy, nhưng Hàm Quang quân thế mà sáng nào cũng kéo hắn dậy sớm, giúp hắn tu luyện trọn vẹn đã qua bảy ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không những thế, ăn uống, ngủ nghỉ, các mặc trước kia toàn tùy theo ý hắn. Nhưng bây giờ Lam Vong Cơ bỗng nhiên như biến thành một người khác, đối với hắn cái này không tốt, cái kia không tốt, hắn cảm thấy giống như mình đang nằm mộng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày tiếp theo, Ngụy Vô Tiện vừa đi vừa suy nghĩ: không được, Lam Trạm tóm lại là quá cẩn thận rồi, ta đâu phải là pha lên dễ vỡ, không thể để y muốn làm gì thì làm, ta nói gì y đều cự tuyệt, vậy là ý gì a?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trở lại Tĩnh thất, nghĩ thầm: lần này phải nói rõ ràng với y, nhưng còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, thì liền ngửi thấy mùi thơm của thức ăn từ trong phòng bay ra, mở cửa bước vào, đập vào mặt là một bàn đầy thức ăn các món. Hắn ngẩng đầu lên, quả nhiên là Lam Vong Cơ vì hắn mà chuẩn bị kỹ càng cơm tối, tất cả đều là món hắn thích ăn, nhưng cũng có một vài món ăn thanh đạm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện rất cảm động không nói nên lời đứng ngẩn ngơ nhìn người kia, Lam Vong Cơ kéo ghế, nói:”Ngồi”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn ngồi xuống ghế, khuôn mặt anh tuấn mỹ mạo lại thêm phần dịu dàng, Nguỵ Vô Tiện tất nhiên chỉ ăn những món mà mình thích, trong chén toàn là thức ăn cay. Lam Vong Cơ thấy thế, dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào chén cho hắn, rau xanh, cải trắng, sau đó nói: “không được kén ăn”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện biết y muốn tốt cho hắn nên cũng không nói gì, nhưng thật sự quá nhiều, cả một chén đầy làm sao mà ăn, thế là hắn gấp thức ăn bỏ vào chén Lam Vong Cơ, Lam Vong Cơ lại gấp bỏ trở về chén của hắn, cứ qua lại mấy hiệp, Lam Vong Cơ rốt cuộc ngẩng đầu nhìn hắn một chút, ánh mắt như muốn nói: không ăn, hay muốn ta bón.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nguỵ Vô Tiện: “…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện chỉ còn cách cố gắng ăn hết đống thức ăn kia, Lam Vong Cơ lần này không gấp bỏ vào chén mà trực tiếp đúc luôn vào miệng hắn. Ngụy Vô Tiện hai má phòng phòng, hắn để đũa xuống, dùng tay đẩy chén ra, biểu lộ thái độ nghiêm túc, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lam Trạm, ngươi không cần phải như vậy, ta … ta …”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ cũng buông đũa xuống, nghiêm túc nhìn hắn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Làm sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lam Trạm, ta thực không phải là dạng yếu ớt đến nỗi cần người hầu hạ, ta có thể tự ăn a.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ biết hình như mình cũng hơi quá mức với hắn, nên im lặng không nói gì, Ngụy Vô Tiện quan sát thần sắc của y, biết là y có chuyện gì không muốn nói, cuối cùng không nhịn được hắn nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

” Kỳ thật Lam Trạm, ta không biết mấy ngày nay là có chuyện gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đã lỡ mở miệng dứt khoát một lần nói cho rõ, rèn sắt khi còn nóng thế là hắn trực tiếp nói luôn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Ta hiện tại đã có kim đan, cho dù không được như ý muốn nhưng cũng không đến nỗi nào, một chút lạnh, một chút hắt xì hơi, một sợi tóc trắng, thì đã làm sao, ta biết ngươi là quan tâm ta, vì ta mà che mưa chắn gió nhưng ngươi làm vậy ta thực sự không chịu được, ngươi đừng quá lo lắng, phàm là con người sao có thể tránh khỏi ốm đau bệnh tật, miễn là vui vẻ lạc quan là được, đừng quá câu nệ sự tình sẽ làm cả hai khó chịu thêm”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nói thêm: “Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ thần sắc hơi động, không biết nên nói gì, Ngụy Vô Tiện thấy y im lặng, lại nghĩ đến chuyện hôm trước Lam Vong Cơ nói về kim đan của hắn, nên cho là Lam Vong Cơ vì chuyện này mà lo lắng, hắn nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lam Trạm, lần trước ngươi nói kim đan của ta tu luyện còn chưa đủ, có phải là chuyện này? Vội vã như vậy làm gì. Chúng ta hiện tại không phải quá tốt rồi sao, tu luyện thì từ từ cũng sẽ thành công, Ngụy Anh của ngươi lợi hại như vậy thì cần gì phải vội vã a, quan trọng là tâm tình phải thoải mái ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ trầm mặc một lúc, rốt cuộc mở miệng, hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Như thế nào mới tính là thoải mái?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngụy Vô Tiện nâng tay ôm lấy bờ vai y, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngươi còn không hiểu ta? …Ở cạnh ngươi, có rượu ngon cùng mỹ thực, sao đó ngủ một giấc thật ngon rồi thức dậy, thế là thoải mái.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ khẽ rũ mắt xuống, thấp giọng, nói: “Tốt.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế là đâu lại vào đấy đúng như ý muốn của hắn. Đêm đó trước khi ngủ, Lam Vong Cơ cũng không như mấy ngày trước mà cẩn thận xem xét kim đan của hắn nữa. Ngụy Vô Tiện nắm tay y kéo lên giường, không nói tiếng nào đã đè lên người y, hắn biết mấy ngày qua Lam Vong Cơ để cho hắn nghỉ ngơi nên không muốn nhiễu loạn, nhịn đến hôm nay thật không dễ dàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ ngẩng đầu đặt một nụ hôn lên trán hắn, môi khẽ cong, người nằm trên thân thì cứ cười híp mắt, y chợt nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngụy Anh, nếu thấy khó chịu trong người, phải nói với ta.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ta thì có gì khó chịu a…Nhưng lúc này thì thật là hơi khó chịu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ở đâu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn dùng tay chỉ vào môi:”Ở đây, ngươi hôn ta, ta liền hết khó chịu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sao đó lại hì hì cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoài phòng sắc trời đã tối, ánh trăng cong cong như chiếc thuyền trôi trên sông sống động vô cùng, thế gian ban đêm bình thản mà yên tĩnh, nhưng trong Tĩnh thất lại một phen ý loạn tình mê. Lam Vong Cơ xoay người, một bàn tay đỡ sau gáy, một tay chậm rãi vuốt ve vòng eo tinh tế của hắn, đôi môi nhàn nhạt không ngừng khép mở một nụ hôn ngọt ngào rơi xuống, mút lấy cánh môi mềm mại. Ngụy Vô Tiện khẽ mở miệng đón lấy đầu lưỡi ướt át có chút run rẩy của Lam Vong Cơ, yết hầu tràn ngập dục vọng nhấp nhô, là yêu thương, là trân quý, muốn hòa tan thành một thể. Y muốn làm hắn hạnh phúc, làm hắn thoải mái, muốn hắn cảm nhận được bản thân yêu hắn nhiều biết nhường nào, đã ở trên giường thì dù có là thần tiên cũng không thể nào đoan đoan chính chính được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ ngậm lấy vành tai hắn, hơi thở nóng ấm cùng đầu lưỡi lướt qua làm Ngụy Vô Tiện không khống chế được run nhẹ, như có một dòng điện chạy dọc theo sống lưng. Tính khí đâm nhẹ vào cửa huyệt mềm mại, chỉ là nhẹ nhàng chứ không sâu, giống như nốt nhạc dạo đầu cho bản giao hưởng dài triền miên vô tận, cả hai đều thở dốc có chút dồn dập. Lam Vong Cơ cố kìm nén không thể lập tức đi vào sâu bên trong vì y biết làm vậy hắn sẽ rất đau, y không muốn làm cho người y yêu thương phải chịu đau đớn thêm một lần nào nữa, cứ như thế từ từ chiếm hữu từ từ tiến sâu, khiến cho nam nhân ngày đêm yêu thương chặt chẽ bao phủ lấy y, mút lấy y.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngọn lửa yêu thương trong thân thể quá nóng bỏng, quá cuồng nhiệt, trong mơ màng Lam Vong Cơ khẽ gọi hắn “Ngụy Anh ” Giọng y run run, người trước mắt y là thật, y yêu hắn, muốn hắn, không chấp nhận lại mắc đi hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lam Vong Cơ bế hắn lên, ôm chặt trong lòng, để hắn ngồi lên bụng mình, nhìn gương mặt tuấn tú kia sau đó vươn tay sờ lên khóe môi, hôn thật sâu muốn có sự ấm áp ngọt ngào trên đôi môi, trên đầu lưỡi, trong khoang miệng của người kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhiều đêm hoan ái như vậy nếu Ngụy Vô Tiện có thể mang thai chắc sớm đã sinh cho y không biết bao nhiêu đứa trẻ rồi. Đâm rút càng dồn dập phát ra tiếng chép chép của hạ thân va vào nhau, tay y vuốt ve vòng eo căng chặt không buông, một tay chuyển từ eo qua phần bụng của hắn, một nguồn linh lực truyền vào bên trong giúp kim đan trở nên mạnh mẽ, nếu Ngụy Vô Tiện không thể dậy sớm để tu luyện thì xem ra hình thức này cũng có thể gọi là song tu, một công đôi chuyện thật hoàn hảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mồ hôi rịn ra thấm ướt trán, môi rên lên thành tiếng, ấm áp trong lòng càng dâng lên cuồn cuộn, một lần nữa y để Ngụy Vô Tiện nằm xuống, tính khí to lớn lợi hại chậm rãi mở cánh hoa, sau đó mãnh liệt đi vào, Ngụy Vô Tiện a lên một tiếng, hắn run người, nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

”Lam Trạm…. Lạm Trạm… từ từ… ”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng hắn khàn khàn như đang khát khô cổ, môi lại bị phủ lấy truyền một chút ướt át, dịu dàng như an ủi, như xoa dịu trấn an, tính khí cứng rắn đâm mút làm eo hắn mềm nhũn, mồ hôi thấm ướt hai tấm lưng trần trụi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Những năm tháng xa cách không còn, những thứ kia chỉ là mộng ảo, hiện tại Ngụy Vô Tiện là của y, Di Lăng lão tổ là của y, Ngụy Anh cũng là của y, tất cả thuộc về y. Ngụy Vô Tiện bao lấy y, y ở bên trong hắn, xâm chiếm hắn cắm sâu trong nhục thể của hắn, vuốt ve hắn, tính khí cứng rắn nóng ướt của y được bao bọc mút vào cẩn thận, ngậm lấy triền miên ấm áp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thân thể Ngụy Vô Tiện cũng nhớ y, cũng khát khao y, cũng muốn có y, muốn được Lam Vong Cơ xâm nhập, muốn được triền miên trong ái dục mà người kia mang lại. Hắn quá mức si mê kích thích và khoái cảm, lúc bị đâm sâu hơn sinh ra cảm giác nhói đau mà nhíu chặt lông mày, hơi thở càng nặng nề.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Động tác đi vào rút ra càng lúc càng kịch liệt, nghe thấy tiếng thở dốc mỗi lúc dồn dập hơn, Lam Vong Cơ dường như có chút không khống chế nổi, tiếng thở dốc trầm thấp vỡ vụn giữa răng môi bật ra. Thanh âm kia nghẹn trong họng rất nhẹ, càng trở nên kích động đi sâu vào trong cơ thể Ngụy Vô Tiện. Sau đó dùng bờ môi ẩm ướt ngậm chặt lấy môi hắn, hôn kịch liệt. Giống như mỗi lần hoan ái y đều muốn bù đắp cho hắn, bù bắp mười ba năm xa cách, mười ba năm thống khổ của cả hai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiếng rên rỉ vỡ vụn: “Um a… a… a… ư… Lam… Trạm…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thân thể trần trụi dán sát nhau dây dưa như keo sơn, Lam Vong Cơ cúi đầu hôn lên trán ướt đẫm mồ hôi của hắn, chân Ngụy Vô Tiện kẹp bên eo y, không ngừng run rẩy. Lam Vong Cơ ôm chặt hắn rên lên một tiếng, theo đó là dòng tinh dịch mạnh mẽ hữu lực bắn ra, đi sâu vào hậu nguyệt, cả hai ôm nhau. Qua rất lâu trong bóng đêm họ vẫn ôm nhau như không hề muốn tách rời, để chứng thực bọn hắn là của nhau không gì có thể thay đổi được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net