Thấy tôi không nhận, nó chẳng nói chẳng rằng, mạnh tay choàng áo lên người tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hứa Thanh Thanh, về nhà ăn cơm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngớ người, rồi bật cười xoa đầu nó:“Ấy, con trai lớn rồi, biết nấu cơm cho mẹ nữa cơ à!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Yến Lễ quay mặt đi:“Đừng gọi tôi là con trai. Hứa Thanh Thanh, sao chị phiền thế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mấy gã đàn ông xung quanh nhìn tôi rời đi, huýt sáo:“Chị Thanh đi đâu thế, hát thêm bài nữa đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi định cười đáp lại thì thấy Thẩm Yến Lễ mặt đen như than, quay đầu trừng mắt nhìn bọn họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ ngẩn ra vài giây, rồi phá lên cười:“Chị Thanh nuôi được sói con à!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Yến Lễ phớt lờ họ, kéo tôi rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa ra ngoài, một cơn gió lạnh khiến tôi rùng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời tiết chết tiệt, y hệt trái tim mấy gã đàn ông tồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hứa Thanh Thanh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghe giọng nó hơi khàn, chìm trong bóng tối:“Sau này đừng đến đây nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngớ người, lắc đầu:“Không được đâu. Với cái mức lương dưới bốn triệu mỗi tháng của tôi, không làm thêm ở đây, cả hai chúng ta chỉ còn nước húp gió Tây Bắc thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy tôi ăn ít lại.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hả?” Tôi quay đầu nhìn nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mái tóc cậu thiếu niên rối bời trong gió, đôi mắt yên tĩnh như mặt nước, nghiêm túc nói:“Tôi có thể ăn ít đi, chị đừng đến đây nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đợi sau này lớn lên, tôi sẽ cố gắng kiếm tiền, Hứa Thanh Thanh, tất cả cho chị tiêu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thằng nhóc! Chỉ cần câu này của cậu là đủ rồi!Tôi nuôi cậu đúng là không uổng phí!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười đến rung cả người, vừa cười vừa đưa tay xoa đầu nó:“Thẩm Yến Lễ nhà tôi sao lại đáng yêu thế này chứ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi tai trắng ngần của Thẩm Yến Lễ lập tức ửng hồng, nó tránh tay tôi như tránh tà, không nhìn tôi thêm:“Về nhà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được được, chúng ta về nhà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuyện đó cuối cùng vẫn chẳng đi đến đâu.Dù ngoài mặt tôi đồng ý với nó, nhưng tiền thì vẫn phải kiếm, thế là tranh thủ lúc nó đi học tối, tôi lén chạy đến quán bar.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cơm, gạo, dầu, muối, nước tương, trà… không có tiền thì tất cả đều thành số không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Haizz, ước gì nỗi lo của tôi ít như số tiền trong tài khoản.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vào sinh nhật 17 tuổi của Thẩm Yến Lễ, tôi tặng nó một chiếc đồng hồ điện thoại thông minh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái này!” Tôi hào hứng giới thiệu chức năng của chiếc đồng hồ.“Có thể gọi điện, còn có thể vào WeChat, QQ, cả Zhihu nữa!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Yến Lễ im lặng một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con còn có thể cho các bạn gái số điện thoại của mình! Con đẹp trai thế này, chắc chắn nhiều người theo đuổi! Yêu sớm cũng được, miễn là không ảnh hưởng đến thành tích học tập!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó quay mặt đi:“Con không yêu sớm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chống tay lên hông, nghiêm túc nhìn nó:“Mẹ đây rất thoải mái, con cũng có thể dẫn bạn gái về cho mẹ xem.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thẩm Yến Lễ mặt đỏ như gấc, bướng bỉnh:“Con không yêu sớm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net