Lục Trầm Uyên gật đầu.Anh lại gần rồi đưa chiếc hộp trong tay cho Tô Hiểu.Không giống với những chiếc hộp trước đây, chiếc hộp này giống như hộp gấm thời cổ đại.Tô Hiểu tò mò mở ra.Trong hộp gấm là một chiếc trâm cài.Chính là chiếc mà Tô Hiểu vẽ trong bản thảo hôm trước.Toàn bộ chiếc trâm được làm bằng vàng, đầu trâm là những bông hoa tinh xảo được chạm khắc từ ngọc bích, xung quanh cũng được khảm vài chiếc lá và có dây vàng rủ xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(Minh hoạ)Giống y hệt với những gì cô nói cho Lăng Diệp nghe.Lục Trầm Uyên vậy mà đi hỏi Lăng Diệp, còn thật sự làm ra một chiếc trâm cài y như cô yêu cầu.Lục Trầm Uyên: “Quà nhận lỗi vì lần trước nhìn nhầm bản thiết kế của cô.”So với chiếc đồng hồ kim cương lần trước thì Tô Hiểu rõ ràng thích cái trâm này hơn. Cô ngẩng đầu lên cười, “Cảm ơn, tôi rất thích.”Mỗi lần tặng quà cho Tô Hiểu, cô đều mỉm cười rạng rỡ, không chút do dự bày tỏ lòng cảm ơn và khen ngợi.Điều này khiến Lục Trầm Uyên càng muốn tặng quà cho cô nhiều hơn vì anh muốn nhìn thấy cô cười vui vẻ.Sau khi cảm ơn Tô Hiểu liền chạy đến trước bàn trang điểm, cầm trâm cài lên định búi tóc.Bây giờ trâm cài đã không còn là trang sức thông dụng như thời xưa nữa, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự yêu thích của Tô Hiểu. Cho dù chỉ để nó ở nhà, nhưng chỉ cần nghĩ đến có món đồ này thì Tô Hiểu cũng rất vui.Lục Trầm Uyên bước qua cầm lấy chiếc trâm cài từ tay Tô Hiểu, bàn tay anh phủ lên mái tóc cô, nhẹ nhàng búi lên đơn giản rồi cài chiếc trâm vào cố định.Tô Hiểu kinh ngạc: “Anh còn biết búi tóc!”Lục Trầm Uyên cười không đáp.Thực ra đây cũng là lần đầu anh búi tóc, nhưng từ nhỏ anh đã nhìn thấy mẹ mình búi tóc, không chỉ mẹ mà cả bà ngoại, dì nhỏ cũng búi tóc. Vì vậy nhìn nhiều rồi cũng nhớ, không ngờ mới lần đầu thử đã thành công.Tô Hiểu hài lòng ngắm nhìn bản thân trong gương, dây vàng rủ xuống của chiếc trâm đung đưa theo chuyển động của Tô Hiểu.*Ngắm nhìn bản thân một lúc Tô Hiểu mới bỏ chiếc trâm xuống, nhẹ nhàng cẩn thận cất vào chỗ sâu nhất trong tủ trang sức của mình.Nghĩ nghĩ lại thấy chỉ để một mình mình ngắm thì hơi tiếc, lại lấy ra chụp mấy tấm ảnh định đăng lên tài khoản của mình.Nhưng chụp mấy tấm, đổi mấy góc mà vẫn chưa ưng được tấm nào.Đột nhiên, một luồng ánh sáng chiếu vào chiếc trâm.Tô Hiểu nhìn theo, thì ra là Lục Trầm Uyên bật đèn flash điện thoại lên chiếu sáng cho cô.Chụp thêm hai tấm nữa, cuối cùng Tô Hiểu cũng vừa ý.Cô đăng ảnh lên mạng xong mới cất chiếc trâm đi.Lục Trầm Uyên cất điện thoại, cởi đồng hồ ra đặt lên bàn trang điểm, cạnh chiếc vòng tay Tô Hiểu cởi ra lúc nãy.“Ngày mai là sinh nhật ba cô.”Lục Trầm Uyên đột nhiên nói, Tô Hiểu vẫn chưa kịp phản ứng lại: “Hả?”Giây sau cũng nhớ ra “ba” mà Lục Trầm Uyên nói là người nào, Tô Hiểu liền nói chuyện nhận được thiệp mời, “Ừm, thứ hai tôi đã nhận được thiệp mời rồi.”Lục Trầm Uyên do dự hỏi: “Có phải cô không muốn đi không?”Tô Hiểu không đáp.Lục Trầm Uyên: “Họ cũng gửi thiệp mời cho tôi rồi, vì hợp tác với Tô thị nên dù thế nào tôi cũng phải tham gia. Mà cô là vợ của tôi, là con gái ông ấy, cũng…..”Tô Hiểu hiểu ý Lục Trầm Uyên muốn nói.Dù có thiệp mời kia hay không thì cô cũng phải đi.Thấy Tô Hiểu vẫn không nói gì, Lục Trầm Uyên ngồi xuống, “Nếu như cô thật sự không muốn đi cũng không sao, tôi sẽ tìm lý do thoái thác.”Theo như cách nói của Lục Trầm Uyên, thực ra Tô gia không cần đặc biệt thông báo đến cô, gửi thiệp cho Lục Trầm Uyên là được.Nhưng đây lại gửi cả thiệp mời cho cô, vậy có lẽ hy vọng cô sẽ đến lắm đây.Tô Hiểu cũng tò mò họ muốn làm gì, “Tôi đi cùng anh.”Lục Trầm Uyên nhìn cô một lúc, xác định cô không có chút miễn cưỡng nào mới gật đầu, “Ngày mai sẽ có người đến trang điểm cho cô, lễ phục cũng đã chuẩn bị ba bộ, cô xem thích bộ nào thì mặc cái đó.”Tô Hiểu gật đầu.Đôi khi Tô Hiểu cảm thấy Lục Trầm Uyên quá chu đáo rồi.Trong trường hợp chưa rõ cô có đi hay không mà cũng chuẩn bị trước hết mọi thứ.Nghĩ đến mấy bài weibo đăng than thở bạn trai không chu đáo còn hay chọc tức mình của các bạn nữ mà Tô Hiểu cảm thấy may mắn.Nếu như chồng của nguyên chủ cũng là một người phiền phức thì đừng nói là hưởng phúc, đừng gây hoạ lên người cô là đã phúc đức lắm rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net