Hai người nhanh chóng tắm rửa rồi nằm xuống giường.Vừa nằm xuống, nỗi lo trong lòng Tô Hiểu lại dâng lên.Gần đây Lục Trầm Uyên thường xuyên về nhà, chắc không phải phát hiện ra điều gì rồi chứ.Lục Trầm Uyên có thể nhìn thấu cô, còn cô thì nhìn thấu không nổi Lục Trầm Uyên.Tô Hiểu cảm thấy nếu mình không hỏi thì sẽ khó chịu rất lâu.Suy nghĩ một lát Tô Hiểu quyết định vẫn nên hỏi: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Gần đây công ty không bận sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như dạo này anh rất hay về nhà.”Cánh tay đang kéo chăn lên của Lục Trầm Uyên chững lại.Anh cũng không biết tại sao, kể từ ngày hôm đó, mỗi ngày đều muốn về nhà.Ngôi nhà lạnh ngắt không chút sức sống trước đây, nhờ có sự xuất hiện của Tô Hiểu mà trở nên sôi động, náo nhiệt.Gần đây cứ đến giờ tan làm là Lục Trầm Uyên sẽ rời khỏi công ty, ngồi lên xe liền báo địa chỉ nhà theo bản năng.Hai hôm nay thậm chí tài xế còn không hỏi mà trực tiếp lái về biệt thự.Chững lại trong giây lát, Lục Trầm Uyên đáp: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Muốn ở bên cạnh Lục Hạo nhiều hơn.”Giọng nói của anh vẫn thản nhiên như thường lệ, không có gì bất thường.Không thể phủ nhận, quả thực có lý do này.Chỉ là dường như không phải lý do chính.Còn lý do chính là gì thì Lục Trầm Uyên không đào sâu.Nghe thấy câu trả lời của Lục Trầm Uyên, Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm.Không thể phủ nhận lý do này rất thuyết phục.Triệt để thuyết phục Tô Hiểu, xóa tan mọi sự nghi ngờ và lo lắng của cô.Tô Hiểu nhẹ giọng cảm thán: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy cậu ấy chắc sẽ rất vui.”Lục Trầm Uyên đột nhiên cảm thấy tim như bị bóp nghẹn lại.Đến Tô Hiểu cũng nhìn ra, cho dù anh và Lục Hạo giao tiếp có chút khó khăn, thậm chí nhìn có vẻ vô cùng xa cách, nhưng nếu anh có thể ở bên Lục Hạo nhiều hơn thì thằng bé rất vui.Anh đã sống cùng Lục Hạo hơn 10 năm, nhưng lại không nhìn ra điều này.Lục Trầm Uyên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cảm ơn cô.”Tô Hiểu xoay người, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hửm?”Lục Trầm Uyên đưa tay lên, xoa xoa tóc cô, Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngủ sớm đi, không ngủ đủ ngày mai mắt sẽ sưng.”!Vừa nghe thấy lời này Tô Hiểu lập tức quay người, kéo chăn lên, nhắm mắt: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngủ ngon.”Tô gia càng không muốn cô sống tốt, càng muốn cô cầu xin bọn họ, cô lại càng phải xinh đẹp rạng rỡ, cho họ biết mình sống tốt thế nào.Đáy mắt Lục Trầm Uyên hiện lên ý cười, cho đến khi thấy Tô Hiểu thở đều đều chìm vào giấc ngủ mới quay người.*Sáng hôm sau, Tô Hiểu dậy từ sớm.Hôm nay sẽ có người đến trang điểm, Tô Hiểu định dậy sớm chút đắp mặt nạ.Tiểu Bảo nhìn đồng hồ mới điểm 7 giờ, không nhịn được cảm thán: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô dậy sớm như vậy đấy.”Tô Hiểu đẩy cửa ra: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Gặp mặt kẻ thù thì đầu tiên phải dùng diện mạo và khí thế đàn áp hắn ta!”Cho dù cãi nhau không thắng thì sau này khi người ta nghĩ lại cũng sẽ nói, tuy cô ta thế này thế kia…. nhưng hôm đó cô ta rất đẹp.Như vậy cũng có thể khiến cho đối thủ tức phát điên.Nhận lấy tách cà phê từ tay Dư Cẩn, Tô Hiểu đi ra hoa viên, muốn hít thở không khí trong lành vào sáng sớm.Vừa lúc gặp Lục Trầm Uyên và Lục Hạo chạy bộ quay về, Lục Trầm Uyên còn khoác vai Lục Hạo.Sáng sớm trời còn se se lạnh, quần áo hai người đều ướt đẫm mồ hôi.Lục Hạo: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị, chào buổi sáng.”Tô Hiểu gật đầu: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chào buổi sáng.”Chào Tô Hiểu xong Lục Hạo liền đi tắm, lát nữa cậu còn phải đi học.Lục Trầm Uyên lấy khăn mặt vắt trên cổ lau tóc, mái tóc hơi lộn xộn, trên trán vẫn còn mấy giọt mồ hôi, còn đang mặc đồ thể thao, nếu không nói có lẽ không ai nghĩ Lục Trầm Uyên đã hơn 30 rồi.“Dậy sớm vậy?” Trong lúc nghi hoặc, Lục Trầm Uyên nhìn thấy tách cà phê đen trong tay cô mới hiểu ra.Lục Trầm Uyên: Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi, đội trang điểm có lẽ khoảng 10 giờ tới.”Ý là nếu buồn ngủ thì vẫn có thể ngủ một tiếng nữa.Nghĩ đến việc đi ngủ có lẽ sẽ không muốn dậy nữa, Tô Hiểu quyết định không ngủ nữa.Tô Hiểu đi một vòng hoa viên thì Lục Hạo và Lục Trầm Uyên cũng tắm xong.Lục Hạo mặc đồng phục trường.Mà Lục Trầm Uyên cũng thay bộ quần áo thể thao trẻ trung thành bộ vest cao cấp.Thấy Tô Hiểu đi vào Lục Trầm Uyên mới bảo giúp việc bưng bữa sáng lên.Một nhà ba người vui vẻ cùng nhau ăn bữa sáng.Ăn sáng xong, Lục Hạo và Lục Trầm Uyên đi khỏi, giúp việc cũng bắt đầu những công việc của mình.Tô Hiểu quyết định đi ngâm bồn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net