Vì nó mà tôi thu hút ánh nhìn kỳ lạ, bạn bè đặt biệt danh, chơi xấu sau lưng, thậm chí vị trí kéo cờ vốn thuộc về tôi cũng bị giáo viên giao cho bạn khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ghét cay ghét đắng cái nốt ruồi đó, vừa khóc vừa về nhà đòi mẹ cho tẩy đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai ngờ, câu vừa dứt, bà liền tát tôi một cái trời giáng — đó là lần đầu tôi thấy mẹ nổi giận đến vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Người ta cầu còn không được cái nốt ruồi may mắn này mà mày lại đòi tẩy? Mày điên rồi à? Mày muốn rước xui xẻo rồi hại cả nhà c.h.ế.t theo hả?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những lời mắng mỏ ấy như vẫn vang lên bên tai. Tôi nhắm mắt, lau khô nước mắt khóe mi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điện thoại chợt đổ chuông — là cuộc gọi từ bệnh viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin hỏi, cô có phải là Từ Chí Đệ không ạ? Là thế này, sáng nay cô vừa làm tiểu phẫu tẩy nốt ruồi ở chỗ chúng tôi, mẫu nốt ruồi đã được gửi đi xét nghiệm. Kết quả không được khả quan lắm – có nguy cơ biến chứng thành ung thư. Để đảm bảo an toàn, mời cô sắp xếp đến bệnh viện tái khám sớm nhất có thể.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cúp máy, lòng tôi ngổn ngang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái nốt ruồi mẹ tôi sùng bái gần hai mươi năm hóa ra lại là tế bào ung thư tiền ẩn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì nó, tôi bị bao ánh mắt khinh miệt, bị ghét bỏ, thậm chí có thể mất mạng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lang thang trên đường, không biết nên nói thế nào với mẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vô thức, tôi đi đến cửa tiệm vé số. Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi bước vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi trúng 1 triệu tệ (tương đương 3,4 tỷ VND), tôi vẫn ngơ ngác không dám tin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một người như tôi – bình thường đi bộ còn vấp té – mà hai lần liên tiếp trúng số, thật chẳng khác gì trúng bùa may mắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn chưa kịp vui xong, mẹ tôi lại gọi đến:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chí Đệ, mau đến bệnh viện! Em con vừa đi vệ sinh thì bị trượt ngã, gãy cả chân còn lại rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giật mình. Một lần thì có thể là trùng hợp, nhưng hai lần trúng số thì em tôi lại gặp chuyện – quá bất thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không kịp nghĩ nhiều, tôi vội vàng chạy đến bệnh viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa đến hành lang, tôi nghe thấy tiếng Chí Hào gắt gỏng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ! Mẹ chẳng nói là chờ Chí Đệ c.h.ế.t đi thì con sẽ phát tài sao? Vậy khi nào con mới được phát tài hả?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sắp rồi, đừng nóng. Chờ đến sau sinh nhật 25 của nó, cái nốt ruồi sẽ phát huy tác dụng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy sao giờ nó vẫn sống nhăn răng, còn con thì xui xẻo liên tiếp? Trước kia con đâu có đen đủi thế này?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi vỗ vai trấn an:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chắc là do nó bị thương ở mặt nên làm xước nốt ruồi, dẫn đến phản tác dụng. Đừng lo, chỉ cần nốt ruồi còn, vận may sẽ đến với chúng ta. Mẹ và ba con vẫn chờ ngày con phát tài mà!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không biết mình làm sao rời khỏi hành lang bệnh viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ thấy lòng tê tái, tim như bị d.a.o cứa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái nốt ruồi tôi bảo vệ suốt 20 năm, hóa ra là một liều t.h.u.ố.c độc tẩm mật ong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vẫn tưởng mẹ chỉ là không thương tôi, không ngờ đến tính mạng tôi bà cũng muốn lấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi xuống bãi cỏ ven đường, nước mắt cứ thế rơi mãi không ngừng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đã dốc lòng lấy lòng bố mẹ, che chắn cho em, giải quyết hết mọi rắc rối cho họ — nhưng đây là cái kết mà tôi xứng đáng sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ mãi không ra, tôi thôi không nghĩ nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu họ đã muốn lấy mạng tôi, thì tôi cũng sẽ ngừng yêu họ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không định vạch mặt ngay, tôi sẽ để họ rơi xuống vực sâu ngay lúc hy vọng lớn nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi muốn họ phải trả giá cho lòng tham của chính mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không quay lại bệnh viện ngay, mà đến trung tâm thương mại mua quà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi tôi trở lại phòng bệnh, mẹ tôi vừa đẩy xe lăn đưa Chí Hào về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy tôi đến trễ, bà nhíu mày khó chịu, chưa kịp trách thì tôi đã đưa quà ra:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, sáng nay con sai, đây là quà Trung Thu con tặng mẹ và em. Mong hai người thích.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt mẹ tôi lập tức dịu lại. Bà cười tươi, lấy sợi dây chuyền vàng đeo vào cổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chí Hào cũng hí hửng lấy đồng hồ, chụp đăng lên WeChat, sau đó hừ lạnh một tiếng coi như cảm ơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tặng quà xong, tôi không nán lại, đóng viện phí rồi rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc ra cửa, mẹ tôi hiếm hoi dặn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đi đường cẩn thận nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khựng lại, cười nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước kia tôi rất thèm khát câu quan tâm này, giờ nghe thấy chỉ thấy ghê tởm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên tàu điện, tai nghe truyền đến giọng nói quen thuộc — là tiếng mẹ và Chí Hào, qua thiết bị nghe lén mà tôi đã cài trong quà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, sao hôm nay Chí Đệ tự dưng hào phóng thế?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn vì gì nữa? Chắc nó thấy tội lỗi, sợ chúng ta không thương nó. Con bé này vốn nhạy cảm lắm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con thấy không đơn giản vậy đâu. Nó vừa bị sa thải mà vẫn giúp con trả tiền bồi thường, tiền đâu ra mà mua quà?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chắc đi vay đấy. Trước cũng vậy mà, có gì lạ? Không lẽ nó biết nốt ruồi kia là xấu nên lén tẩy đi rồi trúng số? Làm gì có chuyện đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không chắc đâu, tốt nhất kiểm tra nốt ruồi lại!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được rồi, chờ nó về nhà ăn Tết Trung Thu, mẹ sẽ lén xem lúc nó ngủ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tắt âm thanh, lòng bất an.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không ngờ Chí Hào đã nghi ngờ tôi. Đến Trung Thu, vết thương chắc mới lành, chắc chắn sẽ bị phát hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy nên, để họ tin tưởng… đúng ngày Trung Thu, tôi “vô tình” té cầu thang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gọi điện cho mẹ, chuông đổ rất lâu cũng không ai bắt máy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mở camera giám sát trong nhà, thấy một cảnh rất... “hài hòa”:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi đang bận rộn trong bếp, còn ba tôi và cậu con trai cưng thì nằm chễm chệ trên sofa như ông hoàng bà chúa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương trướcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương sauĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net