Thông tin chương 1: Chương 1
Tên truyệnMộc miên
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiLịch Sử, Xuyên Không
Số chương2
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 1
Tóm tắt chương2024 Tôi mang theo những hình ảnh hư ảo, kiếm tìm một gốc mộc miên Tôi đến thị trấn nhỏ này đúng lúc tà dương vừa buông xuống. Đó là một ngày cuối tháng Tư, thời tiết oi bức. Không biết gió đã trốn hế...

Mộc miên: Chương 1

2024Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi mang theo những hình ảnh hư ảo, kiếm tìm một gốc mộc miênĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đến thị trấn nhỏ này đúng lúc tà dương vừa buông xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đó là một ngày cuối tháng Tư, thời tiết oi bức. Không biết gió đã trốn hết ở nơi đâu, để những hàng cây ven đường cũng trở nên thinh lặng. Mặt trời đỏ rực nhích xuống sau mái nhà cao tầng, những vệt sáng xuyên qua tán lá, rọi lên tấm biển quảng cáo với màu sắc sặc sỡ, rồi rơi trên con đường trải nhựa thênh thang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đứng bên ngã ba đường, nhìn dòng người tấp nập qua lại. Thị trấn rất nhỏ, dân số cũng không quá nhiều, nhưng có lẽ bởi đang trong đợt nghỉ lễ dài, những người xa xứ trở về, nên đường sá dường như đông đúc hơn bình thường. Ô tô, xe máy qua lại liên tục, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy cuộc sống ở nơi đây không quá vội vã. Có người dẫn chó đi dạo ngang qua, gót chân đạp lên ánh hoàng hôn, rồi lướt qua mấy tán lá gạo rơi trên nền đất tạo thành những âm thanh lạo xạo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cây hoa gạo bên góc đường chẳng rõ đã bao nhiêu tuổi, nhưng hẳn cũng là một chứng nhân của biết bao thăng trầm trong lịch sử thị trấn này. Thân cây rất lớn, thời gian đi qua để lại trên đó từng vết nứt sâu hoắm, tựa như những nếp nhăn trên khóe mắt của ông cụ nơi cửa hàng ven đường. Tôi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy những tán cây đan xen trên nền trời đỏ thẫm. Có cánh chim ở đâu vụt ngang qua rồi đậu lại trên cành cây, chẳng rõ vì tổ của nó ở đó, hay cũng chỉ là một lữ khách dừng bước nghỉ ngơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ngẩng đầu, xuyên qua những tán lá rợp bóng, bất giác nhìn thấy một giấc mộng dài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết từ bao giờ, tôi vẫn thường nằm mơ. Những giấc mơ đó ngắt quãng và mờ nhạt, giống như bức ảnh cũ bị hỏng bởi kỹ thuật rửa thô sơ, chỉ còn lại mấy vệt đen loang lổ. Tôi cố gắng chắp vá những mảnh vỡ vụn nát, để rồi tìm thấy một gốc gạo đã cùng tôi đi qua tất cả những giấc mơ ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cây hoa gạo luôn xuất hiện trong những thời điểm khác nhau. Có khi là một ngày cuối xuân, hoa đỏ rực phủ rợp một khoảnh trời nhỏ. Có lúc lại là một ngày mưa bão, gió giật từng cuống lá quẳng vào không trung, chỉ có gốc cây trơ trọi vẫn kiên cường đứng vững. Thu qua đông tới, gió đã thổi bao đợt, nắng cũng lên bao mùa. Tổ chim bị mưa thấm ướt, nặng nề rơi xuống, rồi đàn chim từ đâu về lại bắt đầu xây một chiếc tổ mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chẳng nhớ tổ chim cũ đổi chủ bao lần, từng đàn chim non trưởng thành rời đi, con đường đất lầy lội chuyển thành đường trải nhựa, mấy chiếc xe đạp thô sơ cũng dần trở thành ô tô hiện đại. Nhưng cây gạo đó vẫn đứng yên nơi ấy, lẳng lặng nhìn thời gian trôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không nhớ rõ nội dung giấc mơ, cũng chẳng thể nhớ nổi cảm xúc trong những giấc ngủ chập chờn mơ màng đó. Chỉ là mỗi khi tỉnh dậy, trái tim đều trĩu nặng, tựa như muốn xác nhận, lại như muốn nắm giữ một thứ gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bởi vậy, tôi bắt đầu đi tìm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đã đi rất lâu, từ nam ra bắc, từ thành trấn đến làng quê, mang theo những hình ảnh hư ảo trong mộng, chỉ để kiếm tìm một gốc mộc miên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mãi khi đến thị trấn này, cuối cùng trái tim vẫn luôn xao động cũng bình tĩnh trở lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi biết, mình đã tìm thấy rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chàng trai, cháu muốn tìm thứ gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng nói đột ngột vang lên bên cạnh khiến tôi giật mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi quay đầu nhìn, thấy ông cụ lúc nãy vẫn ngồi ở cửa hàng bên đường đã đứng bên cạnh từ lúc nào. Ông mặc một chiếc áo xanh hơi bạc màu, quần đùi ngắn đến đầu gối, mái tóc hơi hói cũng đã chuyển thành màu trắng. Ông thấy tôi nhìn sang, liền nở nụ cười hiền lành, những nếp nhăn trên gương mặt hằn sâu thêm dấu vết của thời gian.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ ông cũng đã ngoài tám mươi rồi, tôi nghĩ, giống như bà nội tôi. Cuộc đời ông bà mang theo đau thương của cả một thời đại, rồi chắp vá lại thành từng mảnh tình thương. Những mảnh vá ấy dần được chữa lành qua thời gian, để đến khi đã liền, ông bà lại gánh đến trao cho thế hệ của tôi qua những cánh cò trong lời ru thuở nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rồi đến một ngày, ông bà theo cánh cò đi mất, còn chúng tôi cũng dần quên đi, những mảnh tình thương ấy đã từng được vá bằng máu và nước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cúi đầu nhìn chiếc lá gạo rơi dưới chân, bất giác lẩm bẩm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cháu… Cũng không biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không biết lý do, không rõ mục đích, cũng chẳng thể đoán được, số phận đưa tôi đến đây để làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chỉ biết rằng, cây hoa gạo này giống như một sợi chỉ, một đầu tôi giữ trong tay, còn một đầu đang quấn chặt những giấc mơ kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ông cụ im lặng chốc lát, rồi đột nhiên chuyển đề tài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cây hoa gạo này ở đây lâu lắm rồi, từ khi ông còn bé thì nó đã cao như vậy.” Ông dừng lại một chút, cúi người nhặt chiếc lá gạo dưới mặt đất, xoay xoay trong lòng bàn tay thô ráp, “Nó thấy nhiều thứ, cũng biết nhiều chuyện hơn chúng ta.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nghiêng đầu nhìn ông. Mặt trời đã khuất bóng, chỉ còn sót lại mấy tia nắng quạnh hiu. Đèn đường hai bên bật lên từ khi nào, ánh sáng vàng vọt rọi xuống mặt đường, rồi hắt lên đôi mắt đục ngầu do thời gian trên khuôn mặt nhăn nheo của ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng ông hơi khàn, âm thanh rung rung trong cuống họng bởi tuổi tác:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Vậy nên… cháu thử hỏi nó xem.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vô thức vươn tay, nhận lấy chiếc lá từ tay ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cây hoa gạo trước mắt bỗng cũng trở nên mơ hồ, chồng lên tầng tầng lớp lớp hình ảnh cây gạo ở các khoảng thời gian khác nhau, từng nhánh cây đan xen chằng chịt, bao vây lấy những giấc mộng xưa cũ, cuối cùng hóa thành một mảng trời đỏ rực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

1945Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hoa gạo đỏ như máu, rực như lửaĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc tôi tỉnh lại, trước mắt đã là một mảnh hoang vắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết thời gian đã trôi đến năm nào, con đường trải nhựa đã biến thành đường đất, không còn tiếng xe cộ qua lại, ngay cả hơi nóng hầm hập của mùa hè cũng đổi thành cảm giác lành lạnh vương vấn trên da. Hẳn đang là mùa xuân, bởi từ chỗ tôi nhìn lên, là có thể thấy những tán hoa gạo đỏ rực trải rộng trên nền trời xanh trong vắt. Có bông hoa theo gió rời cành, xoay tròn vài vòng trên không trung rồi rơi xuống, đáp bên cạnh bàn tay đang buông lơi trên mặt đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trên cành hoa gạo có mấy con chim toàn thân đen kịt, đôi mắt sáng quắc nhìn xuống phía tôi. Khi thấy tôi nhìn lại, chúng kêu lên một tiếng the thé, rồi vỗ cánh bay lên một cành cao hơn. Nghiêng tai một chút, lẫn trong tiếng quạ kêu còn nghe thấy tiếng gió thổi trên đầu ngọn cỏ, xao xác, nhưng lại không nghe được bất kỳ tiếng côn trùng nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hệt như một vùng đất chết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dường như tôi đang nằm dưới nền đất, cả người đau nhức, bên mũi thoang thoảng một thứ mùi ngai ngái như mùi máu, chẳng rõ là từ người tôi hay từ nơi nào khác. Cơn đau khiến đầu óc trở nên mơ hồ, ngay cả chiếc lông quạ đang rơi xuống cũng chỉ còn là một hình ảnh hư ảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rất đau, và đói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong ký ức, tôi chưa bao giờ đói như vậy, cho dù trong mấy năm sinh viên tự nuôi sống bản thân bằng những đồng tiền gia sư nay có mai không, hay là những ngày quên ăn để làm việc. Cơn đói khiến dạ dày co rút đến mức đau thắt, tạo ra những tiếng kêu vô vọng thê lương, tựa như tiếng kêu cứu không một lời hồi đáp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhớ đến chiếc bánh mì mua vội ở trạm dừng nghỉ trên chuyến xe đường dài đi về thị trấn. Vỏ bánh hơi cứng, lại nhiều vụn, mùi vị nhạt nhẽo, không chút hấp dẫn nào. Có lẽ tôi đã cắn được mấy miếng, tôi cũng không nhớ nữa, nhưng bởi quá khô mà không ăn tiếp. Lúc ấy vốn muốn bỏ đi, chỉ vì không tìm thấy thùng rác nên đành ném vào balo. Đến bây giờ đột nhiên lại khao khát được nhìn thấy nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giữa cơn đói giằng xé, mọi nỗi đau có lẽ đều trở nên nhỏ nhoi, mãi đến khi bàn chân đang đặt trên ngực tôi di mạnh một cái, mới kéo tôi ra khỏi nỗi nhớ thương chiếc bánh mì khô. Tiếng phụ nữ khóc như xé đứt ruột gan, tiếng xì xào, tiếng mắng chửi,... tất cả đồng thời chui vào màng nhĩ, nhộn nhạo và ồn ã. Tôi muốn ngồi dậy nhìn thử, lại nhận ra mình không thể cử động, cũng không thể mở miệng nói chuyện. Giống như tôi đang sử dụng cơ thể của một người khác, có thể cảm nhận tất cả đau đớn, nhưng lại không thể biết được suy nghĩ, cũng không điều khiển được cơ thể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cơ thể này hẳn đang yếu lắm, bởi “tôi” chỉ có thể nằm yên lặng, chịu đựng nỗi đau do bị dẫm lên, chẳng thể phản kháng. Có ai đó cố gắng nâng bàn chân trên ngực “tôi” ra, giọng nghẹn ngào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Xin ông tha cho nó, nó chỉ là một đứa trẻ thôi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người phía trên cười cợt và nói gì đó bằng tiếng Nhật. Tôi không hiểu tiếng Nhật, chỉ cảm thấy bàn chân trên ngực dường như ấn chặt xuống thêm một chút. “Tôi” hẳn không sống được bao lâu nữa, hai mắt mở to đối diện với những ánh nhìn thèm thuồng chờ đợi của đàn quạ trên cao, hơi thở đứt quãng yếu dần. Thì ra đây là cảm giác của người sắp chết: đau đớn, khó chịu, và không cam lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Vào khoảnh khắc hơi thở của “tôi” sắp dừng lại, thì đột nhiên có bóng người lao vào kẻ bên trên. Là một người phụ nữ, giọng người đó khản đặc, hét lên bằng một âm vực the thé:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cút đi, quân giết người!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cú va chạm của người phụ nữ đó không làm kẻ bên trên ngã xuống, nhưng lại khiến gã bị phân tâm. Gã buông chân khỏi người “tôi”, quay sang đá vào người đã ngăn cản gã. Tôi nghe thấy tiếng chửi, tiếng khóc, và cả tiếng la hét, nhưng chỉ trong chốc lát, rồi tất cả lại chìm vào yên lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Bọn nó đi rồi.” Có người nói, “Xem cô ấy và đứa bé có sao không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người vẫn luôn ngồi bên cạnh “tôi” vội vã nâng “tôi” lên. Tôi dựa vào sự nâng đỡ của người kia, đưa mắt nhìn xung quanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một lần liếc mắt này, khiến tôi nhớ suốt nửa đời về sau. Giống như một chiếc kim đâm sâu vào ký ức, rồi bị vùi lấp trong tầng tầng lớp lớp thời gian, đau đớn nhưng không thể rút ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nơi này vẫn là ngã ba đường với gốc gạo đứng chắn ngang tầm mắt, nhưng thị trấn đã không còn là thị trấn nhỏ yên bình kia nữa. Không có ánh đèn vàng trên những tấm biển quảng cáo cỡ lớn, không có xe cộ qua lại, cũng chẳng có dòng người áo quần là lượt thong thả đi ngang qua vỉa hè, mà chỉ còn một mảnh hoang vắng hiu quạnh. Mấy cọng cỏ dại mọc lan bên vệ đường, bị bánh xe thồ lăn qua lăn lại nhiều quá mà rũ xuống. Xác lá rụng không người để ý, rữa nát dưới gốc cây cùng những chiếc lông quạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Còn con người, có lẽ đã sắp không còn hình dáng của con người nữa rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có người đang đứng, có người đang ngồi, cũng có người đang gục trên mặt đất, chẳng rõ còn sống hay đã chết. Tất cả đều gầy gò đến trơ xương, không thể phân biệt nổi nam hay nữ. Quần áo của họ đã nát bươm hết cả, chỉ còn lại mấy mảnh vải rách rưới dính lỏng lẻo trên lớp da đen sạm bám sát khung xương nhô ra ngoài. Phía xa có người đang đẩy xe bò, đi một quãng lại dừng lại, lật người dưới đất lên xem còn sống hay đã chết. Có người mở mắt ngồi dựa vào bức vách đổ nát của căn nhà gần đó, xung quanh từng đàn ruồi nhặng bâu kín. Có lẽ người kia vẫn còn sống bởi ngực vẫn phập phồng lên xuống, nhưng khi chiếc xe bò dừng lại, người kéo xe cũng chẳng có thời gian xem xét, cứ thế kéo người kia quẳng lên xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ánh mặt trời xuyên qua từng tầng mây trắng, rọi lên lớp đất ẩm ướt, nhưng lại chẳng thể xua được sự tăm tối nơi đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gần chỗ “tôi” có một người phụ nữ đang nằm co quắp, chiếc khăn mỏ quạ bạc phếch rách tươm không thể chịu đựng nổi nữa mà rơi ra, để lộ mấy sợi tóc xác xơ thưa thớt trên đầu cô. Bên cạnh có một đứa bé chẳng rõ bao nhiêu tuổi, nhưng cơ thể nó bé xíu chỉ bằng một đứa trẻ hai, ba tuổi. Nó ngồi bên cạnh người phụ nữ, hai bàn tay nho nhỏ toàn xương nắm chặt vạt áo đang chìa ra ngoài của cô, ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía “tôi”. Nó không khóc, cũng không kêu gào, chỉ có đôi mắt đen nhánh thinh lặng, phản chiếu ánh đỏ rực của bông hoa gạo vừa rơi ngang qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người kéo xe bò đi ngang qua, chỉ vào người phụ nữ, hỏi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Còn sống không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có bà cụ ngồi gần đấy lắc đầu nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Không. Tội nghiệp, chắc đói quá rồi, nãy còn bị bọn giặc đá một phát nữa, không chịu nổi. Đứa con còn nhỏ thế kia!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi bất giác nhớ đến bóng người lao vào gã người Nhật, và giọng nói the thé căm phẫn của cô. Hình như người đang ôm “tôi” hơi siết tay, khiến “tôi” kêu lên một tiếng nho nhỏ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“U ơi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ “tôi” không nói gì, chỉ nắm lấy bàn tay đang vươn ra của “tôi”. Người thu xác cúi xuống muốn kéo người phụ nữ lên xe, nhưng đứa trẻ bên cạnh vẫn nắm chặt vạt áo của cô không buông, vừa nhấc người phụ nữ lên thì nó cũng bị kéo lên theo. Mẹ buông “tôi” ra, bước lại gần, nhỏ giọng nói gì đó, rồi gỡ những ngón tay của đứa bé ra, ôm nó vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ ôm đứa bé lại, đặt trước mặt “tôi”. Đôi mắt nó đen kịt, lặng lẽ nhìn chiếc xe bò từ từ đi xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đôi mắt vẩn đục của bà cụ nheo lại nhìn chúng tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chị muốn nuôi đứa bé này à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Cũng đâu thể để mặc nó được, dù sao u nó cũng cứu con cháu một mạng mà cụ.” Mẹ loạng choạng đứng thẳng người lên, giọng khản đặc nói với “tôi”, “Con dắt em đi, chúng ta về nhà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tôi” nắm tay đứa bé, nhỏ giọng gọi một tiếng “em trai”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ khoảnh khắc ấy, “tôi” có thêm một người em, còn đứa bé ấy lại có người thân trên đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đi được mấy bước, chợt nghe tiếng than nặng nề của bà cụ. “Tôi” quay đầu nhìn, thấy bà ngửa mặt lên trời, khóe môi hơi mấp máy. Giọng bà thều thào, theo tiếng quạ kêu vọng đến tận tai tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Sắp chết đói hết rồi, ốc còn không mang nổi mình ốc, đèo bòng thêm làm gì không biết?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ thoáng dừng chân, nhưng không nói gì, có lẽ cũng đã chẳng còn sức mà nói nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net