1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi nghe tin hoàng thượng trục xuất nhà họ Mộc đến sa mạc, người dân trong kinh đã bàn tán xôn xao:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sa mạc khô cằn lại ẩn đầy hiểm nguy, chuyến đi này hẳn là lành ít dữ nhiều.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nghe nói hoàng đế từng ban cho gia chủ Mộc gia một tấm lệnh bài miễn tử. Hiện Mộc gia chủ đang bệnh nặng, đoán chừng chẳng thể sống được bao lâu nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không biết ông ấy sẽ đưa tấm lệnh bài đó cho ai nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm khuya, trong ngục tù.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người đều đã ngủ say, cha ta đưa tấm lệnh bài miễn tử và một xấp tiền cho Mộc Linh Nguyệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông nhỏ giọng bảo: “Nguyệt nhi, con còn nhỏ, cha không nỡ để con đi sa mạc chịu khổ. Con cầm lấy tấm lệnh bài và xấp tiền này, tìm một gia đình ổn định mà gả vào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con có thể yên tâm sống cuộc sống của mình, gia tộc thì để chị của con lo liệu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha sắp mất, Vân Chiêu lại là trưởng nữ Mộc gia. Con bé có trách nhiệm phải chống đỡ gia tộc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc Linh Nguyệt nheo mắt lại, thoáng thấy ta đang dựa vào tường mà ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chợt, ta mở mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn khung cảnh quen thuộc trước mắt, ta nhận ra mình đã sống lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc Linh Nguyệt cất lời: “Chị, chị tỉnh rồi à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha đã đưa tấm bài miễn tử cho em và bảo rằng em nên tìm một gia đình khá giả để gả đi, nhưng em không muốn ích kỷ như vậy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc Linh Nguyệt vừa nói vừa đặt tấm bài vào tay ta, còn tiền thì giữ lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị, chị là trưởng nữ Mộc gia, nếu như Mộc gia chỉ có một người được thả tự do thì em hy vọng người đó là chị.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn Mộc gia… em sẽ bảo vệ nó thay chị!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc Linh Nguyệt nói năng hùng hồn, nhưng ta biết đó chẳng phải lời thực lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, cha ta – Mộc Minh Lễ, cũng đưa cho nàng tấm bài miễn tử và xấp tiền giấy để nàng sống sót.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn ta thì được cha giao phó trọng trách bảo vệ Mộc gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ở kiếp trước, Mộc Linh Nguyệt đã bị nhà chồng ruồng bỏ sau khi kết hôn không lâu, trở thành kẻ ăn xin không một xu dính túi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bản thân ta thì dẫn dắt già trẻ gái trai Mộc gia đi khai hoang lập ấp, đấu tranh để sinh tồn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó, ta đã đào được một mỏ vàng và trở thành thành chủ thành Mạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ta gặp lại Mộc Linh Nguyệt, nàng ấy đã đẩy ta xuống vách đá, muốn thay ta làm thành chủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp này, nàng bất chấp tất cả, đưa tấm lệnh bài miễn tử cho ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khả năng cao là nàng cũng sống lại như ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha nghe vậy thì rất tức giận: “Linh Nguyệt, đây không phải lúc để con đùa giỡn! Chuyến này bị lưu đày tới sa mạc chỉ có 1 đường sinh trong 10 cửa tử. Con được nuông chiều từ bé, sao mà gánh vác nổi trọng trách này?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói dễ hiểu thì ý cha ta là bao nhiêu khổ sở cứ để ta chịu đựng hết đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đã quá quen với việc cha ta luôn thiên vị thứ muội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mộc Linh Nguyệt kiên định nói: “Cha, chị có thể làm được thì con cũng có thể làm được!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hơn nữa, con không muốn phải rời xa mẹ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Trước đây, con luôn được mọi người chăm sóc cẩn thận. Hiện giờ Mộc gia gặp nạn, con xin thề sẽ bảo vệ gia tộc đến chế/t! Xin cha và chị thành toàn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha đang định ngăn cản, nhưng ta đã cất tấm bài đi rồi đáp: “Được, sa mạc tuy nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng rèn luyện ý chí con người. Nguyệt nhi đã kiên định như vậy, thân là trưởng nữ, chị vô cùng cảm động.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nói, ta vừa nắm tay Mộc Linh Nguyệt, nặn ra vài giọt nước mắt: “Vậy trọng trách này chỉ đành nhờ em.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị, chị mau rời khỏi nơi đây đi.” Mộc Linh Nguyệt hơi nhếch khóe môi, mừng thầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ lời nói và hành động của ta, nàng đã kết luận rằng ta không sống lại như nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không được! Vân Chiêu, mau trả lại tấm bài miễn tử cho Nguyệt nhi… khụ khụ…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha ta ho liên tục. Ông muốn giành tấm bài trong tay ta nhưng không thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta để ý thấy mọi người đã dần tỉnh lại nên mau chóng gọi quản ngục lại, đưa tấm bài miễn tử cho gã ta xem: “Thả ta ra.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi xác nhận nó đúng là lệnh bài do hoàng đế ban tặng thì gã vội vàng mở cửa phòng giam.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến khi ta rời khỏi ngục, gã lại đóng cửa lại. Phía sau vang lên tiếng chửi bới của đám người Mộc gia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vân Chiêu, sao ngươi có thể cầm lệnh bài rồi rời đi một mình!?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi nên nhớ mình là trưởng nữ Mộc gia! Ngươi làm vậy khác nào kẻ bội tình bạc nghĩa?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lệnh bài vốn nên đưa cho Nguyệt nhi. Ngươi là chị gái, không biết phải nhường em hay sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mộc gia vừa gặp nạn, ngươi đã nhanh nhanh chóng chóng lo chạy thoát, không để ý người nhà. Mộc gia nuôi dạy ngươi đúng là tốn công tốn sức!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi hèn hạ như con mẹ ngươi vậy! Không xứng với hai từ “trưởng nữ”!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vân Chiêu chỉ là một đứa con hoang, sao có thể giữ tấm bài miễn tử của Mộc gia cơ chứ!?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta quay đầu nhìn những người mà ta đã hết lòng bảo vệ ở kiếp trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước, bà nội bị bệnh nặng trên đường tới sa mạc. Chính ta đã cõng bà trên lưng, đi suốt đêm để tìm vị y sĩ đến đó dạo chơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau này, khi ta trở thành thành chủ, bà đã sống một cuộc sống an nhàn, sung sướng; cũng khi ấy ta mới biết, bà là người ép mẹ ta đến chế/t.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngoài bà ấy ra thì còn cả người vợ lẽ độc ác, giả nhân giả nghĩa của cha ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người chú bị què.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người thím mưu mô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả người cô đã bỏ chồng, về ở nhà mẹ đẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đương nhiên, cha ta sao thoát khỏi liên quan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và cả nhân vật sau màn mà ta không thể chọc vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn họ chính là đồng lõa của nhau, cùng ép chế/t mẹ ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu thứ muội đã muốn bảo vệ đám người ăn cháo đá bát này thì cứ để nàng làm đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta phải trả thù cho mẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bây giờ ta có nhiều việc quan trọng hơn phải làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta làm ngơ trước những lời chế nhạo của họ, sải bước rời khỏi ngục tù.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net