Chương 3: Không Ăn Dấm, Chỉ Uống Nước Ô MaiĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giản Mạt mị nhãn như tơ, hơi hơi kiễng chân, đôi môi đỏ mọng mê người hôn lên khóe môi Cố Bắc Thần, cười ngọt ngào nói: “Dấm quá chua… Trời nóng như thế này, em chỉ thích uống nước ô mai thôi.”“Vậy ư?” Cố Bắc Thần hơi hơi nhướng mày, con ngươi lấp lánh như pha lê đen càng thêm thâm thúy: “Thích ăn chua...” Ánh mắt anh nhìn thoáng qua bụng Giản Mạt: "Chẳng lẽ có rồi?”Giản Mạt hờn dỗi trừng mắt nhìn anh: "Em có hay không chẳng lẽ Thần thiếu gia lại không biết hay sao?”Cố Bắc Thần nở nụ cười, anh thích người phụ nữ này... Ngày thường ngoan ngoãn không dây dưa bám dính lấy anh, nhưng chỉ cần anh về đến nhà, cô sẽ lập tức làm tốt bổn phận của một người vợ.Anh luôn hỏi cô: “Giản Mạt, vì sao lúc trước em lại đồng ý gả cho anh?”Cô thành thật không chút dối trá nói: “Bởi vì em cần tiền, mà anh thì không thiếu.”Anh cần một người vợ có thể giúp anh lấy được cổ phần trong tay nhị thúc, thế nhưng một người phụ nữ ảo tưởng bắt được trái tim anh sẽ không phù hợp...Cho nên, người phụ nữ thẳng thắn ngay từ đầu chỉ cần tiền như Giản Mạt, chính là sự lựa chọn tốt nhất.Không những thế... Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, đôi mắt anh thâm sâu khó lường, môi mỏng phác họa ra độ cong tà mị.“Có muốn sinh cho anh một đứa không?” Ánh mắt Cố Bắc Thần sâu thẳm không đáy nhìn Giản Mạt.Nội tâm Giản Mạt “lộp bộp” kinh hoàng, mắng thầm: “Tên đàn ông xấu xa này lại dám dùng mỹ nam kế với cô? Đúng là không biết xấu hổ!”Cười khẽ một tiếng, Giản Mạt vô tội chớp chớp đôi mắt: “Lúc trước chúng ta đã thỏa thuận rồi mà… Em chỉ làm vợ anh thôi… Nếu muốn sinh con, vậy thì phải tăng giá rồi.”Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ nhếch, ý cười nhàn nhạt, anh cúi người hôn nhẹ lên khóe môi đỏ mọng ướt át của Giản Mạt, sau đó cất giọng trầm thấp quyến rũ nói: “Thẻ này cho em, tùy tiện quẹt... Muốn mua gì làm gì cũng được.”Trái tim Giản Mạt không chịu khống chế có chút rung rinh, người đàn ông này luôn có cách để làm cho cô phải say mê: “Chỉ cần anh có bản lĩnh lưu lại trong bụng em, thì em cũng có bản lĩnh giữ lại nó... Nhưng mà, đến lúc đó nhỡ đâu anh lại hối hận, vậy thì khổ em lắm!”Nhìn dáng vẻ yếu đuối đáng thương đó của Giản Mạt, rõ ràng biết người phụ nữ này lại đang giả vờ giả vịt, nhưng Cố Bắc Thần vẫn rất thích thú.Cố Bắc Thần nhẹ nhàng véo mũi Giản Mạt, nhàn nhạt mở miệng: “Chị cả kêu anh qua ăn cơm, em đi cùng đi.”Giản Mạt vừa nghe vậy, cả người lập tức cứng nhắc, trong ánh mắt bất giác lộ ra cảm xúc kháng cự... Tuy nhiên, chỉ giây lát đã biến mất, cô lại nhanh chóng khôi phục dáng vẻ ngây thơ vô tội.“Vâng ạ...” Giản Mạt cười quyến rũ, hơi hơi đẩy Cố Bắc Thần ra: "Vậy em lên lầu thay quần áo.”“Ừ.” Cố Bắc Thần đáp, anh buông Giản Mạt ra.Trước khi đi Giản Mạt còn bất ngờ hôn lên má Cố Bắc Thần, sau đó xoay người vui vẻ chạy lên lầu...Tuy nhiên, trong khoảnh khắc cô xoay người lại đó, tất cả ngụy trang dường như bị xét nát, lộ ra vết thương đau đớn trong tim.Ánh mắt của Cố Bắc Thần thâm thúy mà sâu sắc dán chặt vào bóng lưng Giản Mạt cho tới tận khi cô biến mất ở cửa phòng ngủ, ngay sau đó anh lập tức thu hồi ánh mắt, cầm lấy một ly rượu vang đỏ khẽ nhấp môi... Đôi môi mỏng bạc tình, dần dần lộ ra một nụ cười quỷ quyệt.Giản Mạt chuẩn bị rất nhanh, cô cởi bỏ bộ đồ đơn giản mặc ở nhà, thay vào đó là một chiếc váy tơ lụa ngắn tay cao cấp dài đến đầu gối, mái tóc đen bóng vốn dĩ buộc gọn gàng giờ cũng được thả xuống uốn lượn như sóng nước, cả người cô lập tức biến thành tiểu yêu tinh quyến rũ.“Chậc, anh lại không muốn đi nữa...” Cố Bắc Thần đột nhiên ôm chặt lấy eo Giản Mạt, xoay người đặt cô lên quầy bar, đáy mắt thâm thúy ngập tràn dục vọng.Giản Mạt đột nhiên bị hơi thở nam tính tập kích xâm chiếm, trái tim không khống chế được đập loạn nhịp...Tuy lý do kết hôn ban đầu là vì, anh cần một người vợ, còn cô thì cần tiền.Tuy nhiên, kết hôn gần hai năm, từ ngày đầu tiên kết hôn, họ đã lên giường với nhau...Lúc trước không may bị thất thân, sau đó dưới tình thế cấp bách cô cần rất nhiều tiền, cuối cùng lại có thể gả cho Cố Bắc Thần cô thật sự rất biết ơn.Ít nhất... Anh cũng không chê cô không còn trinh trắng.Ừ, dù sao cũng là vì cô luôn tỏ ra là một người yêu tiền mãnh liệt... Nhưng bất kể như thế nào, cô vẫn sẽ nỗ lực làm những việc mà một người vợ tốt nên làm.“Em thì thế nào cũng được...” Giản Mạt rũ mắt, ngón tay thon dài vẽ vòng tròn trên ngực Cố Bắc Thần: "Chỉ sợ đến lúc đó chị cả lại hiểu lầm là em cuốn lấy không cho anh đi?”Dứt lời, cô còn vô tội ngước mắt chớp chớp hàng lông mi dài.Cố Bắc Thần, nói không đi, nói không đi...Trong lòng Giản Mạt không ngừng kêu gào, có lẽ cũng bởi vì tiếng kêu gào này mà ánh mắt cô nhìn Cố Bắc Thần bất giác tràn ngập sự khẩn cầu...Sự khẩn cầu này ở trong mắt của Cố Bắc Thần, chẳng khác gì một lời mời gọi trắng trợn.“Tiểu yêu tinh...” Cố Bắc Thần cúi người, đôi môi trằn trọc dán chặt lên môi Giản Mạt, sau đó nhanh chóng đánh chiếm tất cả các giác quan trong miệng cô, quấn lấy lưỡi cô sau đó hòa làm một.Bởi vì hơn một năm ở cùng Cố Bắc Thần, hai người đã làm không ít lần, cho nên cơ thể Giản Mạt rất là mẫn cảm đối với sự đụng chạm của anh... Mà anh thì biết rất rõ những điểm nhạy cảm của cô nằm ở vị trí nào.Chỉ trong nháy mắt, hai người đã trời đất quay cuồng hòa làm một thể, xem ra rất có khả năng sẽ ở trên quầy bar mây mưa không dứt...“Tinh tinh... Tinh tinh...”Tiếng di động truyền đến không đúng lúc, Cố Bắc Thần súng đã lên nòng, chuẩn bị công kích, lại bị mạnh mẽ xen ngang.“Anh nghe điện thoại đi đã...” Giản Mạt yếu ớt nói.Cố Bắc Thần quyến luyến buông đôi môi của Giản Mạt, nhìn khuôn mặt người con gái bị anh hôn đến mức đỏ bừng, ánh mắt sâu hun hút, anh cầm lấy di động trên quầy bar, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại sau đó đặt bên tai: "Nửa tiếng nữa sẽ có mặt... Ừ... Được!”Cúp điện thoại, Cố Bắc Thần thuận tay để di động vào túi quần, sau đó giơ tay lau vết son bị lem ra trên khóe miệng Giản Mạt, giọng nói trầm ấm như tiếng đàn cello, ám muội tràn ra môi mỏng: “Buổi tối anh sẽ xử lý em sau...”Giản Mạt còn chưa kịp hoàn hồn, nhưng vừa nghe Cố Bắc Thần nói như vậy, cô lập tức cãi lại: “Thần thiếu gia đã ăn uống no say ở bên ngoài rồi, làm gì còn sức để mà xử lý em nữa?”Cố Bắc Thần cười: "Ừ, em ăn dấm như vậy, anh rất thích.”“...” Nhìn ý cười nơi đáy mắt của Cố Bắc Thần, Giản Mạt chỉ muốn chửi đổng.Con mắt nào của anh trông thấy tôi đang ghen? Tôi rõ ràng là đang châm chọc anh đó, là châm chọc chứ không phải ghen!Lúc nào cũng bị hiểu lầm, muốn cô phải làm sao đây hả?Giản Mạt bị Cố Bắc Thần nhét vào chiếc xe anh mới đổi gần đây nhất, số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có tám chiếc được thiết kế theo yêu cầu... Dù là bên ngoài hay là bên trong, chỉ có hai từ để miêu tả, đó là... Xa hoa!Nói trắng ra là xa xỉ đến mức biến thái!Rất phù hợp với bản chất của Cố Bắc Thần...Giản Mạt cố gắng dời đi sự chú ý của mình, cô không muốn nghĩ ngợi linh tinh nữa... Cô đã bí mật kết hôn với Cố Bắc Thần hơn một năm nay, chuyện gì cô cũng có thể chấp nhận được, nhưng trừ chuyện cùng anh đi tham dự bữa tiệc ở nhà chị cả Cố Từ.Cô rất sợ, cô sợ gặp phải người đó...Nghĩ đến người đó, trái tim Giản Mạt đột nhiên đau nhói.Lúc trước Cố Bắc Thần xuất hiện, cô hoàn toàn không biết anh với người đó lại có một tầng quan hệ sâu xa như vậy... Nếu biết...A, nếu biết thì sao? Không gả ư?Cô lúc ấy, còn có quyền lựa chọn sao?“Nghĩ gì thế?” Cố Bắc Thần đã không còn vẻ mị hoặc quyến rũ lúc hai người ở riêng trong biệt thự, giờ phút này anh hoàn toàn giống với những gì người ngoài nhân xét, lạnh lùng xa cách, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Giản Mạt, giống như có thể nhìn thấu nội tâm người khác: "Đang nhớ đến gã nào thế?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net