Tôi hoảng sợ hỏi: “Ông cửu, cái này…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông cửu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, bảo tôi tiếp tục.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cắn răng, cố đào tiếp. Càng đào sâu, m/áu đen trào ra càng nhanh, lượng cũng ngày một nhiều, chỉ chốc lát đã làm ướt sũng đôi giày của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, xẻng chạm phải thứ gì đó phát ra tiếng “cộp”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cúi xuống nhìn vào hố, muốn biết rốt cuộc bên trong chôn thứ gì, nhưng vô tình ánh mắt liếc qua xung quanh, tôi sợ đến mức ngã ngồi xuống đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết từ khi nào, xung quanh chúng tôi xuất hiện vô số điểm sáng màu xanh lục. Ban đầu, tôi cứ tưởng là ma trơi, nhưng nhìn kỹ lại, hóa ra đó là mắt của những con cáo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một con cáo có thể đáng yêu, nhưng hàng trăm hàng ngàn con tụ lại chỉ khiến người ta rùng mình sợ hãi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, trên đầu những con cáo này đều đội một mảnh xương sọ to bằng bàn tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt ông Cửu lập tức thay đổi, hoảng hốt nói:“Con bé đó rốt cuộc là ai? Sao lại có thể dẫn đến cảnh trăm cáo bái quan như thế này!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sợ đến run rẩy, giọng run run hỏi ông Cửu:“Giờ phải làm sao đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông Cửu đen mặt, bấm tay tính toán một lúc, rồi nghiến răng nói:“Đừng quan tâm đến chúng, tiếp tục đào! Nếu không, cả hai chúng ta đều c/hết ở đây!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, tôi đào được một mảnh vải trắng b/ẩn t/hỉu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi cầm mảnh vải trắng đó lên, tôi ngửi thấy một mùi x/ác t/hối nồng nặc. Nhưng chẳng bao lâu sau, mùi đó biến thành một hương thơm quyến rũ, giống hệt mùi hương trên người bạn cùng bàn của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đầu óc tôi bắt đầu mơ màng, cảm giác như bị kéo vào một biển mây, mềm mại và dễ chịu đến mức tôi không muốn tỉnh lại…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi tôi nghe thấy một tiếng thở dài. Âm thanh đó trầm thấp, vang vọng như một cây đinh găm vào tai tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giật mình tỉnh dậy, nhận ra rằng từ lúc nào những con cáo xung quanh đều đã chết, còn mảnh vải trắng trong tay tôi lại đang siết chặt quanh cổ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái… cái này là sao?” Tôi sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông Cửu người đầy máu, thấy tôi tỉnh lại thì thở phào nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông nói rằng tôi đã bị những con cáo mê hoặc tâm trí, tự tay đưa mảnh vải lên cổ mà siết, đến mức ông kéo thế nào cũng không được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, ông Cửu phải liều mạng giết sạch lũ cáo đó, mới cứu được tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hỏi ông:“Ông Cửu, mảnh vải này rốt cuộc là thứ gì? Tại sao ông lại nhất quyết phải đào nó lên?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông Cửu trả lời:“Đây là vải liệm từ xác chết, đại hung, nhưng chính vì thế mà có thể trấn áp được bạn cùng bàn của cậu, kẻ đã hóa thành sát khí.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi im lặng, không nói thêm gì nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông Cửu thu lại mảnh vải liệm, nhìn tôi vẫn cúi đầu, thở dài một tiếng:”Yên tâm đi, ta biết bạn học của cậu cũng là người đáng thương, ta sẽ không để cô ấy tan biến thành tro bụi đâu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net