Thông tin chương 2: 2
Tên truyệnMười năm xa cách
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Vả Mặt, Hành Động, Ngược Nữ, Ngược Nam, Học Đường, Trả Thù, Gia Đình
Số chương9
Chương số2
Tiêu đề chương2
Tóm tắt chươngAnh ta nhìn chằm chằm tôi một hồi lâu, vẻ xa lạ và cảnh giác trong mắt anh ta dần dần dịu lại.   “Trường An, đã lâu không gặp.” Anh ta chào tôi với một chút xa lạ.   Cảm nhận được bầu không khí có...

Mười năm xa cách: 2

Anh ta nhìn chằm chằm tôi một hồi lâu, vẻ xa lạ và cảnh giác trong mắt anh ta dần dần dịu lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Trường An, đã lâu không gặp.” Anh ta chào tôi với một chút xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cảm nhận được bầu không khí có phần căng thẳng, Tạ Kỳ Niên bắt đầu trò chuyện: "Mật mã ở cửa vẫn chưa đổi, anh liền trực tiếp mở cửa vào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoài cửa đột nhiên vang lên một giọng nữ hờn dỗi: "Anh Niệm An, em có thể vào không?"”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạ Kỳ Niên có chút xấu hổ vò đầu: "Đội trưởng Trương hẳn là đã nói với em rồi, gần đây An Manh muốn ở cùng anh, nhà của anh lâu lắm không có người ở, cần thời gian dọn dẹp. Em xem, An Manh có thể ở lại đây trước không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạ Kỳ Niên dường như không chú ý đến biểu ngữ trên tường. Cũng có thể anh ta đã để ý, nhưng anh ta đã quên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta kéo An Manh vào cửa, ngồi xổm xuống rất quen thuộc, thay dép lê cho cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

An Manh ghé vào lưng Tạ Kỳ Niên, mở to đôi mắt to, tò mò đánh giá tôi: “Cô chính là vợ chưa cưới Lý Trường An của anh Niệm An à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Anh Niệm An?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chợt nhớ ra, đúng rồi, trong mắt An Manh, Tạ Kỳ Niên không phải tên là Tạ Kỳ Niên mà là Tạ Niệm An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lúc nằm vùng Tạ Kỳ Niên dùng tên giả, Đội trưởng Trương hỏi anh ta muốn gọi là gì, anh ta nói là Tạ Niệm An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tạ Kỳ Niên nhớ Lý Trường An, như vậy, khi người khác gọi anh, anh sẽ nghĩ, anh phải làm thật tốt, không thể bại lộ, phải bảo vệ tốt bản thân mình, ở nhà còn có một Lý Trường An đang chờ anh!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng bây giờ, cái tên này lại được một người phụ nữ khác gọi một cách trìu mến, ngay cả tên của người phụ nữ này cũng có chữ "An" trong đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mỗi tiếng cô ta gọi, giống như một cái bạt tai thanh thúy nhưng không tiếng động nặng nề ném vào mặt tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạ Kỳ Niên khó chịu nhìn tôi một cái, đứng thẳng thắt lưng, cẩn thận kéo An Manh xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Manh Manh, đừng làm loạn nữa, em phải gọi là chị dâu. Còn nữa, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, sau này gọi anh là Tạ Kỳ Niên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tuy là trách cứ, nhưng tôi nghe lại cảm thấy tràn đầy cưng chiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

An Manh đảo mắt, đột nhiên khóc lên: "Anh Niệm An, có phải ngay cả anh cũng không cần Manh Manh nữa không? Manh Manh đã không còn cha, không thể không có cả anh nữa..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô ta đột nhiên xông lên hung tợn đẩy tôi một cái: "Người phụ nữ xấu xa này, không cho phép cô cướp anh Niệm An!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không thể đứng vững, đập mạnh xuống đất, trong nháy mắt, nước mắt sinh lý tràn mi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

An Manh vẫn còn đang làm ầm ĩ, Tạ Kỳ Niên đã khéo léo trấn an cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chậm rãi dùng bàn tay không bị thương chống đỡ đứng lên, trực tiếp đi tới trước mặt An Manh, trở tay cho cô ta một bạt tai: "Không ai dạy cô đến nhà người khác làm khách phải lịch sự sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạ Kỳ Niên là người đầu tiên kịp phản ứng, anh ta rống lên với tôi: "Lý Trường An, em điên rồi, Manh Manh vừa mất đi người nhà, tâm trạng không ổn định! Em có được giáo dục hay không, giơ tay liền đánh người...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tạ Kỳ Niên đột nhiên ngượng ngùng ngừng nói, giống như rốt cuộc ý thức được mình đã nói gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhìn Tạ Kỳ Niên, trái tim cũng từng chút lạnh xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ném Tạ Kỳ Niên và An Mạnh cùng hành lý của họ ra khỏi cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không hào phóng đến mức có thể thờ ơ nhìn Tạ Kỳ Niên và một người phụ nữ lạ mặt đứng công khai trong nhà tân hôn của tôi và anh ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn căn nhà trống rỗng, tôi vuốt ve chiếc nhẫn trên tay, cố gắng không để mình khóc thành tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi tự an ủi mình: "Lý Trường An, mày làm rất tốt, không có Tạ Kỳ Niên mày vẫn có thể sống! Mười năm như vậy đã trôi qua, coi như Tạ Kỳ Niên vẫn chưa trở về.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi có một giấc mơ. Trong mơ là lúc tôi vừa tới nhà họ Tạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi đó thân phận nằm vùng của cha tôi bại lộ, bị người ta đập nát xương cốt ném vào trong tòa nhà bỏ hoang, bị chó hoang gặm đến khi hoàn toàn biến dạng mới bị được một bà lão đi nhặt ve chai phát hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi làm xong tang lễ cho cha, tinh thần mẹ tôi hoảng hốt, vừa ra khỏi cửa đã bị một chiếc xe lớn đụng phải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong một đêm, gia đình tôi đã không còn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khi đó Đội trưởng Trương là cấp trên trực tiếp của cha tôi, nhận được tin tức liền đưa tôi về cục cảnh sát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một đống đàn ông to lớn và khỏe mạnh nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi tỉnh tỉnh mê mê, ngồi ăn kẹo cùng Tạ Kỳ Niên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi tò mò hỏi Tạ Kỳ Niên: "Vì sao chú Trương lại khóc?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Anh ta nghĩ nghĩ, trả lời tôi: "Chắc là bọn họ không có kẹo để ăn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi gật đầu, kéo Tạ Kỳ Niên chạy đến trước mặt đám người kia, đặt toàn bộ kẹo cha tôi mua cho tôi lên bàn: "Ăn kẹo đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhìn kẹo đầy bàn, không biết là ai khóc thành tiếng trước, khóc đến trong lòng người ta buồn bực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cuối cùng chú Tạ xuất hiện: "Tôi vốn định từ chức chuyển nghề, hai đứa nhỏ này lớn lên cùng nhau, có Kỳ Niên, Trường An cũng có bạn. Tôi nghĩ, để Trường An theo nhà chúng tôi sống ở tỉnh khác hai năm, đợi mọi chuyện qua đi, sẽ trở về.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net