Thông tin truyện: NẮM CHẮC ANH TRONG LÒNG BÀN TAY
Tiêu đềNẮM CHẮC ANH TRONG LÒNG BÀN TAY
Mô tảBạn trai cũ bất ngờ xuất hiện trên trang nhất Forbes. Tôi liền vào iCloud, lôi ảnh “nhạy cảm” năm xưa của hắn ra. Làm mờ nhẹ, gửi đi một tấm: [Nhìn quen không?]   Hắn đang nhập… Tôi tiếp: [Một tấm, mười triệu. Không mắc đúng không?]   Trần Triệt đáp: [Cô dám tung lên mạng, tôi sẽ tới tìm cô tính sổ.]   Tôi gửi một bức ảnh… cái giường nhà mình. [Tới đây mà "tính sổ" tôi đi này.]   Trần Triệt: […Cô, mẹ nó, đúng là chẳng thay đổi tí nào.] [Vẫn cái kiểu vô liêm sỉ ấy.]   Tôi: [Ừ đó, không thay đổi. Vẫn yêu anh như ngày xưa luôn.]   Trần Triệt gào lên: [Yêu cái quỷ! Hồi đó cô bỗng dưng chơi trò mất tích, coi tôi như chó mà đá! Tôi nói cho cô biết, dù có đi nhặt ve chai hay nhảy từ sân thượng xuống—tôi cũng không thèm thích cô nữa!]   Hắn nhắn liền mạch một tràng dài kể khổ, gào lên đủ thứ uất ức.   Tôi im lặng không trả lời.   Vài phút sau, tin nhắn tới dồn dập.   [Cô đâu rồi? Nói gì đi chứ!] [Lại chơi trò mất tích? Định giăng bẫy tôi đấy à?] [Đừng tưởng tôi như trước, dễ dụ như cún! Không dễ mắc bẫy cô nữa đâu!] [Ơ kìa, không đòi tiền nữa hả? Cô nói gì đi chứ?!]   Tôi khẽ cong môi, gửi vị trí nhà mình cho hắn.   [Tới đây rồi nói, à mà giá tăng rồi đấy.]   Hắn tức điên: [Thẩm Tinh Tuệ, cô đừng có được voi đòi tiên!]   Tôi gõ thêm: [Nhớ mang theo bao đấy.]   [...Được…] (...)
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem739
Số chương7
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Hào Môn Thế Gia, Chữa Lành, Tổng Tài, Ngọt, Truy Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 122/7/20251420
Chương 2Chương 222/7/20251390
Chương 3Chương 322/7/20251160
Chương 4Chương 422/7/20251000
Chương 5Chương 522/7/2025860
Chương 6Chương 622/7/2025640
Chương 7Chương 722/7/2025920
NẮM CHẮC ANH TRONG LÒNG BÀN TAY

NẮM CHẮC ANH TRONG LÒNG BÀN TAY

NẮM CHẮC ANH TRONG LÒNG BÀN TAY
739
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
04:55 22/07/2025

Mô tả

Bạn trai cũ bất ngờ xuất hiện trên trang nhất Forbes.

Tôi liền vào iCloud, lôi ảnh “nhạy cảm” năm xưa của hắn ra.

Làm mờ nhẹ, gửi đi một tấm:

[Nhìn quen không?]

Hắn đang nhập…

Tôi tiếp:

[Một tấm, mười triệu. Không mắc đúng không?]

Trần Triệt đáp:

[Cô dám tung lên mạng, tôi sẽ tới tìm cô tính sổ.]

Tôi gửi một bức ảnh… cái giường nhà mình.

[Tới đây mà "tính sổ" tôi đi này.]

Trần Triệt:

[…Cô, mẹ nó, đúng là chẳng thay đổi tí nào.]

[Vẫn cái kiểu vô liêm sỉ ấy.]

Tôi:

[Ừ đó, không thay đổi. Vẫn yêu anh như ngày xưa luôn.]

Trần Triệt gào lên:

[Yêu cái quỷ! Hồi đó cô bỗng dưng chơi trò mất tích, coi tôi như chó mà đá!

Tôi nói cho cô biết, dù có đi nhặt ve chai hay nhảy từ sân thượng xuống—tôi cũng không thèm thích cô nữa!]

Hắn nhắn liền mạch một tràng dài kể khổ, gào lên đủ thứ uất ức.

Tôi im lặng không trả lời.

Vài phút sau, tin nhắn tới dồn dập.

[Cô đâu rồi? Nói gì đi chứ!]

[Lại chơi trò mất tích? Định giăng bẫy tôi đấy à?]

[Đừng tưởng tôi như trước, dễ dụ như cún! Không dễ mắc bẫy cô nữa đâu!]

[Ơ kìa, không đòi tiền nữa hả? Cô nói gì đi chứ?!]

Tôi khẽ cong môi, gửi vị trí nhà mình cho hắn.

[Tới đây rồi nói, à mà giá tăng rồi đấy.]

Hắn tức điên:

[Thẩm Tinh Tuệ, cô đừng có được voi đòi tiên!]

Tôi gõ thêm:

[Nhớ mang theo bao đấy.]

[...Được…]

(...)