Thông tin truyện: Năm Sau Hoa Vẫn Nở
Tiêu đềNăm Sau Hoa Vẫn Nở
Mô tảHôm xảy ra tai nạn, tôi may mắn chỉ bị xây xát nhẹ. Tới bệnh viện, tôi run rẩy kể lại nỗi sợ còn chưa kịp nguôi với Châu Nghiên. Nhưng anh chỉ lặng lẽ kiểm tra vết thương, nhẹ nhàng bảo tôi nghỉ ngơi vài hôm sẽ ổn. Tôi ngơ ngác cầm tờ chẩn đoán bước ra khỏi phòng khám thì thấy một cô gái quen thuộc đi vào. Là mối tình đầu của anh. "A Nghiên, em lại mất ngủ... Gần đây còn hay gặp ác mộng nữa. Anh có thể nhờ đồng nghiệp kê giúp ít thuốc ngủ không?" Châu Nghiên khựng lại, mắt đỏ hoe, giọng vừa giận vừa bất lực: "Em ngủ không được thì gọi cho anh. Đừng tự làm hại sức khỏe của mình như thế, được không?" Tôi đứng ngay đó, lặng im nghe hết. Khi chất vấn anh, anh chỉ điềm nhiên đáp: “Anh chỉ xem cô ấy như một bệnh nhân. Em đừng trẻ con nữa.” Tôi bật cười, quay lưng đi đăng ký khám với một bác sĩ nam.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem10,381
Số chương21
Thể loạiHiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 120/6/20254240
Chương 2Chương 220/6/20255080
Chương 3Chương 320/6/20255570
Chương 4Chương 420/6/20255320
Chương 5Chương 520/6/20255070
Chương 6Chương 620/6/20255390
Chương 7Chương 720/6/20255300
Chương 8Chương 820/6/20255670
Chương 9Chương 920/6/20255150
Chương 10Chương 1020/6/20254900
Chương 11Chương 1120/6/20254280
Chương 12Chương 1220/6/20254850
Chương 13Chương 1320/6/20254360
Chương 14Chương 1420/6/20254930
Chương 15Chương 1520/6/20255080
Chương 16Chương 1620/6/20255200
Chương 17Chương 1720/6/20254670
Chương 18Chương 1820/6/20254920
Chương 19Chương 1920/6/20254770
Chương 20Chương 2020/6/20254530
Chương 21Chương 2120/6/20255110
Năm Sau Hoa Vẫn Nở

Năm Sau Hoa Vẫn Nở

Năm Sau Hoa Vẫn Nở
10381
Lượt xem
21
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:56 20/06/2025

Mô tả

Hôm xảy ra tai nạn, tôi may mắn chỉ bị xây xát nhẹ.

Tới bệnh viện, tôi run rẩy kể lại nỗi sợ còn chưa kịp nguôi với Châu Nghiên.

Nhưng anh chỉ lặng lẽ kiểm tra vết thương, nhẹ nhàng bảo tôi nghỉ ngơi vài hôm sẽ ổn.

Tôi ngơ ngác cầm tờ chẩn đoán bước ra khỏi phòng khám thì thấy một cô gái quen thuộc đi vào.

Là mối tình đầu của anh.

"A Nghiên, em lại mất ngủ... Gần đây còn hay gặp ác mộng nữa. Anh có thể nhờ đồng nghiệp kê giúp ít thuốc ngủ không?"

Châu Nghiên khựng lại, mắt đỏ hoe, giọng vừa giận vừa bất lực:

"Em ngủ không được thì gọi cho anh. Đừng tự làm hại sức khỏe của mình như thế, được không?"

Tôi đứng ngay đó, lặng im nghe hết.

Khi chất vấn anh, anh chỉ điềm nhiên đáp:

“Anh chỉ xem cô ấy như một bệnh nhân. Em đừng trẻ con nữa.”

Tôi bật cười, quay lưng đi đăng ký khám với một bác sĩ nam.