2.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tối hôm ấy, anh Thẩm Hằng vẫn về nhà như bình thường, nhưng khi tôi thay váy ngủ xuông màu hồng yêu thích xong đi xuống thì anh lại đang đi giày, hình như định đi đâu đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngơ ngác nhìn mẹ, dùng thủ ngữ hỏi bà:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ, anh kế đi đâu vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh đi chơi với bạn đó.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngay lập tức chạy lại gần, trên tay vẫn là con thỏ bông trắng mềm mại, vừa kéo ống tay áo của anh vừa chớp chớp đôi mắt to tròn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không cho đi, không được đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh Thẩm Hằng trừng mắt, gạt phăng ý định của tôi. Trong lòng tôi thầm nghĩ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chắc chắn là anh kế định trốn tôi đi mua kem.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì vậy òa khóc, vừa khóc nháo vừa ôm chân không cho anh đi. Có lẽ bản năng của người làm anh là phát sợ nước mắt của em gái, nên cuối cùng cũng chỉ có thể để tôi lẽo đẽo theo sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến khi rẽ tới một con ngõ nhỏ, anh Thẩm Hằng đi vào, băng qua một con đường dài thì tới một tiệm net. Đến nơi rồi nhưng anh vẫn làu bàu mắng, vẻ mặt cau có:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đồ ngốc này, lẽo đẽo theo anh làm gì không biết?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bị anh mắng, tôi mếu máo toan khóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng đúng lúc này, có một giọng nam trầm trầm, nghe rất êm tai:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng lớn tiếng như vậy, bé ngốc rất ngoan mà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là lần đầu tiên tôi gặp Trầm Minh Triết, ẩn tượng của tôi về anh rất mờ nhạt, dù sao đầu óc của một đứa hơi ngốc nghếch như tôi lúc nào cũng tệ hết. Nhưng sau này, không biết vì sao, tôi gặp anh càng ngày càng nhiều, lần nào trên môi anh cũng có một nụ cười dịu dàng, giọng nói cũng nhẹ nhàng êm tai, chỉ có điều tay chân mặt mũi lúc nào cũng dán băng cá nhân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh Thẩm Hằng cũng nhận ra điều đó, vào lần thứ 5 trong tuần anh ấy gõ cửa nhà tôi, anh kế rất tức giận, đóng sầm cửa trước khi anh Minh Triết kịp nói thêm gì, đã thế còn quát to:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái thằng điên này, mày tới nhà tao suốt ngày thế làm gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn qua cửa kính, nhìn thấy anh Minh Triết đã đi đến trước mặt tôi bao giờ, vẫy vẫy tay cười, trong tay còn xách một túi lớn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh Minh Triết móc từ túi ra một cây kem socola mắc tiền, vừa dùng thủ ngữ vừa dùng khẩu hình miệng nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mở cửa cho anh, anh cho em kem.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có vẻ anh không biết tôi không điếc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi canh lúc anh kế hậm hực chơi game, nhanh chóng chạy ra ngoài mở cửa cho anh. Nhìn thấy anh đã vào nhà, tôi chớp chớp mắt nhìn anh vài cái, sau đó lại nhìn chằm chằm vào túi kem không rời, chờ đợi anh lôi kem ra đưa cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net