Ta lặng lẽ nhìn những dòng chữ không ngừng lóe lên trước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Toàn thân run rẩy, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay đến mức rỉ máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thì ra ta chỉ là một nhân vật phụ nhỏ bé trong vở kịch này, một kẻ chướng mắt và vô nghĩa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Số phận đã định sẵn cho ta sẽ mất chồng, mất con, mất cả gia tộc… Cuối cùng rời khỏi sân khấu, để lại con đường rộng mở cho nữ chính.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tất cả… đều đã được an bài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Gương mặt góc cạnh của Lâm Thời Dự thoáng hiện vẻ u ám, hắn nhíu chặt chân mày, giọng nói đầy trách cứ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tần Du, rốt cuộc nàng còn muốn gì nữa? Đạo nghĩa đoan trang của một phu nhân nhà quyền quý đã vứt đi đâu rồi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chẳng qua chỉ là một cỗ quan tài mà thôi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lặng lẽ liếc xuống phía dưới bình luận, nơi có chiếc đồng hồ cát đỏ vẫn đang từng chút một đếm ngược.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bỗng dưng, ta ngẩng đầu lên, lạnh nhạt cất giọng ngắt lời hắn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta không cần nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhường cho Tống cô nương đi, để nàng ấy an táng con mèo của mình.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phu quân… quan tài… tất cả mọi thứ, ta đều không cần nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nữ tử nấp sau lưng Lâm Thời Dự khẽ siết lấy vạt áo, vẻ mặt thoáng chút bất an:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thiếp… thiếp không biết đây là cỗ quan tài mà phu nhân đã đặt riêng. Là thiếp sai rồi, là thiếp đoạt mất thứ quan trọng của người khác. Nếu phu nhân thực sự để tâm đến nó, vậy thì thôi vậy…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng ta đưa ngón tay trắng nõn, khẽ kéo lấy ống tay áo quan bào của Lâm Thời Dự, giọng nói càng thêm yếu ớt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là thiếp không tốt, thiếp lại khiến đại nhân thêm phiền lòng rồi. Chúng ta chọn lại cái khác đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thời Dự không nhìn ta, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi nàng ta, giọng cưng chiều:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta thấy chỉ có chiếc quan tài này là tốt nhất. Chất gỗ được chọn kỹ, hoa văn cũng được chạm khắc tinh xảo nhất. Nàng thực sự không cần sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cùng lúc hắn dứt lời, ta đã chủ động lên tiếng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chiếc quan tài này, đối với ta mà nói, đã không còn quan trọng nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống cô nương thích gì, cứ việc lấy đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Thời Dự chợt sững lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn dường như nhận ra có điều bất thường, đáy mắt hơi trầm xuống, sâu thẳm nhìn ta chằm chằm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng trong mắt ta… đã chẳng còn lấy một tia cảm xúc nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nỗi đau lớn nhất trên đời này… không gì hơn cái chết của trái tim.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi biết được tất cả chân tướng, ta đã triệt để đoạn tuyệt với hắn rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ còn sót lại một chút mong chờ lạnh lẽo…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mong chờ khoảnh khắc Lâm Thời Dự phát hiện ra, chiếc quan tài mà hắn giành lấy cho nữ tử hắn yêu thương, vốn dĩ là để chôn cất con gái ruột của hắn…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn sẽ phản ứng ra sao đây?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net