(1)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi Tuyền Sắc tỉnh giấc, trời vẫn còn chưa sáng, có lẽ mới chỉ đầu canh tư.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khẽ nhíu mày, lặng lẽ nằm trên giường một lúc, chậm rãi nâng tay phải lên, day nhẹ trán. Phải một lúc sau, chàng mới nghiêng đầu nhìn thiếu niên trong vòng tay mình. Theo bản năng, chàng siết chặt vòng tay, như thể muốn kéo người kia lại gần thêm chút nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu niên trong lòng khẽ rên một tiếng, tựa như bị ôm chặt đến đau. Hàng mi khẽ run rẩy, gương mặt phớt qua nét hoang mang ngái ngủ, chập chờn giữa mộng và thực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khẽ nhướn mày, chăm chú quan sát vẻ yếu mềm hiếm hoi trên gương mặt thiếu niên. Như vừa bắt gặp điều gì thú vị, chàng nheo mắt cười, rồi từ tốn nới lỏng vòng tay. Ánh mắt chàng lướt dọc theo từng đường nét quen thuộc—chân mày thanh tú, khóe mắt sắc sảo, sống mũi cao thẳng, và đôi môi ửng hồng tựa cánh đào đầu xuân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn mãi, lòng chợt rung động. Chàng nghiêng người, cúi xuống hôn, môi chạm môi, hơi thở quấn quýt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu niên khẽ rên lên, khó chịu vì bị quấy rối, bất ngờ mở bừng mắt. Con ngươi đen thẳm ánh lên tia giận dữ, như mặt hồ phẳng lặng bỗng bị khuấy động bởi cơn sóng ngầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc thấy vậy nhưng vẫn điềm nhiên thu tay về, không để lộ chút cảm xúc nào. Chàng thản nhiên đối diện ánh mắt chàng thiếu niên, như thể chẳng hề bận tâm, chớp nhẹ hàng mi, chậm rãi rời đi khỏi bờ môi kia. Khóe môi chàng khẽ nhếch lên, nụ cười hờ hững mà mang theo vài phần ý vị khó đoán.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mái tóc đen như mực xõa dài, trải rộng trên chăn gối sắc hải đường, làn da trắng ngần tựa bạch ngọc dưới ánh đèn mờ. Nụ cười Tuyền Sắc chợt nở rộ, đẹp như một đóa hoa hoang sơ từ thuở hồng hoang, diễm lệ đến mức có thể khuynh đảo cả thế gian. Chàng thiếu niên lặng người, trong thoáng chốc, mọi suy nghĩ đều hóa thành hư vô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhà ngươi đúng là…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu niên thoáng sững người, rồi chợt đỏ mặt. Hắn lập tức quay đi, cố làm ra vẻ hờ hững, nhưng khóe môi lại khẽ cong, buông một tiếng cười khẽ đầy ý trào phúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“… Tên yêu tinh trời sinh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc nhướng mày, chậm rãi đưa tay xoay mặt hắn lại, buộc ánh mắt hắn đối diện với mình. Nụ cười trên môi chàng càng sâu, trong đôi mắt phảng phất ý cười mà chẳng rõ là thật hay đùa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Yêu tinh thì sao chứ?” Chàng cất giọng lười biếng, mang theo chút ý cợt nhả. “Khiến Thương Ly công tử không vui thế này… Chẳng lẽ tối qua, ta hầu hạ chưa đủ chu đáo?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, chàng đột nhiên lật người, dễ dàng đè hắn xuống dưới. Chóp cằm khẽ nâng lên, ngón tay tùy ý lướt qua đường nét khuôn mặt người dưới thân. Nụ cười lại nở, nhẹ bẫng như gió thoảng, nhưng ánh mắt lại sâu không thấy đáy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu vẫn chưa thỏa mãn… vậy thì thử thêm vài lần nữa, cũng chẳng sao.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Thương Ly vừa nghe liền trừng mắt, ánh nhìn sắc bén như muốn xuyên thấu đối phương. Nhưng cơ thể đã mỏi mệt rã rời, cơn giận trong đáy mắt dẫu dữ dội vẫn lộ ra vài phần yếu ớt, chẳng khác gì một con thú nhỏ xù lông mà chẳng còn sức cắn người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc thấy vậy, chẳng những không để tâm mà còn nghiêng đầu cười khẽ, nụ cười nhàn nhạt mang theo chút lười biếng, tựa như chẳng xem ánh mắt phẫn nộ kia ra gì. Dẫu vậy, chàng cũng không định tiếp tục trêu chọc nữa. Chàng nhẹ nhàng xoay người, kéo tấm chăn mỏng sang một bên, chậm rãi nhấc chân rời khỏi giường, động tác thong dong như nước chảy mây trôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng đứng dậy, mái tóc dài đen tuyền tựa gỗ đàn hương lập tức trút xuống, như dòng mực đổ, lặng lẽ buông rơi đến tận nền đất lạnh. Những lọn tóc mềm mại đan vào nhau, chỉ trong nháy mắt đã phủ kín dáng hình trần trụi, như một tấm màn tơ trời, vừa che đậy, vừa khơi gợi, khiến cảnh sắc trước mắt càng trở nên mờ ảo mà mê hoặc lòng người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng lười biếng vươn tay, thong thả nhấc chiếc quần lót đặt trên gối nhỏ bên cạnh, động tác ung dung như dòng nước chảy. Chàng mặc vào, từng cử chỉ đều mang theo nét tao nhã tự nhiên, không chút vội vã. Sau đó, tùy ý vươn tay, kéo qua một chiếc trường bào màu đỏ sẫm, tùy tiện vắt lên vai, chỉ buộc lỏng nơi thắt lưng. Tấm áo rộng mở để lộ lồng ngực trắng ngần, hòa cùng ánh sáng lờ mờ của buổi sớm, vừa hờ hững lại vừa gợi cảm đến mê hoặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉnh trang xong, chàng nghiêng đầu nhìn về phía giường, ánh mắt lấp lánh như ẩn chứa điều gì khó đoán. Khóe môi nhẹ nhếch lên, mang theo ý cười nhàn nhạt, đầu mày hơi nhướng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta phải đi rồi, công tử định làm thế nào đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Thương Ly hơi sững lại, vô thức ngước mắt nhìn chàng, trong đáy mắt ánh lên tia kinh ngạc thoáng qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngươi… muốn đi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ừm, tất nhiên phải đi.” Chàng đáp, giọng điệu nhẹ như mây bay gió thoảng, không chút do dự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc nheo mắt, ánh đào hoa trong đôi đồng tử long lanh như sóng nước, lấp lánh ý cười khó lường. Chàng hơi nghiêng người, đầu ngón tay thon dài khẽ nâng cằm thiếu niên, nụ cười trên môi mang theo vài phần tùy tiện, giọng điệu phong lưu đến cực độ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao? Không nỡ à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Thương Ly sắc mặt lập tức tối sầm lại, lạnh lùng đáp: “Đương nhiên là không…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không thì tốt.” - Tuyền Sắc buông tay, thản nhiên cắt ngang lời hắn, thân hình thẳng tắp, dáng vẻ hờ hững không chút lưu luyến - “Vì dù công tử có luyến tiếc đi chăng nữa, ta vẫn nhất định phải đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu nói như lưỡi dao sắc bén chém xuống, khiến sắc mặt Tần Thương Ly tối sầm lại. Hàn khí quanh người phút chốc bùng lên, nhưng dù phẫn nộ đến đâu, hắn vẫn cố chấp cắn răng, giọng nói cay nghiệt mà lạnh lẽo đến tột cùng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hà! Ta luyến tiếc cái gì chứ? Cút xa một chút, chết luôn thì càng tốt, cho thiên hạ thanh tịnh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời nói tàn nhẫn như lưỡi dao sắc, nhưng Tuyền Sắc chẳng buồn để tâm. Chàng chỉ khẽ cười, chẳng bận lòng đến sự phẫn nộ sau lưng, tùy ý xoay người, từng bước từng bước ung dung rời đi, dáng vẻ thong dong như người chưa từng vướng bận điều gì trên thế gian này vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay lúc ấy, cửa lớn bên ngoài tấm bình phong đột ngột bật mở. Gió bấc gào rú như dã thú xổng chuồng, thốc vào phòng, cuốn lấy tà áo đỏ thẫm của chàng tung bay phần phật giữa trời tuyết trắng xóa. Làn hơi lạnh như băng táp qua da thịt, hòa lẫn trong từng bông tuyết xoay vòng giữa không trung, nhưng Tuyền Sắc vẫn chẳng chút bận tâm. Đôi chân trần chạm xuống nền đất lạnh lẽo, bước từng bước thản nhiên, như thể chẳng hề cảm nhận được chút giá rét nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng chuông bạc nơi cổ chân khẽ ngân lên, trong gió tuyết nghe mơ hồ như tiếng vang từ một giấc mộng xa xôi. Chàng khẽ cong ngón tay, lười biếng hất nhẹ trong không trung. Ngay lập tức, trời cao bỗng đổ xuống một cơn mưa hoa đỏ rực. Hải đường kiêu hãnh xoay tròn theo cơn gió rét, nhẹ nhàng đáp xuống, phủ đầy mái tóc đen dài cùng tà áo tung bay. Trong bầu trời trắng xóa, sắc đỏ ấy tựa như vệt son chói lọi giữa băng thiên tuyết địa, diễm lệ đến mức hư ảo, tựa cõi thần tiên mà lại như một giấc mộng hoang đường không có thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những cánh hoa đỏ rực như ngọn lửa cháy trong màn tuyết, sắc màu nồng đượm tựa nữ nhi hồng ủ suốt bao năm, đậm đến mức chỉ một ánh nhìn cũng khiến tim người ta se lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc khẽ ngửa cằm, lười biếng ngắm nhìn từng cánh hoa xoay tròn rơi xuống. Ánh mắt chàng tựa hồ chìm vào một giấc mộng xa xăm, chẳng rõ đang nghĩ gì. Một lát sau, khóe môi cong lên, chàng bật cười khẽ, rồi thản nhiên cất bước, bóng dáng thẳng tắp dần rời khỏi cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc sắp bước qua bậc cửa, chàng bỗng khựng lại. Nhẹ nghiêng đầu, phóng tầm mắt trở vào căn phòng phía sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt phượng lướt qua lớp tuyết bay lả tả, dừng lại nơi bóng dáng trên giường, sâu thẳm mà khó lường. Rồi như chợt nghĩ đến điều gì, chàng khẽ thở dài, tiếng thở nhẹ đến mức gần như tan vào cơn gió lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu ta chết rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng cười, giọng điệu hờ hững tựa hồ chẳng để tâm, nhưng trong tiếng cười ấy lại ẩn giấu một tầng u tối sâu xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy thì… ai sẽ ở lại bên cạnh ngài cả đời đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khẽ mấp máy môi, để hai chữ “Thương Ly” chậm rãi dừng lại nơi đầu lưỡi, như muốn gọi nhưng cuối cùng vẫn nuốt ngược vào tim.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóe môi chàng hơi nhếch lên, nụ cười phảng phất nét trào phúng, vừa như tự giễu, vừa như tự thương. Dưới ánh trăng lặng lẽ, nét cười ấy tựa một đóa hoa lặng lẽ nở rộ trong đêm, diễm lệ mà đượm sầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng gật đầu khẽ khàng, giọng điệu nhẹ tênh như gió thoảng, chẳng rõ là bâng quơ hay thật lòng khắc cốt ghi tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lời công tử nói, ta vẫn luôn khắc ghi trong lòng. Ngài đã nói như vậy…” - Chàng cười, đôi mắt phượng nửa khép nửa mở, sâu không thấy đáy. - “Vậy thì… chết đi cũng chẳng phải là điều gì quá tệ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, chàng khẽ nhón chân, thân ảnh đỏ rực như cánh nhạn vút bay giữa trời tuyết. Một thoáng sau, bóng dáng ấy đã hoàn toàn biến mất, không để lại chút dấu vết nào, như chưa từng tồn tại trên thế gian này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng, thật lâu sau khi người đã khuất dạng, ngoài cửa, những đóa hải đường vẫn lặng lẽ bay trong gió. Đỏ thẫm, diễm lệ, từng cánh hoa xoay tròn rơi xuống, như thể vẫn đang chờ một người chưa từng trở lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tần Thương Ly vẫn ngồi yên trên giường, lặng thinh giữa không gian tĩnh mịch. Hắn khẽ nghiêng đầu, ánh mắt chạm vào những cánh hoa đỏ thẫm rơi tán loạn bên ngưỡng cửa. Nhìn thật lâu, thật lâu… Rồi đột nhiên, như bị một luồng xúc cảm mãnh liệt đè nén quá lâu, hắn cắn răng chống tay gắng gượng ngồi dậy, lưng tựa vào thành giường, hơi thở nặng nề. Ngay sau đó, cổ tay khẽ nhấc, một động tác hờ hững nhưng lạnh lùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Rầm—!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa lớn lập tức đóng sầm lại. Một tiếng động khô khốc vang lên giữa màn đêm, như một nhát dao lạnh lẽo cắt đứt tất cả, để lại trong phòng một khoảng trống hoang hoải không tên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(2)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần đầu tiên Tuyền Sắc gặp Tần Thương Ly là bảy năm trước, vào một mùa hoa tràn hương nồng đượm chốn Giang Nam.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ấy, chàng nhận lời mời của Minh chủ Nam Minh, xuôi nam để bàn bạc về nghi lễ tế thiên. Từ đỉnh Thiên Sơn phủ đầy băng tuyết, chàng ngồi trên kiệu, theo dòng gió xuân lướt qua muôn dặm giang sơn, rong ruổi suốt hai tháng trời, mãi đến cuối tháng hai mới đặt chân đến thành Cẩm Quan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm ấy, trời vừa sập tối. Giang Nam vừa trải qua một cơn mưa, để lại bầu không khí ẩm ướt, thoảng hương đất mềm hòa lẫn mùi hoa cỏ. Những cánh chim nhỏ, lông vũ còn ướt, rúc vào mái hiên líu ríu gọi nhau. Dưới ánh đèn lồng lặng lẽ treo cao, con đường lát đá xanh phản chiếu từng vũng nước trong veo, tựa như những mảnh lưu ly vỡ vụn rải rác giữa đêm xuân mờ sương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những giọt mưa lạnh buốt lặng lẽ rơi xuống, lăn dài theo đầu ngón tay thon dài vươn ra ngoài rèm kiệu. Tuyền Sắc khẽ ngửa đầu, cảm nhận hơi lạnh len vào da thịt, chậm rãi phất tay ra hiệu cho phu kiệu dừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong ánh mắt kinh ngạc của thị nữ, chàng thản nhiên vén rèm, để đôi chân trần đặt xuống mặt đất ẩm ướt. Nước mưa đọng thành vũng, lan thành những vòng sóng mỏng manh dưới chân chàng, rét buốt như băng nhưng lại chẳng làm vẻ mặt ấy dao động dù chỉ một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm Giang Nam phủ một tầng sương mỏng, không gian phảng phất hương hoa thấm đẫm trong hơi mưa. Tuyền Sắc chắp tay sau lưng, tà áo dài quét qua mặt nước, để mặc nó ngấm lạnh, bước chân vẫn nhẹ nhàng, ung dung như kẻ du tử chẳng bận lòng điều chi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khe khẽ ngân nga một khúc nhạc không rõ từ đâu, thanh âm nhẹ tựa sương khói, phiêu lãng giữa màn mưa lất phất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng chưa đi được mấy bước, chàng chợt khựng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một tiếng động khẽ vang lên trong con hẻm tối phía trước. Nhỏ thôi, rất nhẹ, như tiếng gió lướt qua đầu ngõ, nhưng vẫn không thể lọt qua đôi tai tinh tế của chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc hơi nheo mắt, khóe môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt, dường như vừa bắt gặp điều gì đó thú vị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe thấy tiếng động, chàng hơi nhíu mày, ngước mắt nhìn về phía con hẻm tăm tối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh trăng lặng lẽ rải xuống một bóng hình nhỏ bé. Đó là một đứa trẻ chừng mười hai, mười ba tuổi, trên lưng vác một thanh kiếm, toàn thân toát lên sự lạnh lùng xa cách. Đôi mắt đen láy không mang theo cảm xúc, như thể thế gian này chẳng có gì có thể khiến hắn động tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ấy vậy mà, đôi mắt ấy lại dán chặt vào chân chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không một chút xao động, không hề chớp mắt, cứ thế nhìn chăm chăm, như thể bị thứ gì đó cuốn hút đến mê mải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc thoáng ngẩn ra, rồi bỗng bật cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóe môi chàng khẽ nhếch, ánh mắt đầy hứng thú. Chàng nghiêng đầu, chậm rãi hất cằm về phía đứa trẻ, giọng điệu biếng nhác nhưng mang theo vài phần trêu chọc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu công tử, thấy đẹp không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ theo bản năng khẽ gật đầu, giọng đáp lại nhẹ như gió thoảng: "Ừm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nhưng ngay sau đó, hắn bỗng sững người - nhìn chằm chằm vào chân trần của một người xa lạ như thế thật chẳng phải phép chút nào. Ý thức được sự thất lễ của mình, gương mặt non nớt phút chốc đỏ bừng như bị lửa nung. Hắn vội vã ngẩng đầu lên, dường như muốn nói lời xin lỗi, nhưng khoảnh khắc ánh mắt chạm đến khuôn mặt đối phương, mọi suy nghĩ trong đầu bỗng chốc tan biến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn đờ người tại chỗ, như thể bị thứ gì đó níu chặt, đến thở cũng trở nên chậm rãi hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc bắt trọn khoảnh khắc ấy, khóe môi khẽ cong lên, nụ cười nhàn nhạt mà thấu triệt. Chàng chẳng vội, chỉ lặng lẽ để mặc ánh mắt đứa trẻ kia dừng lại trên mình, tựa như một trò tiêu khiển ngẫu hứng trong đêm mưa lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khẽ cười, một tiếng cười nhẹ đến mức tưởng chừng có thể hòa tan vào hư không. Không nói thêm một lời, chàng xoay người, tà áo dài quét qua mặt nước, bước chân ung dung mà thong dong, như thể tất thảy chỉ là một gợn sóng lướt qua, không lưu lại bất cứ dấu vết nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tấm trường bào đỏ thẫm lướt nhẹ trên mặt đá ướt sương, tà áo trải dài, tựa như một dải tơ gấm trôi chầm chậm giữa đêm mưa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc khẽ nhấc tay, ngón trỏ nhẹ nhàng cong lại, nội lực dâng lên nơi đầu ngón tay. Trong khoảnh khắc, bầu trời trên cao bỗng rung động, gió nhẹ xoáy qua, cuốn theo vô vàn cánh hải đường rực rỡ, từng đóa từng đóa nở bung giữa trời đêm, phiêu linh như một trận mưa hoa chẳng màng đến tiết trời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng chắp tay sau lưng, khóe môi thoáng hiện một nụ cười nhàn nhạt, thong dong sải bước giữa cơn mưa hoa rực rỡ. Sau lưng, chiếc kiệu mềm mại lặng lẽ trôi theo, vững vàng mà lặng thinh, như thể cả thế gian này chỉ còn lại bóng dáng của riêng chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đi ngang qua đứa trẻ nọ, Tuyền Sắc thoáng dừng chân một nhịp. Nhưng chàng không ngoái đầu, cũng chẳng để lại bất kỳ dấu hiệu nào của sự lưu luyến - chỉ khẽ nghiêng người, hờ hững lướt qua, tựa như một làn gió thổi qua ngọn cỏ, không chút vướng bận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng cứ thế bước tiếp, chẳng hề quay lại, tà áo đỏ hòa vào bóng đêm, để mặc những cánh hoa lặng lẽ vương theo từng dấu chân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mãi đến khi sắp khuất khỏi tầm mắt đứa trẻ, giữa màn hoa bay lả tả, giọng nói của chàng mới chợt vang lên - nhẹ như sương, mỏng như gió, nhưng từng chữ lại như chạm vào đáy lòng người ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lần đầu gặp gỡ, tặng công tử vài cánh hoa, hi vọng công tử sẽ thích."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(3)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nửa tháng sau, trống nhạc vang trời, đèn hoa rực rỡ khắp thành Cẩm Quan. Minh chủ Nam Minh đích thân bước lên thành lâu, cúi mình nghênh đón. Giữa cảnh tượng muôn dân hân hoan chào đón hai bên đường, Tuyền Sắc ung dung tiến vào thành, chính thức ở lại phủ Minh chủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm nọ, sau khi cùng Minh chủ bàn bạc xong chuyện tế lễ, chàng thong dong trở về phủ đệ. Nhưng khi vừa bước vào sân, dưới gốc hải đường vừa được dời đến từ xa, chàng lại một lần nữa trông thấy đứa trẻ kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa bóng đêm tĩnh lặng, hắn khoác trên người một bộ dạ hành sắc đen, ngồi xổm bên chân tường cao. Trong lòng hắn ôm chặt một thanh bảo kiếm như báu vật, còn trên tay lại cầm một nhánh cây khô, kiên nhẫn và tỉ mỉ khắc từng đường nét lên nền đất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh trăng bàng bạc rọi xuống, vẽ thành một vòng sáng mờ nhạt quanh thân hình nhỏ bé ấy. Hắn không nói, cũng chẳng hay biết có người đang đứng từ xa quan sát hay không, chỉ cúi đầu chăm chú với thứ gì đó trong lòng bàn tay, như thể toàn bộ thế gian này chẳng còn tồn tại nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc đứng yên, lặng lẽ quan sát bóng dáng trầm mặc của đứa trẻ dưới ánh trăng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Làn gió đêm nhè nhẹ thổi qua, cuốn theo lớp cát mịn lả tả bay trên nền đất. Dưới gốc hải đường, đất mềm còn chưa kịp se khô, đứa trẻ siết chặt một nhánh cây khô trong tay, vụng về nhưng kiên nhẫn, từng nét từng nét vẽ lên mặt đất một bóng lưng trường bào phiêu dật, tóc dài buông xõa, đôi môi cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ngươi đang vẽ ta."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Tuyền Sắc bỗng vang lên, thong dong mà ấm áp, như một cơn gió nhẹ lướt qua mặt hồ phẳng lặng. Chàng nhìn bức họa dang dở, khóe môi chậm rãi nhếch lên, khẽ gật đầu, tùy ý mà buông một câu tán thưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ vẫn mải mê với từng đường nét, hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của riêng mình. Cho đến khi tiếng nói ấy đột ngột truyền đến, hắn chợt run bắn lên, cánh tay theo bản năng giật mạnh một cái - đường vẽ trên chiếc trường bào kia bỗng lệch hẳn đi, một vệt dài xiêu vẹo cắt ngang bức họa, phá vỡ sự hoàn mỹ ban đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong khoảnh khắc ấy, hắn ngây người, đôi mắt mở to đầy bối rối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc khe khẽ thở dài, ánh mắt dừng trên nét bút vừa lệch đi trên nền đất, tựa như một đường gió vô tình cắt ngang tấm gương hồ yên ả. Chàng khẽ nhíu mày, ý định rời đi đã thành hình trong tâm trí. Nhưng đúng lúc xoay người, một cảm giác khẽ khàng nơi tay áo khiến chàng dừng bước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là một lực đạo rất nhẹ, như cánh bướm chạm khẽ vào cánh hoa, dè dặt mà chân thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng cúi đầu, liền chạm phải đôi mắt sáng ngời của đứa trẻ. Gương mặt nhỏ nhắn ngước lên, trong ánh trăng mờ nhạt lộ ra vẻ chân thành đến lạ. Hắn ôm trong tay một chiếc hộp gấm tinh xảo, hoa văn ánh lên sắc lấp lánh, tựa như cả tấm lòng đều dồn vào trong đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc hơi nheo mắt, chân mày khẽ động, có chút do dự. Chàng định cự tuyệt, nhưng ánh mắt mong chờ kia lại quá đỗi thuần khiết, không hề vướng một chút tạp niệm nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng trầm mặc giây lát, cuối cùng vẫn chậm rãi đưa tay, đón lấy chiếc hộp được nâng lên trong đôi tay nhỏ bé ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ nhìn thấy chàng nhận lấy hộp gấm, liền bật cười khẽ giữa đêm đen thăm thẳm. Tiếng cười trong veo, tựa như gió xuân vờn qua đầu cành, nhẹ nhàng mà rạng rỡ, vui sướng hơn cả khi nhặt được viên kẹo đường trong ngày hội. Nụ cười ấy bừng lên giữa bóng tối, tựa đốm lửa nhỏ soi rọi cả khoảng sân vắng lặng, khiến màn đêm thoáng chốc cũng trở nên ấm áp hơn vài phần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng trong khoảnh khắc, hắn đã xoay người, thân ảnh bé nhỏ khẽ động, nhẹ nhàng lướt lên bức tường cao. Trong bóng tối, hắn ngoái đầu lại, ánh mắt sáng lấp lánh, khóe môi còn vương ý cười, rồi giơ tay lên vẫy chàng một cái. Động tác đơn giản ấy lại có chút lưu luyến, nhưng rốt cuộc vẫn không dừng lại. Chớp mắt sau, hắn đã tung mình vào màn đêm thăm thẳm, bóng dáng nhẹ nhàng như một cánh chim, biến mất không một tiếng động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc tựa người dưới tán hải đường, lặng lẽ dõi theo bóng lưng nhỏ bé dần khuất xa, khóe môi khẽ nhếch, nửa cười nửa không. Ánh mắt chàng thấp thoáng chút suy tư, nhưng chẳng mấy chốc liền tan đi như nước chảy qua kẽ tay. Rồi với dáng vẻ nhàn tản vốn có, chàng chậm rãi nâng tay mở hộp gấm, cổ tay khẽ động, nhẹ nhàng rút ra một cuộn giấy mỏng, ánh trăng nhợt nhạt vừa vặn chiếu lên mép giấy, như phủ một tầng sương mỏng mờ ảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên cuộn giấy, mực vương loang loáng, nét vẽ trải dài như làn hương xa xưa còn vương vấn. Giữa sắc mực đỏ thẫm, những cánh hải đường xoay tròn theo cơn gió thoảng, như một trận mưa hoa bay ngập giữa trời. Trên phiến đá xanh lạnh lẽo, một đôi chân trần trắng ngần khẽ chạm mặt đất, tựa như đang giẫm lên ánh trăng nhạt nhòa. Bên cạnh là một cây dù trúc bọc vải xanh nằm nghiêng, lặng lẽ tựa như đợi chờ một điều gì đó chưa trọn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bất dục hải đường thấp khanh ý." (*)(Chẳng muốn hải đường vương ướt lòng quân.)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(*) Câu này mang hàm ý tinh tế, thể hiện sự trân trọng, nâng niu đối phương, không muốn những điều đẹp đẽ (hoa hải đường) lại trở thành điều phiền muộn trong lòng người kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nét bút còn non nớt nhưng lại nghiêm cẩn vô cùng, như thể từng chữ, từng nét đều được đặt xuống với sự chân thành tuyệt đối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc cụp mắt ngắm nhìn hồi lâu, ánh mắt như mặt hồ phẳng lặng phản chiếu ánh trăng. Một lát sau, chàng khẽ bật cười, âm thanh nhẹ như gió thoảng, chẳng rõ là tán thưởng hay có chút hứng thú nào khác. Chàng xoay người bước vào phòng, nhấc bút, thong thả mài mực. Dưới ánh đèn leo lắt, khóe môi chàng vẫn vương một nét cười nhàn nhạt, nét bút rơi xuống trang giấy nhẹ như sương khói, để lại một dòng hồi đáp tựa ý xuân giấu trong những cánh hoa rơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đãn sử hồng sầu loạn xuân tư." (*)(Chỉ nguyện lụa hồng làm rối mộng xuân.)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(*) "Hồng sầu" (lụa hồng) thường gợi đến sự nồng nàn của tình cảm, trong khi "loạn xuân tư" (rối tơ xuân) thể hiện những rung động, vấn vương khó dứt trong lòng. Tựa như một lời đáp lại câu trước, thay vì lo sợ hải đường vương ướt lòng người, chi bằng để dải lụa hồng khuấy động mộng xuân, để cảm xúc vương vấn, đắm chìm trong men say của tình ý.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
(4)Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày nghi lễ tế trời khép lại, trên Thiên Đài của thành Cẩm Quan, đại hồng chung vốn trầm mặc suốt bao năm bỗng vang rền một tiếng chấn động, ngân xa khắp chốn. Dưới mái hiên, từng đàn chim xanh bị kinh động, vỗ cánh bay lên tán loạn, ngoài tường, những đóa hải đường run rẩy, rơi lả tả từng cánh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên đàn tế, các pháp sư khoác áo choàng thêu phù văn, múa vũ điệu cổ xưa giữa tiếng linh châu và chuông ngọc va chạm ngân vang. Giữa thanh âm trầm bổng của nhạc tế, Tuyền Sắc khẽ mỉm cười, thong thả quay người, hướng về phía Minh chủ Nam Minh mà cáo biệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Minh chủ Nam Minh dẫn theo thuộc hạ, chậm rãi quỳ xuống trước mặt chàng. Tuyền Sắc khẽ nheo mắt, ôn hòa cúi đầu, khóe môi vương một nụ cười nhàn nhạt. Nhưng ngay khi ấy, khóe mắt chàng thoáng lướt qua cổng lớn của Minh chủ phủ - nơi có một bóng dáng nhỏ bé đang rụt rè nép mình, len lén thò đầu ra nhìn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc thoáng sững lại. Nhưng ngay sau đó, ý cười trên môi chàng lại càng sâu hơn, trong mắt phảng phất chút ấm áp hiếm hoi. Chàng khẽ nâng tay, dịu dàng vẫy gọi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ chần chừ nhìn phụ thân, đến khi nhận được ánh mắt ngầm cho phép, liền lập tức nhào đến, không chút do dự mà lao thẳng vào lòng chàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hương thơm ấm áp của thiếu niên len lỏi vào hơi thở, cả thân hình nhỏ bé ôm trọn lấy chàng. Tuyền Sắc cúi đầu nhìn đứa trẻ, ánh mắt khẽ ngẩn ra. Trong đôi mắt đen láy kia, niềm vui sướng thuần khiết cùng sự tin tưởng không chút tạp niệm phản chiếu rõ ràng, khiến lòng chàng khẽ rung động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sự tin tưởng như thế… đã bao năm rồi chàng chưa từng thấy lại?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ý niệm thoáng qua, Tuyền Sắc hơi thất thần. Ngay giây khắc ấy, hình ảnh bức họa đêm nào cũng hiện lên trong tâm trí - trên nền trời hoa hải đường rơi rụng, có một cây dù trúc xanh nghiêng nghiêng, như muốn thay chàng che đi cơn mưa phấn hồng rực rỡ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là một thoáng động tâm, hay một sự buông lơi nơi đáy lòng? Trong ảo ảnh của muôn ngàn cánh hải đường bay lả tả, chàng bỗng thấy chính mình năm ấy - cũng từng là thiếu niên không vướng bận, tự do tự tại, cười mà chẳng màng thế sự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khẽ nghiêng đầu, chàng nhẹ nhàng cúi xuống, vòng tay siết chặt thêm chút nữa, tựa như muốn giữ lấy hơi ấm trong lòng bàn tay. Thanh âm trầm thấp, dịu dàng rơi xuống giữa không gian:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu công tử, có thể nói cho ta biết, tên của công tử là gì không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tần Thương Ly!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu niên dường như đã đợi rất lâu để được hỏi câu ấy, lập tức hăng hái đáp lời. Nhưng rồi, có lẽ sợ chàng quên mất, cậu lại siết chặt lấy tay chàng, nghiêm túc lặp lại một lần nữa, giọng nói vừa non nớt vừa kiên định:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tuyền Sắc đại nhân, ta là Tần Thương Ly!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tuyền Sắc mỉm cười gật đầu, ánh mắt tựa gợn nước xuân, trong veo mà thâm sâu khó lường. Chàng khẽ nghiêng đầu, hơi hạ mi mắt rồi chậm rãi cất lời, thanh âm ôn hòa mà trang trọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"A Mông, ta muốn cấu phúc cho đứa trẻ này, không biết liệu có được không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Minh chủ Nam Minh cúi mình hành lễ, nét mặt nghiêm cẩn nhưng trong giọng nói lại lộ ra đôi phần vui mừng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cầu còn chẳng được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe vậy, Tuyền Sắc chỉ mỉm cười nhàn nhạt. Chàng cúi xuống, nhẹ nhàng tách thiếu niên ra khỏi lồng ngực mình, đôi tay chầm chậm đặt lên đôi vai gầy yếu kia. Lúc này, vạn vật như chìm vào tĩnh lặng, cả tiếng gió lướt qua hiên cũng như lắng lại, chỉ còn tiếng hô hấp khe khẽ của đứa trẻ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khép mi, bóng hàng mi dài đổ xuống làn da trắng tựa tuyết, cả thân ảnh như nhuốm vào sắc trời xa xăm. Dần dần, một luồng ánh sáng đỏ nhạt tựa vầng dương trong sương sớm, chậm rãi lan tỏa quanh người chàng, tựa hồ linh quang chốn thần linh, uy nghiêm mà trang trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh sáng tựa nước xuân lưu chuyển, lặng lẽ soi rọi gương mặt bình thản của Tuyền Sắc. Chàng mở mắt, ánh sáng trong đôi đồng tử phản chiếu sắc trời hư vô, dường như ẩn giấu cả thiên cơ trong đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bấy giờ, chàng mới cất lời, thanh âm thấp trầm, tựa dòng suối chảy qua năm tháng, vừa ôn hòa vừa mang theo một ý cười nhàn nhạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chàng khẽ cất giọng, âm sắc tựa chuông ngọc ngân vang giữa đêm xuân, chậm rãi mà trang nghiêm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu có tài kinh thế, há chẳng thể ban phúc cho công tử?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nguyện thứ nhất—kim tỏa vạn niên, đời này bình an thuận buồm xuôi gió."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nguyện thứ hai—song thân mạnh khỏe, hưởng trọn phúc trần gian."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nguyện thứ ba—bút hoa đề danh, công thành danh toại, chẳng phụ lòng mong mỏi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, chàng hơi ngẩng đầu, ánh mắt lặng lẽ hứng lấy sắc trời thăm thẳm. Đoạn, khóe môi thoáng cong lên như cười mà chẳng phải cười, tựa hồ vừa thấu tỏ nhân sinh, vừa mang nét buông lơi hờ hững.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc sau, dường như đã hạ quyết tâm điều gì, Tuyền Sắc cúi đầu, hàm răng khẽ siết, đầu lưỡi chạm nhẹ bờ môi, chậm rãi cắn xuống, một vệt đỏ tươi như hoa mai rơi xuống nền tuyết trắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thiên sư đời thứ ba mươi chín - Tuyền Sắc, nay thuận ý trời mà cáo bạch. Lấy máu bày tỏ lòng thành. Nguyện đem cả đời thiện lương, hộ giữ người trăm năm trường cửu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"…Duyên khởi, duyên thành."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời chúc phúc vừa dứt, Tuyền Sắc khẽ cúi người, ánh mắt tĩnh lặng như nước mùa thu. Chàng chậm rãi nghiêng mình, để đôi môi nhợt nhạt, nhuốm sắc huyết đào, nhẹ nhàng đặt xuống trán thiếu niên một nụ hôn phớt qua như cánh bướm chạm vào cánh hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một dấu vết đỏ thẫm in hằn, như lời hứa hẹn trọn đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm da thịt, đứa trẻ khẽ run lên, còn chàng cũng thoáng sững sờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong chớp mắt hư vô, tựa loan phượng tri âm, tựa thiên hoang địa lão. Chàng bỗng ngộ ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi xong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nụ hôn này như khắc vào số mệnh, từ nay về sau, chàng làm sao thoát khỏi người này được nữa?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đứa trẻ nhẹ nghiêng người, kề môi bên tai chàng, thì thầm một câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Câu nói ấy, chàng đã ghi nhớ cả một đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời tác giả (Quy Hình Lâu): emmm... Văn phong của tác giả có lẽ vẫn còn chút "trẻ trâu", mong mọi người rộng lượng bỏ qua nhé~Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nào nào, nhảy hố thôi, truyện ngắn lắm đó~Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net