Trung tâm hỗ trợ đặc biệt số 7 là một trong năm trung tâm mới được thành lập tại thành phố Z ba năm trở lại đây. Quy mô không đặc biệt lớn, sự cạnh tranh giữa các đối thủ cũng khá cao thế nhưng số 7 là một trong những trung tâm có tốc độ phát triển tương đối ổn định. Ấy là nhờ nó được xây dựng trên vị trí có thể gọi là "đắc địa" hơn so với những trung tâm ngang tầm khác, thu hút lượng khách hàng Alpha và Omega đông đảo ghé thăm. Trong vòng 1 năm, mặc dù chưa thể so sánh với những trung tâm lớn lâu đời khác, trung tâm hỗ trợ đặc biệt số 7 cũng đã gây dựng được một số tiếng tăm nhất định trong lòng thành phố. Buổi sáng, khi bảo vệ Vĩ mở cánh cửa nặng nề khép chặt ra, đã thấy trong màn sương mờ mờ một bóng người. Cuối năm, thành phố Z chìm trong lớp sương mù dày đặc, mở mắt ra nhìn không rõ năm ngón tay. Sương mù như thế này thường kéo dài vài ngày, gây khó khăn không ít cho các phương tiện giao thông qua lại. Mặc dù bảo vệ Vĩ nhìn không rõ khuôn mặt của người trước mắt, thế nhưng theo thói quen, ông biết được người đó là ai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sao đến sớm vậy, Tiểu Hoài?" Bảo vệ A Vĩ vừa nói vừa mở rộng cánh cổng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Còn chưa đến 7 giờ mà." Ông liếc nhìn con số trên mặt đồng hồ. Mặt kính đồng hồ của ông cũng mơ hồ phủ một lớp sương mù mỏng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vâng chú. Nhà không có việc gì nên cháu đến sớm một chút." Người đối diện nhẹ nhàng đáp lời. Đó là một giọng nói đã trầm và buồn, nhỏ nhẹ pha chút hơi thở của sương lạnh. Bóng người bước qua cánh cổng đã được mở rộng, hơi cúi chào khi đi qua người bảo vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ngày nào chú cũng thấy cháu đi sớm." Bảo vệ A Vĩ khẽ lắc đầu, hơi sương giá làm chiếc mũ trùm đầu của ông cũng lốm đốm những sự sợi bạc. Ông vuốt mũ làm tan đi những giọt sương bám trên đó, một tay lần mò trong túi áo rút ra một chùm chìa khóa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đi vào trong đi không lạnh." Sau khi thử đến cái chìa thứ ba lên ổ khóa, ông mở một cánh cửa ngách, đẩy người bên cạnh vào bên trong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dạ." Người đáp lời cũng không phản đối, cậu bước vào bên trong cánh cửa. Sương mù bên trong cổng dường như cũng mỏng người nhẹ hơn bên ngoài, soi tỏ khuôn mặt người. Đó là một người thanh niên trẻ tuổi vóc dáng cao ráo, ẩn mình trong chiếc áo len cổ lọ nâu nhạt. Mái tóc đen cắt ngắn gọn gàng, làn da trắng với những đường nét khuôn mặt tương đối mềm mại. Cậu đeo chéo một chiếc túi vải qua vai, đôi tay được xỏ trong một lớp găng tay mỏng. Người thanh niên cúi đầu chào người bảo vệ rồi bước vào hành lang tương đối nhỏ hẹp sau cánh cửa. Đây là lối đi tắt nối giữa hai tòa nhà. Trung tâm hỗ trợ số 7 được xây dựng được phân chia làm hai khu vực, chính và phụ. Tòa chính, cũng là bộ mặt của trung tâm dùng để tiếp nhận yêu cầu, xử lý và hỗ trợ những vị khách. Tòa phụ, chủ yếu để xử lý những thứ lặt vặt, cũng là nơi phục vụ nhu cầu ăn uống sinh hoạt của nhân viên. Công việc của người thanh niên chủ yếu là làm chân chạy vặt linh tinh ở giữa hai tòa nhà. Cậu đi qua đi lại nhiều, mặc dù việc chẳng có gì quan trọng lắm nhưng thành ra lại quen thuộc với người bảo vệ. Mỗi khi cậu đến sớm, người bảo vệ, bác Vĩ lại thường lặng lẽ cho cậu đi qua lối tắt ngắn có cửa kính thay vì đi vòng qua khoảng sân rộng đầy gió lạnh. Quay đi quay lại, bẵng đi làm việc cũng đã nửa năm trời. Nếu là trước kia, người thanh niên - Hoài Lễ có lẽ cũng không tưởng tượng được là mình lại gắn bó ở nơi này lâu như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net