Thông tin truyện: Ngôi Làng Không Lối Thoát
Tiêu đềNgôi Làng Không Lối Thoát
Mô tảĐã ba năm kể từ ngày tôi bị bạn cùng phòng lừa bán về quê cô ta. Ba năm qua, tôi đã sinh cho người anh trai ngốc nghếch của cô ta hai đứa con. Còn cô ta thì khoác tay bạn trai của tôi, mỉm cười mà nói: “Đó là cái giá cô đáng phải trả.” 1. Hôm nay là ngày cưới của cô ta. Ngoài sân rộn ràng tiếng pháo nổ. Trong căn bếp tồi tàn, tôi cầm chiếc muôi lớn, từng nhịp khuấy nồi canh to chuẩn bị cho tiệc rượu. Cánh tay mỏi nhừ, những vết nứt trên tay vì lạnh đến rướm máu, và cả xương sườn bị Hứa Khánh đá tối qua, vẫn đau âm ỉ. Nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì. Tôi liếc nhanh về phía mẹ chồng đang canh gác trước cửa bếp, rồi thừa lúc bà không để ý, lén chạm vào túi áo của mình. Gói thuốc mê mà tôi đánh cắp vẫn còn đó. Tay trái tôi nắm chặt lấy thuốc bột, cố gắng nhanh nhất có thể rắc vào nồi canh. Tim tôi đập loạn vì phấn khích. Chỉ cần làm tất cả bọn họ ngã xuống, tôi nhất định có thể thoát khỏi đây! Nhưng đúng lúc ấy, một bàn tay thô bạo giữ chặt cánh tay tôi. Bên tai vang lên giọng chói tai của mẹ chồng: “Trên tay cô cái gì trắng trắng thế kia?” Hỏng rồi, bị phát hiện rồi! Chưa kịp nghĩ ra lý do gì, tôi đã bị bà ta đạp ngã nhào xuống đất.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem715
Số chương17
Thể loạiBáo Thù, Hiện Đại, Huyền Huyễn, Kinh Dị, Linh Dị

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025470
Chương 2Chương 217/4/2025420
Chương 3Chương 317/4/2025400
Chương 4Chương 417/4/2025390
Chương 5Chương 517/4/2025380
Chương 6Chương 617/4/2025400
Chương 7Chương 717/4/2025380
Chương 8Chương 817/4/2025390
Chương 9Chương 917/4/2025410
Chương 10Chương 1017/4/2025360
Chương 11Chương 1117/4/2025410
Chương 12Chương 1217/4/2025390
Chương 13Chương 1317/4/2025370
Chương 14Chương 1417/4/2025370
Chương 15Chương 1517/4/2025380
Chương 16Chương 1617/4/2025460
Chương 17Chương 1717/4/2025500
Ngôi Làng Không Lối Thoát

Ngôi Làng Không Lối Thoát

Ngôi Làng Không Lối Thoát
715
Lượt xem
17
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
04:21 12/06/2025

Mô tả

Đã ba năm kể từ ngày tôi bị bạn cùng phòng lừa bán về quê cô ta.

Ba năm qua, tôi đã sinh cho người anh trai ngốc nghếch của cô ta hai đứa con.

Còn cô ta thì khoác tay bạn trai của tôi, mỉm cười mà nói:

“Đó là cái giá cô đáng phải trả.”

1.

Hôm nay là ngày cưới của cô ta.

Ngoài sân rộn ràng tiếng pháo nổ.

Trong căn bếp tồi tàn, tôi cầm chiếc muôi lớn, từng nhịp khuấy nồi canh to chuẩn bị cho tiệc rượu.

Cánh tay mỏi nhừ, những vết nứt trên tay vì lạnh đến rướm máu, và cả xương sườn bị Hứa Khánh đá tối qua, vẫn đau âm ỉ.

Nhưng tôi chẳng cảm nhận được gì.

Tôi liếc nhanh về phía mẹ chồng đang canh gác trước cửa bếp, rồi thừa lúc bà không để ý, lén chạm vào túi áo của mình.

Gói thuốc mê mà tôi đánh cắp vẫn còn đó.

Tay trái tôi nắm chặt lấy thuốc bột, cố gắng nhanh nhất có thể rắc vào nồi canh.

Tim tôi đập loạn vì phấn khích.

Chỉ cần làm tất cả bọn họ ngã xuống, tôi nhất định có thể thoát khỏi đây!

Nhưng đúng lúc ấy, một bàn tay thô bạo giữ chặt cánh tay tôi.

Bên tai vang lên giọng chói tai của mẹ chồng:

“Trên tay cô cái gì trắng trắng thế kia?”

Hỏng rồi, bị phát hiện rồi!

Chưa kịp nghĩ ra lý do gì, tôi đã bị bà ta đạp ngã nhào xuống đất.